Siêu Cấp Thiên Phú (Bản Dịch)

Chương 1392 - Chương 1391: Tử Vong Chi Kiếm

Chương 1391: Tử Vong Chi Kiếm Chương 1391: Tử Vong Chi Kiếm

Vị Chân Tổ Lạc Nhật Tông này trở nên điên cuồng, vận dụng một kiện kỳ vật của bản thân.

Kiện kỳ vật này là một thanh tiểu kiếm, vốn là một khúc gỗ, được Đạo Tổ tông môn luyện chế thành thanh tiểu kiếm này, nội bộ ẩn chứa Đạo Tổ lực lượng, lấy thực lực của hắn một kích có thể bộc phát ra gần như gấp mười lực công kích.

Chiêu Dương Cực Kiếm vừa rồi của hắn có thể khiến cho Diệp Thiên bị thương, mà một kích toàn lực của kiện kỳ vật này thì đủ để đánh chết Diệp Thiên.

Ở nơi xa, toàn thân của Diệp Thiên run lên, phảng phất như cảm nhận được đại khủng bố chân chính, khí tức tử vong bao phủ toàn thân của hắn.

Hắn nhìn thấy vị Chân Tổ kia lấy ra một kiện kỳ vật, kiện kỳ vật này mang đến cho hắn một cái cảm giác, một khi bị kiện kỳ vật này đánh trúng, hắn hẳn là sẽ phải chết không thể nghi ngờ, cho dù là bất luận bảo vật bảo mệnh nào cũng đều không có tác dụng.

Trước kia, hắn cũng đã thu được rất nhiều bảo vật bảo mệnh, bảo vật chết thay, bảo vật phòng ngự tuyệt đối, bảo vật suy yếu công kích, nhưng hắn cảm thấy những bảo vật này cũng không thể đỡ nổi kiện kỳ vật có hình dáng thanh tiểu kiếm kia.

Ở trước mặt của lực lượng tuyệt đối, bảo vật bảo mệnh cũng chỉ là thùng rỗng kêu to.

Chỉ thấy vị Chân Tổ kia kích phát kỳ vật tiểu kiếm, tiểu kiếm hóa thành một đạo Tử Vong Chi Kiếm đâm về phía Diệp Thiên.

Vào giờ khắc này, Diệp Thiên cũng không thi triển bất luần một loại thủ đoạn bảo mệnh nào, mà lấy ra một chiếc quan tài hàn ngọc, rõ ràng là chiếc quan tài hàn ngọc mà hắn đã lấy được trong toà cung điện vào lần xông xáo với Vân Tử Thần Nữ kia, đạt được ở trong một gian mật thất.

Chiếc quan tài hàn ngọc này có tính chất rất kì lạ, cho dù là thực lực của hắn bây giờ đã cường đại hơn lúc đó rất nhiều lần, nhưng cũng không thể lay chuyển được quan tài hàn ngọc một tơ một hào.

Căn cứ theo phỏng đoán của hắn, nếu không phải là Đạo Tổ không thì sẽ không có cách làm gì được chiếc quan tài hàn ngọc này.

Mà Chân Tổ của Lạc Nhật Tông cho dù có cường đại hơn nữa, cũng tuyệt đối không thể đánh vỡ được quan tài hàn ngọc.

Tử Vong Chi Kiếm đâm tới, Diệp Thiên nâng quan tài hàn ngọc chắn ngang ở trước mặt.

Oanh! !! ! Tử Vong Chi Kiếm đụng vào phía trên quan tài hàn ngọc, lực trùng kích kinh khủng trực tiếp đánh bay Diệp Thiên ra ngoài, nếu không phải là hắn đang bám chặt vào quan tài hàn ngọc, chỉ sợ là quan tài hàn ngọc không biết đã bay đến nơi nào.

"Còn sống!" Diệp Thiên quỳ rạp xuống trong hư không, nhục thân trên toàn thân vỡ ra, đây là do bị lực phản chấn kinh khủng chấn vỡ, mặc dù rất chật vật, nhưng thương thế cũng không tính là nặng.

Vẻn vẹn chỉ bỏ ra một cái giá như vậy liền có thể chặn được kỳ vật tiểu kiếm, có thể thấy được quan tài hàn ngọc là lợi hại cỡ nào.

Nếu để cho chủ nhân của quan tài hàn ngọc trước kia biết được Diệp Thiên cầm quan tài hàn ngọc để ngăn cản công kích, chỉ sợ rằng là sẽ tức giận đến mức muốn đập chết Diệp Thiên.

"Đi!" Diệp Thiên thu hồi quan tài hàn ngọc, nhanh chóng chạy khỏi nơi này.

Trải quan lần bị đánh bay vừa rồi, hắn đã không còn cách lối ra quá xa.

Đối với thực lực của nhóm Chân Tổ Lạc Nhật Tông này, hắn cũng có sự hiểu biết nhất định, nếu chém giết chân chính, hắn sẽ không phải là đối thủ, nhưng những Chân Tổ này cũng không có biện pháp dùng một kích miểu sát hắn.

Mà công kích giống như kiện kỳ vật vừa rồi, hắn đoán chừng là vị Chân Tổ kia cũng chỉ có một kiện, mà coi như là đối phương có thể thật sự thi triển thêm một lần nữa, cùng lắm thì hắn lại dùng quan tài hàn ngọc để ngăn cản thêm một lần.

Trừ phi là kỳ vật công kích linh hồn kinh khủng, hắn mới không thể ngăn cản.

Nhưng hắn cũng không tin là mình xui xẻo như vậy! Huống hồ, hắn cũng đã sắp chạy thoát, nhóm Chân Tổ cho dù có muốn giết hắn cũng không kịp.

"Làm sao lại bị cản lại?" Vị Chân Tổ Lạc Nhật Tông kia giật mình.

Ở dưới một kích của kỳ vật tiểu kiểm, ở dưới Chân Tổ sẽ tuyệt đối không có ai có thể chống đỡ được, hơn nữa cho dù có dùng bảo vật phòng ngự kiên cố để ngăn cản, chỉ bằng vào năng lượng bộc phát ra cũng đủ để chôn vùi địch nhân.

Nhưng quan tài hàn ngọc mà Diệp Thiên vừa mới sử dụng không chỉ có thể chặn một kích của kỳ vật tiểu kiếm, hơn nữa còn triệt tiêu đại bộ phận năng lượng, cho nên lực phản chấn mới không thể đánh chết Diệp Thiên.

Bằng không mà nói, Diệp Thiên hẳn là đã bị đánh chết.

"Đáng chết, chiếc quan tài hàn ngọc kia là bảo vật gì, lại có thể ngăn trở kỳ vật tiểu kiếm của ta!" Chân Tổ của Lạc Nhật Tông vô cùng không cam tâm.

Kỳ vật giống như tiểu kiếm hắn cũng chỉ có một kiện, không phải là hắn tiếc nuối kỳ vật, dù sao thì đằng nào hắn cũng phải chết, giữ kỳ vật thì có lợi ích gì, hắn chỉ cảm thấy không cam tâm vì không thể giết được Diệp Thiên.

"Màu ngăn cản vị Chân Quân kia!" Vị Chân Tổ Lạc Nhật Tông này đưa tin cho các Chân Tổ khác.

Lập tức, hai vị Chân Tổ Lạc Nhật Tông cách lối ra không xa liền bay đến ngăn cản Diệp Thiên, nhưng lần này bọn hắn cũng không dùng kỳ vật để công kích, Diệp Thiên bỏ ra cái giá bị trọng thương liền có thể xông qua.

Cùng lúc đó, hóa thân của các Đạo Tổ khác cũng nhao nhao chạy trốn, hấp dẫn một lượng lớn hỏa lực, lúc này mới khiến cho Diệp Thiên nhẹ nhõm đào tẩu, bằng không nếu có hơn ba vị Chân Tổ chặn đường, Diệp Thiên sẽ không có biện pháp chạy trốn.

Diệp Thiên xông ra khỏi Lạc Nhật Tông, nhưng cũng không lập tức ly khai, mà tiến hành gia tốc thời gian ở phụ cận để chữa thương.

Ở bên trong Lạc Nhật Tông.

Ở dưới sự phản kháng của một lượng lớn Chân Quân cùng với hoá thân Đạo Tổ, còn chưa hết một canh giờ, đã có một số Chân Tổ không gánh được.

Oanh! !! Ở dưới sự liều mạng của ba hoá thân Đạo Tổ, một vị Chân Tổ của Lạc Nhật Tông bị đánh nổ, hóa thành mưa máu.

Theo vị Chân Tổ đầu tiên vẫn lạc, các Chân Tổ khác cũng nhao nhao vẫn lạc, mà vào lúc này tỉ lệ chạy trốn thành công cũng trở nên cao hơn, từng vị Chân Quân trốn thoát khỏi nơi này, hơn nữa còn không quay đầu lại, mà lựa chọn rời xa khỏi nơi này.

Ở dưới ý nghĩ của bọn hắn, Lạc Nhật Tông tuyệt đối là một địa phương cực kỳ khủng bố, cho dù có nhiều cơ duyên hơn, bọn hắn cũng không dám tiến vào một lần nữa.

Vào thời điểm Diệp Thiên đang tiến hành chữa thương, đám người Thần Quang Chân Quân cũng được Diệp Thiên phóng thích ra ngoài.

Mà đám người Thần Quang Chân Quân cũng không nguyện ý lưu lại nơi này, sau khi cám ơn Diệp Thiên, liền vội vã rời khỏi nơi này.

Rất nhanh, chiến đấu đã trải qua một canh giờ.

Lúc này, mấy vị Chân Tổ Lạc Nhật Tông còn lại ở dưới bản nguyên phản phệ cùng với thiên địa trấn áp vẫn lạc mà chết, hóa thành từng cỗ thi thể.

Trong một trận chiến này, có không biết bao nhiêu Chân Quân vẫn lạc tại Lạc Nhật Tông, ở khắp nơi đều có thi thể.

Có thể nói, bảo vật cùng với cơ duyên chân chính ở nơi này đã không còn là Lạc Nhật Tông nữa, mà là ở trên thi thể của những Chân Quân này.

Phải biết rằng ở trên người của mỗi một vị Chân Quân cũng đều có không ít bảo vật, có thể tưởng tượng được nhiều thi thể Chân Quân như vậy sẽ có giá trị cao cỡ nào.

Bình Luận (0)
Comment