Nhưng cơ hồ là không có ai nghe nói qua Lục Đạo Luân Hồi Thạch, chỉ có nhóm Đạo Tổ mới biết được một chút tin tức.
"Lục Đạo Luân Hồi Thạch, không ngờ được Luân Hồi Thần Tướng lại có được loại bảo vật này, chắc là Cấm Điện cho hắn, bằng không thì bằng vào thực lực của hắn là sẽ không có khả năng đạt được!" Diệp Thiên thầm nghĩ.
Những người khác có lẽ không rõ ràng Lục Đạo Luân Hồi Thạch ở nơi nào, nhưng hắn lại biết được, thậm chí là ở trong không gian điển tịch Hắc Phong Sơn cũng có ghi chép.
Lục Đạo Luân Hồi Thạch chỉ xuất hiện ở Cấm Vực Hắc Ám, coi như là tại Thần Thiên Giới Vực, Lục Đạo Luân Hồi Thạch cũng là chí bảo rất hiếm thấy, cho dù là Đạo Khí đỉnh tiêm cũng khó có thể hối đoái được một khối Lục Đạo Luân Hồi Thạch.
Có lẽ đại bộ phận thần thông của toà Giới Vực mà Diệp Thiên đang sinh sống kém xa Thần Thiên Giới Vực. Nhưng ba thần thông Hỗn Độn đứng đầu coi như đặt ở Thần Thiên Giới Vực cũng đủ để được đối đãi như là thần thông Hỗn Độn chí cường.
Dù sao thì thần thông Hỗn Độn liên quan đến bốn môn thiên phú, làm sao lại có thể là tầm thường!
"Đáng tiếc là mình không có biện pháp thu hoạch được truyền thừa thần thông Lục Đạo Luân Hồi, bằng không thì mình không cần Lục Đạo Luân Hồi Thạch, cũng có thể luyện thành nó!" Diệp Thiên nghĩ thầm.
Mặc dù nói hiện tại hắn đã là Chân Quân, thần thông Hỗn Độn đối với hắn mà nói là không có đủ uy lực, nhưng loại thần thông Hỗn Độn Lục Đạo Luân Hồi này còn muốn lợi hại hơn so với một số thần thông bản nguyên trung phẩm.
Lại thêm tính đặc thù của thần thông Lục Đạo Luân Hồi, coi như là so với thần thông bản nguyên thượng phẩm thì còn có tác dụng cao hơn.
Càng quan trọng hơn là, nếu như Diệp Thiên có thể luyện thành thần thông Lục Đạo Luân Hồi, hoàn toàn có thể căn cứ vào thần thông Lục Đạo Luân Hồi để tự sáng chế ra một môn thần thông bản nguyên liên quan đến Lục Đạo Luân Hồi, thậm chí là ở trong tương lai có thể tự sáng tạo ra Đạo Thuật có liên quan đến Lục Đạo Luân Hồi.
"Cấm Điện khẳng định là có truyền thừa thần thông Lục Đạo Luân Hồi, nếu như có cơ hội mà nói, ở trong tương lai nhất định không tiếc bất cứ giá nào cũng phải hối đoái tới tay!" Diệp Thiên hạ quyết định.
Lúc này, thần thông Lục Đạo Luân Hồi vừa ra, thần sắc bình tĩnh ngàn tỷ năm không đổi của Bảo Hải Thần Tướng liền trở nên triệt để hoảng loạn.
Oanh! !! Cánh cửa Lục Đạo Luân Hồi trấn áp mà đến, lực lượng luân hồi đáng sợ kéo Bảo Hải Thần Tướng vào.
Một khi bị kéo vào, Bảo Hải Thần Tướng cũng sẽ khó có thể ngăn trở lực lượng luân hồi, ý thức sẽ rơi vào trong luân hồi, vậy thì bản thể sẽ mặc cho đối phương làm thịt.
Lúc này, Bảo Hải Thần Tướng bộc phát ra từng con át chủ bài, muốn đánh vỡ thần thông Lục Đạo Luân Hồi.
Chỉ thấy qua một lát thời gian, tiêu hao của Bảo Hải Thần Tướng là rất lớn, đặc biệt là thần hồn cùng với cánh cửa Lục Đạo Luân Hồi đã tiến hành giao phong trong lúc vô hình, cho nên thần hồn đã có một chút suy yếu.
Nhưng Luân Hồi Thần Tướng cũng không dễ chịu, thần thông Lục Đạo Luân Hồi có cấp độ quá cao, mà hắn duy trì thi triển môn thần thông Hỗn Độn này, tiêu hao là rất lớn, căn bản là không có cách nào chiến đấu bền bỉ.
Hai người cũng đều đang toàn lực ứng phó, ai có thể thắng lợi thì phải xem ai có thể kiên trì lâu hơn.
Lại qua thêm nửa giờ.
Đột nhiên, Bảo Hải Thần Tướng thở dài một tiếng nói: "Ta nhận thua!"
Hắn đã không thể kiên trì nổi, nếu như thật sự bị cánh cửa Lục Đạo Luân Hồi kéo vào, một khi hắn rơi vào luân hồi, thần hồn tất nhiên sẽ bị trọng thương, gây ra bất lợi cho trận tranh tài sau này.
Cho dù hắn bại ở trong tay của Luân Hồi Thần Tướng, thì cũng không muốn mất đi cơ hội đạt được vị trí thứ hai, dù sao thì hắn chỉ cần đánh bại Tiêu Nguyệt, thì vẫn có khả năng thu hoạch được vị trí thứ hai, nhưng nếu bị trọng thương, vậy cũng chỉ có thể tranh vị trí thứ ba.
Thấy Bảo Hải Thần Tướng nhận thua, Luân Hồi Thần Tướng cũng thở dài một hơi, tiêu hao của hắn là quá lớn, cũng không kiên trì được bao lâu nữa, Bảo Hải Thần Tướng nhận thua không thể nghi ngờ là kết quả tốt nhất.
Sau đó, từng trận tranh tài được tiến hành, rốt cục cũng đến phiên Tiêu Nguyệt đối chiến cùng với Bảo Hải Thần Tướng.
Tiêu Nguyệt chỉ có đánh bại Bảo Hải Thần Tướng, mới có cơ hội tranh đoạt vị trí thứ nhất cùng với Luân Hồi Thần Tướng.
Vào thời điểm Tiêu Nguyệt cùng với Bảo Hải Thần Tướng đi lên võ đài, Long Hải Chân Quân nhìn thoáng qua tiểu sư đệ Diệp Thiên của mình, phát hiện ra đối phương vẫn vô cùng bình tĩnh, dường như là không có lo lắng gì, trong lòng lập tức hiểu rõ.
Bảo Hải Thần Tướng vẫn chiến đấu như lúc trước, muốn dùng lực lượng Biển Hồ để trấn áp Tiêu Nguyệt.
Nhưng Tiêu Nguyệt cũng không thi triển thần thông Hỗn Độn loại công kích như Vĩnh Hằng Chi Mâu, mà lại thi triển Cực Nguyệt Thánh Thể.
Chỉ là khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Tiêu Nguyệt cũng không thi triển Chí Âm Thánh Kiếm.
Bởi vì Tiêu Nguyệt vô cùng rõ ràng, Chí Âm Thánh Kiếm ở dưới loại phong toả hư không và trấn áp hết thảy này, căn bản khó mà có thể triệt để trọng thương đối phương.
Cho nên, Tiêu Nguyệt đã thi triển một môn thủ đoạn khác...
Ô...ô...n...g —— chỉ thấy vòng trăng tròn ở phía sau Tiêu Nguyệt bỗng nhiên hiện ra một con mắt màu đỏ.
Trong chốc lát, con mắt màu đỏ không ngừng xoay tròn, một đạo lực lượng thần hồn kinh khủng lan tràn lên trên người của Bảo Hải Thần Tướng.
Thế giới huyễn thuật được hình thành trong sát na!
Vào giờ khắc này, có rất nhiều Đạo Tổ nhao nhao biến sắc, bọn hắn nhận ra môn thần thông này!
"Thần thông huyễn thuật xếp thứ hai tại Thần Thiên Giới Vực—— Vô Tận Trầm Luân!" Một vị Đạo Tổ tứ trọng thiên mang theo sự kinh ngạc nói.
"Làm sao có thể? Tiêu Nguyệt làm sao lại có nhiều thần thông Hỗn Độn như vậy! !! !" Vô số Chân Quân nhao nhao vô cùng chấn động.
Ngay cả rất nhiều Đạo Tổ cũng cảm thấy kinh ngạc không thôi, dù sao thì muốn luyện thành một môn thần thông Hỗn Độn cũng cần phải bỏ ra không ít đại giới, mà Tiêu Nguyệt chỉ ở trong một thời gian ngắn ngủi liền luyện thành nhiều thần thông Hỗn Độn như vậy, hơn nữa cũng không phải là thần thông Hỗn Độn bình thường.
Có thể nói, coi như là thế lực siêu nhiên cũng sẽ không bỏ ra đại lớn to lớn như thế để trợ giúp các Thần Tướng tu luyện nhiều thần thông Hỗn Độn như vậy.
Ở dưới tình huống bình thường, coi như là đệ tử thân truyền của Đạo Tổ, nhiều lắm là cũng chỉ tu luyện hai, ba môn thần thông Hỗn Độn sở trường, bằng không thì không nói đến việc làm chậm trễ tu luyện, đại giới to lớn phải bỏ ra thậm chí có thể dao động đến nội tình cùng với căn cơ của một cái thế lực.
Mạnh như Bảo Hải Thần Tướng, kỳ thật cũng chỉ tu luyện hai môn thần thông Hỗn Độn, một môn là thần thông Hỗn Độn phòng ngự, còn một môn chính là thần thông Hỗn Độn - Vô Tận Thần Hải đã đánh bại một lượng lớn Thần Tướng.