Cho nên, Diệp Thiên đã được nhận định là đệ nhất Chân Tổ tại Huyền Hư Cổ Giới.
"Bảy cái kỷ lục Cổ Giới, tốc độ tăng phúc tu luyện là quá kinh khủng, hơn nữa loại tăng phúc này là tăng phúc toàn diện. Chỉ sợ không được bao lâu, ta liền có thể tăng tu vi lên tới cảnh giới Chân Tổ viên mãn." Diệp Thiên lẩm bẩm nói.
Thực lực tăng lên theo từng ngày, ngay cả Diệp Thiên cũng không rõ ràng là đến cùng bản thân cường đại tới cỡ nào, mặc dù không có bước vào chiến lực Chân Tổ vô thượng, nhưng tuyệt đối sẽ cường đại hơn rất nhiều so với dạng Chân Tổ vô địch như Huyết Sát Tướng Quân.
Thực lực của Diệp Thiên càng kinh khủng, các thế lực khác cũng không dám đến gây phiền phức cho hắn, cho nên Nhân Tộc cũng rất an ổn, các thiên tài Nhân Tộc cũng có thể an tâm tu luyện.
Cho nên, Nhân Tộc dã nghênh đón một thời đại ổn định và tốt đẹp, từng vị thiên tài phi tốc quật khởi, danh chấn Hư Thiên Chân Quốc.
Sau đó không lâu, có một tin tức tốt truyền đến, Tiêu Nguyệt rốt cục cũng đã bước vào hàng ngũ Chân Tổ cực hạn, đây cũng là vị Chân Tổ cực hạn thứ hai do Nhân Tộc đản sinh.
Nhưng sau khi trở thành Chân Tổ cực hạn, lại muốn bước vào Chân Tổ chí cường liền tương đối khó.
Bất quá, Tiêu Nguyệt có được thiên phú bản mệnh cấp Đạo, chỉ cần chuyên tâm tu luyện Đạo Thuật, tu luyện Đạo Thuật tới cảnh giới tiểu thành, muốn bước vào Chân Tổ chí cường cũng không quá khó khăn.
Nhưng một mực tu luyện cũng tương đối buồn tẻ, vào một ngày, Tiêu Nguyệt đến tìm Diệp Thiên.
"Phu quân, chúng ta hãy sinh con đi!" Tiêu Nguyệt mở miệng nói.
Cho tới nay, hai người cũng chưa từng có ý nghĩ muốn có con.
Dù sao thì tuổi thọ của hai người cơ hồ chính là vô hạn, bình thường lại trường kỳ bế quan tu luyện, lấy việc tăng cường tu vi làm chủ, cho nên cũng không có cái ý nghĩ này.
"Được!" Diệp Thiên gật gật đầu đáp ứng.
Nếu Tiêu Nguyệt đã muốn có con, vậy thì hắn đương nhiên sẽ không phản đối.
Huống hồ lấy thực lực của hai người bọn họ bây giờ, một khi sinh ra dòng dõi, thiên phú cùng với huyết mạch tất nhiên sẽ rất cường đại, thành tựu ở trong tương lai là rất cao, tuyệt đối là thiên tài đứng đầu nhất tại Huyền Hư Cổ Giới.
Sau đó ở bên trong thời gian tiếp theo, hai người bắt đầu nỗ lực để sinh ra dòng dõi.
Nhưng tu vi càng cao, độ khó muốn sinh ra dòng dõi cũng sẽ càng lớn, đây cũng là một sự tình vô cùng công bằng, bằng không thì hết thảy quy tắc và cân bằng chẳng phải là sẽ bị phá vỡ?
Vì có thể thành công sinh ra dòng dõi, hai người Diệp Thiên cùng với Tiêu Nguyệt đã nuốt rất nhiều bảo vật có thể trợ giúp sinh ra dòng dõi, hơn nữa còn cố gắng ở dưới hoàn cảnh gia tốc thời gian trên trăm vạn năm tuế nguyệt.
Rốt cục vào một ngày, Tiêu Nguyệt đã thành công mang thai, hơn nữa còn là long phượng thai.
Nhưng một lần mang thai này chính là tuế nguyệt dài đằng đẵng, người bình thường hoài thai mười tháng liền có thể sinh ra dòng dõi, nhưng dạng Chân Tổ như Tiêu Nguyệt, dòng dõi sinh ra tự nhiên là không đơn giản, cho nên phải trải qua tuế nguyệt dài đằng đẵng mới có thể sinh ra.
Ở trong đoạn thời gian này, Diệp Thiên cũng không tu luyện, mà là bồi bạn với Tiêu Nguyệt.
Nhoáng một cái, mười vạn năm đã trôi qua.
Ở trong cung điện của Diệp Thiên, Tiêu Nguyệt tiến hành sinh hạ, mà lấy tu vi và thực lực của Tiêu Nguyệt Chân Tổ thì tự nhiên sẽ không cần những người khác hỗ trợ, chỉ cần có Diệp Thiên ở bên cạnh là được.
Rất nhanh, tiếng khóc của hai đứa bé truyền đến.
Nghe tiếng khóc của hai đứa bé này, cảm thụ được sự vui sướng truyền đến từ huyết mạch, Diệp Thiên cảm nhận được sự rung động của sinh mệnh, cả người tiến vào bên trong một loại cảm ngộ đặc thù trong nháy mắt.
Ở trong một cái chớp mắt tiếp theo, hắn đốn ngộ, lĩnh ngộ được từng tia từng tia da lông của sinh mệnh chi đạo chí cường.
"Không ngờ được, ta chưa hề nghiên cứu qua cái gì là sinh mệnh chi đạo chí cường, bây giờ vậy mà lại ngộ ra được một tia da lông." Diệp Thiên cười nói.
Có thể nói, hai đứa nhỏ này không thể nghi ngờ là phúc tinh của Diệp Thiên!
"Nguyệt nhi, ta đề nghị đưa bọn nhỏ đến một cái thế giới bình thường để sinh hoạt, như vậy sẽ không tạo thành tính cách ngang ngược càn rỡ. Nếu như để bọn nhỏ ở bên cạnh chúng ta, chỉ bằng vào sự lấy lòng cùng với a dua nịnh hót của vô số người, đoán chừng là đủ khiến cho tính cách của bọn nhỏ xấu đi!" Diệp Thiên đề nghị.
Tiêu Nguyệt có một chút không nỡ, nói: "Nhưng nếu bọn nhỏ không sống với chúng ta, chẳng phải là sẽ không quen thuộc với chúng ta?"
Diệp Thiên xoa mái tóc của Tiêu Nguyệt, nói: "Nguyệt nhi, chúng ta thế nhưng là Chân Tổ a, chỉ cần tùy tiện phân ra một luồng ý thức hóa thân làm bạn với bọn nhỏ chẳng phải là được, chỉ cần chúng ta không để lộ ra thân phận thật sự, mà lấy thân phận của người bình thường, thì sẽ không có vấn đề gì."
"Ừm!" Tiêu Nguyệt gật gật đầu, đồng ý với quyết định của Diệp Thiên.
Tại đại lục Thương Mang, ở bên trong một tòa Công Quốc cỡ nhỏ.
Diệp Thiên cùng với Tiêu Nguyệt đi tới một tòa thành trì nhỏ tên là Hắc Lang Thành, thuê một gian cửa hàng cùng với một căn biệt viện, mang hai đứa bé tiến hành định cư ở đây.
Mà thực lực của hai đứa bé cũng bị Diệp Thiên phong ấn, bởi vì hai đứa bé này đã dựng dục trong trọn vẹn mười vạn năm tuế nguyệt mới sinh ra, vừa sinh ra đã có được thực lực tiếp cận với Thiên Quân.
Có thực lực như vậy làm sao có thể sinh hoạt ở thế gian?
Cho nên, Diệp Thiên đã phong ấn thực lực của hai đứa bé, làm như vậy sẽ không làm ảnh hưởng đến sinh hoạt của hai đứa bé tại thế gian.
Đảo mắt, mười tám năm đã trôi qua.
Tại Hắc Lang Thành.
Hai huynh muội Diệp Tinh Thần, Diệp Tinh Nguyệt bây giờ có thể nói là nhân vật thiên tài ở Hắc Lang Thành, mặc dù ở dưới cái nhìn của những người khác, bối cảnh và cha mẹ của hai huynh muội này chỉ là người bình thường, nhưng hai huynh muội này lại có thiên phú tu luyện rất tốt, ở trong mười tám năm ngắn ngủi liền tấn thăng đến cảnh giới Siêu Phàm (Nhân Tộc đã sửa đổi cảnh giới tu luyện, Siêu Phàm cùng loại với Thần Cấp trước kia).
Cường giả Siêu Phàm ở trong Hắc Lang Thành cũng coi được là một trong các cao thủ, lại thêm hai huynh muội bình thường lấy việc giúp người làm niềm vui, chuyên môn giáo huấn ác nhân, cho nên cũng có thanh danh rất tốt.
Vào một ngày, ở ba vạn dặm bên ngoài Hắc Lang Thành, tại thôn Thiên An.
Hai huynh muội Diệp Tinh Thần cùng với Diệp Tinh Nguyệt đang điều tra một tổ chức buôn người cho nên mới đi đến nơi này.
Thôn Thiên An có danh tự rất tốt, nhưng hai huynh muội lại phát hiện ra cái thôn làng này chính là cứ điểm của thế lực tà ác, chuyên môn bắt cóc các nữ tử tuổi trẻ mỹ mạo, làm nhiều việc ác.
"Ca ca, đợi lát nữa hãy để cho ta giết những người kia!" Diệp Tinh Nguyệt mang theo kiếm, nói một cách lãnh khốc.
"Tốt tốt tốt!" Diệp Tinh Thần gật gật đầu, mặc dù hắn cũng rất muốn giết chết đám súc sinh kia, nhưng cũng không tiện đoạt đầu người với em gái.
Rất nhanh, hai người tới thôn Thiên An, thấy được một đống người đang đi tuần.