Chương 1635: Đoá hoa Linh Căn Cấm Kỵ
Chương 1635: Đoá hoa Linh Căn Cấm Kỵ
Hắn tin tưởng, thực lực của Cửu Cực Thiên Vương cũng sẽ không yếu hơn Vạn Pháp Đạo Tổ, cho nên hắn hẳn là không thể giết được Cửu Cực Thiên Vương.
Huống chi, thương thế của hắn hiện tại còn chưa có khôi phục lại, cần mau chóng chữa thương.
Một khi hắn chữa thương xong xuôi, lại luyện hóa đoá hoa Linh Căn Cấm Kỵ, sau khi thực lực tăng vọt, lại đến giết Cửu Cực Thiên Vương cũng không muộn.
"Muốn chạy trốn?" Diệp Thiên cười lạnh một tiếng.
Lĩnh vực cấm kỵ được triển khai, bao phủ mảnh khu vực này, trấn áp và trói buộc Long Phi Đạo Tổ.
Tiếp đó, Đạo Thuật đại thiên loại trói buộc—— Thập Phương Định Không Thuật cũng được Diệp Thiên thi triển ra, gia tăng thêm một tầng trói buộc đối với Long Phi Đạo Tổ.
Không giống với trận chiến với Phong Hỏa Đạo Tổ trước đây, vào thời điểm đó Diệp Thiên chỉ mới là Đạo Tổ lục trọng thiên, hiệu quả trói buộc cũng không quá tốt, nhưng hiện tại hắn chính là Đạo Tổ thất trọng thiên, có thực lực ở phía trên Long Phi Đạo Tổ.
Cho nên, ở dưới sự trấn áp của lĩnh vực cấm kỵ cùng với Thập Phương Định Không Thuật, Long Phi Đạo Tổ đúng là không có cách nào chạy trốn.
"Thái Cổ Trảm Kích Thuật!"
Một sợi tơ xẹt qua thân thể của Long Phi Đạo Tổ trong nháy mắt, phá vỡ từng tầng từng tầng phòng ngự của hắn, trực tiếp chém hắn thành hai đoạn.
Điều này khiến cho Long Phi Đạo Tổ lúc đầu đã bị thương rất nặng, thương thế tăng thêm một lần nữa, ngay cả khép lại thương thế cũng trở nên có một chút khó khăn.
"Vô Tận Không Gian Thần Mâu!"
Lại một môn Đạo Thuật đại thiên loại công kích được thi triển ra, dùng tốc độ khó mà tin nổi xuyên thủng thân thể của Long Phi Đạo Tổ.
"Đạo Tổ thất trọng thiên, Cửu Cực Thiên Vương hãy tha mạng cho ta!" Long Phi Đạo Tổ cảm thấy sợ hãi không thôi.
Đừng nói là hắn không bị thương, coi như hắn ở trong trạng thái đỉnh phong, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của loại Đạo Tổ thất trọng thiên cường đại như Cửu Cực Thiên Vương, hơn nữa Cửu Cực Thiên Vương còn nắm giữ nhiều Đạo Thuật đại thiên lắm, gần như là toàn diện.
Đông! Một kiện Linh Hồn Kim Chung chấn động ở trong linh hồn hải của Long Phi Đạo Tổ, khiến cho linh hồn của hắn gần như nứt toác ra.
A a a a! !! ! Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục không dứt, Long Phi Đạo Tổ cảm thấy hộp sọ của bản thân dường như đang vỡ nát.
Nhưng vô luận Long Phi Đạo Tổ cầu xin tha thứ như thế nào, Diệp Thiên cũng đều sẽ không buông tha cho đối phương.
Nói đùa gì thế, hắn thế nhưng là Vạn Pháp Đạo Tổ, Long Phi Đạo Tổ phái người ám sát con trai của hắn, hắn làm sao có thể bỏ qua cho Long Phi Đạo Tổ?
Qua không bao lâu, khí tức của Long Phi Đạo Tổ trở nên uể oải, linh hồn đã sắp sụp đổ, ý thức gần như mơ hồ.
Đột nhiên, Diệp Thiên trực tiếp thi triển Thời Không Cắt Đứt Thuật, chém thân thể của Long Phi Đạo Tổ thành nhiều đoạn, đưa vào bên trong các đoạn thời không khác nhau.
Kể từ đó, Diệp Thiên không mất bao lâu liền huỷ diệt thân thể của Long Phi Đạo Tổ, triệt để xóa đi sinh cơ của đối phương.
Sau khi sinh cơ của từng phần thân thể bị chôn vùi, Long Phi Đạo Tổ triệt để vẫn lạc mà chết.
Đây cũng là lần đầu tiên Diệp Thiên chém giết một vị Đạo Tổ thất trọng thiên sau khi trở thành Đạo Tổ.
Sau khi giết chết Long Phi Đạo Tổ, Diệp Thiên bắt đầu thu dọn tài vật của đối phương.
Long Phi Đạo Tổ rất nghèo, ở trên người không có đồ tốt gì, chỉ có gần 2000 kiện kỳ vật cấm kỵ tìm kiếm được sau khi tiến vào Cấm Kỵ Hư Không Giới.
Đối với chuyện này, Diệp Thiên cũng đã vô cùng thỏa mãn, dù sao thì giá trị của gần 2000 kiện kỳ vật cấm kỵ cũng đã vô cùng khổng lồ.
"Ồ, kiện kỳ vật cấm kỵ này là..."
Diệp Thiên thấy được đóa hoa màu đen kia, quy tắc cấm kỵ mà nó phát tán ra không giống với những kiện kỳ vật cấm kỵ khác, mà ngửi một chút, đạo lực trong toàn thân cũng đều trở nên dâng trào, phảng phất như đã tăng lên một chút vậy.
"Linh Căn Cấm Kỵ! !!" Diệp Thiên rất giật mình.
Hắn không ngờ được ở trên người của Long Phi Đạo Tổ lại còn có một phần Linh Căn Cấm Kỵ, hơn nữa còn là Linh Căn Cấm Kỵ hoàn chỉnh!
Mặc dù cấp bậc của đóa hoa Linh Căn Cấm Kỵ này không bằng gốc cây Linh Căn Cấm Kỵ kia, nhưng hắn chỉ đạt được thân cành Linh Căn Cấm Kỵ không hoàn chỉnh, cho nên cũng không lấy được nhiều nhựa Linh Căn Cấm Kỵ, tuyệt đối không có giá trị cao bằng đoá hoa Linh Căn Cấm Kỵ này.
Lúc này, Diệp Thiên rốt cục cũng minh bạch thương thế trên người của Long Phi Đạo Tổ tới từ đâu!
Làm Đạo Tổ thất trọng thiên, Long Phi Đạo Tổ nếu như chỉ cướp đoạt kỳ vật cấm kỵ phổ thông cùng với các Đạo Tổ khác, sẽ không đến mức nhận phải thương thế nặng như vậy.
Nhưng nếu như cướp đoạt Linh Căn Cấm Kỵ, vậy thì bị thương nặng như vậy cũng là điều bình thường.
"Long Phi Đạo Tổ thật sự là người tốt, đưa tính mệnh tới không nói, còn chuyên môn đưa cho ta một đoá hoa Linh Căn Cấm Kỵ!" Diệp Thiên không khỏi cảm thán nói.
Hắn quyết định, về sau cho dù có trả thù Phong gia, cũng sẽ hơi nhân từ một chút, sẽ giữ cho bọn hắn toàn thây.
Long Phi Đạo Tổ cũng không rõ ràng ý nghĩ của Diệp Thiên, nếu không tuyệt đối sẽ tức giận đến mức thổ huyết mà chết.
Sau đó, Diệp Thiên rời khỏi nơi này, tiếp tục tìm kiếm kỳ vật cấm kỵ.
Hiện nay, lấy thực lực của hắn cũng không cần phải e ngại các Đạo Tổ thất trọng thiên khác, trừ phi là loại Đạo Tổ thất trọng thiên tương đối nghịch thiên kia, nếu không căn bản sẽ không giết được hắn.
Nhoáng một cái, mười ngày thời gian đã trôi qua.
Bởi vì Cấm Kỵ Hư Không Giới cỡ nhỏ không có diện tích quá lớn, mà Đạo Tổ tràn vào lại có rất nhiều, hơn nữa tốc độ dò xét của Đạo Tổ lại nhanh, cho nên kỳ vật cấm kỵ gần như đã bị tìm hết.
Lần này, Cấm Kỵ Hư Không Giới đúng là cũng đã đản sinh ra mấy kiện chí bảo cấm kỵ.
Chỉ tiếc là vào thời điểm Diệp Thiên chạy tới, cuộc tranh đoạt chí bảo cấm kỵ cũng đã kết thúc.
Cho nên, ngay cả một kiện chí bảo cấm kỵ Diệp Thiên cũng không đoạt được đến tay.
Đương nhiên, hắn cũng sẽ không cảm thấy tiếc nuối, dù sao thì thu hoạch của hắn lần này cũng không nhỏ.
Ở bên trong mười ngày này, hắn cũng đã tìm được không ít kỳ vật cấm kỵ, hơn nữa còn đụng phải mấy lần chém giết ở giữa các Đạo Tổ, hắn liền tham dự vào, cũng giết mấy vị Đạo Tổ, tranh đoạt được không ít kỳ vật cấm kỵ.
Tính toán như thế, kỳ vật cấm kỵ mà hắn thu hoạch được đã đạt đến hơn ba vạn kiện, hơn nữa cũng có chất lượng rất cao, đủ để so sánh với tổng thể giá trị của mấy chục vạn kiện kỳ vật cấm kỵ thu hoạch trước đó.
Mặt khác, hắn còn thu hoạch một đoạn thân cành Linh Căn Cấm Kỵ, một đoá hoa Linh Căn Cấm Kỵ.
Giá trị của hai món bảo vật này cơ hồ là rất khó mà hình dung, đối với hắn mà nói là còn trân quý hơn bất kỳ loại bảo vật nào.
Trận tranh đoạt kỳ vật cấm kỵ này xem như đã kết thúc, cho nên có rất nhiều Đạo Tổ đã rời khỏi Cấm Kỵ Hư Không Giới, nhưng vẫn có Đạo Tổ cũng không có rời khỏi, bọn hắn còn muốn tranh đoạt quyền khống chế Cấm Kỵ Hư Không Giới.