Chương 1667: Tìm kiếm Âu Dương Cửu Nhi
Chương 1667: Tìm kiếm Âu Dương Cửu Nhi
Diệp Thiên tiến vào bên trong khối mảnh vỡ đại lục cấm kỵ này, tìm kiếm một vòng, đúng là đã tìm được mấy toà di tích tông môn, phát hiện ra một chút truyền thừa, bất quá đều là truyền thừa có giá trị không cao, đối với hắn mà nói là không có tác dụng gì.
Lại trải qua không ít thời gian, Diệp Thiên đột nhiên cảm ứng được quy tắc cấm kỵ cường đại đến cực điểm.
Thế là, hắn lập tức bay đi, nhìn thấy được một tấm bia đá.
"Đây là bia đá cấm kỵ tự nhiên tới từ Cấm Vực Hắc Ám!" Diệp Thiên nhìn tấm bia đá cấm kỵ cao bằng một người ở trước mặt, âm thầm kinh hô.
Thứ này cũng không giống với bia đá cấm kỵ ở Hắc Phong Sơn, bia đá cấm kỵ ở Hắc Phong Sơn ở trên ý nghĩa nghiêm ngặt mà nói là bia đá cấm kỵ ngụy tạo, là do từng vị tiền bối nửa bước Vực Tổ khắc cảm ngộ của bản thân đối với cấm kỵ đạo lên.
Nhưng cảm ngộ của bản thân dù sao cũng không hoàn chỉnh, không có cách nào so sánh cùng với cấm kỵ đạo tồn tại một cách tự nhiên ở trong Cấm Vực Hắc Ám.
Ví dụ như mảnh vỡ bia đá cấm kỵ mà Âu Dương Cửu Nhi cho Diệp Thiên trước đây, đó mới thực sự là bia đá cấm kỵ tự nhiên, mặc dù chỉ có một mảnh nhỏ, nhưng cũng có giá trị vô cùng cao.
Mà tấm bia đá cấm kỵ ở trước mắt này lại càng thêm trân quý, nó là một tấm bia đá cấm kỵ hoàn chỉnh, ẩn chứa cấm kỵ đạo hoàn chỉnh, hơn nữa còn là cấm kỵ đạo vô cùng cường đại, coi như là đối với nửa bước Vực Tổ mà nói, nó cũng là chí bảo vô thượng, đủ khiến cho nhóm nửa bước Vực Tổ chém giết tranh đoạt.
Càng làm cho Diệp Thiên cảm thấy động tâm là, ở xung quanh tấm bia đá cấm kỵ này có rất nhiều vật phẩm phế thải mà Trùng Tộc cấm kỵ vứt bỏ.
Rất hiển nhiên, Trùng Tộc cấm kỵ không ngừng thu thập các loại tài nguyên tại Cấm Vực Hắc Ám, từ đó tìm được tấm bia đá cấm kỵ này và mang trở về, nhưng sau khi phát hiện nó không có trợ giúp gì đối với việc bồi dưỡng Trùng Tộc cấm kỵ, không ẩn chứa năng lượng gì, coi như là đồ vật vứt bỏ ném ở nơi này.
Không có cách nào, Trùng Tộc cấm kỵ không tu luyện, không tham ngộ cấm kỵ đạo, cho nên không hiểu được giá trị của tấm bia đá cấm kỵ này.
"Nó không liên kết cùng với sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ, ta hoàn toàn có thể lấy nó đi!"
Diệp Thiên nhanh chóng bay đến, vung tay lên, thu bia đá cấm kỵ vào thế giới trong thể nội.
Sau khi lấy đi bia đá cấm kỵ, Diệp Thiên cũng không ở lại chỗ này, mà là vội vàng rời khỏi nơi này, cũng không chuẩn bị tiếp tục dò xét.
Dù sao thì nếu vẫn lạc, cỗ thân thể phỏng chế này là không quan trọng, nhưng sẽ làm rơi mất bia đá cấm kỵ!
Cho nên, trước tiên hắn muốn đi ra ngoài, đưa tấm bia đá cấm kỵ này cho bản thể, hắn mới chính thức an tâm.
Diệp Thiên trở về theo đường cũ, trong đoạn đường này cũng không gặp phải bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào, bay ra ngoài vô cùng an toàn thông qua thông đạo lúc trước.
Vô thanh vô tức, không gây nên bất luận sự chú ý nào của Trùng Tộc cấm kỵ.
Là Diệp Thiên bay ra ngoài từ sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ, lại bay thêm một đoạn rời xa sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ, lúc này mới chân chính thở dài một hơi.
"Trở về!"
Diệp Thiên bước vào trong căn cứ Hắc Phong Sơn với tâm trạng rất sảng khoái.
Vào giờ phút này, Diệp Thiên cũng không có thi triển thiên phú cấm kỵ Ẩn, sợ gây ra sự chú ý của hai vị nửa bước Vực Tổ, hiện tại hắn còn chưa muốn làm bại lộ môn thiên phú cấm kỵ này.
Diệp Thiên tùy tiện thi triển một loại bí thuật ẩn thân, tiến vào phủ đệ của mình, đưa bia đá cấm kỵ cho bản thể.
"Không tệ, bia đá cấm kỵ đã tới tay, có tấm bia đá cấm kỵ này, sau này ta tham ngộ cấm kỵ đạo sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Cảm ngộ của ta hiện nay đối với vô tận cấm kỵ đạo vẫn là quá ít, xem chừng ngay cả nhập môn cũng chưa có đạt tới, chỉ là sơ lĩnh ngộ bộ cấm kỵ đạo hoàn chỉnh mà thôi. Nếu như coi một thành vô tận cấm kỵ đạo là nhập môn, hiện tại ta đại khái chỉ mới nắm giữ 0,3 thành vô tận cấm kỵ đạo!" Diệp Thiên lẩm bẩm nói.
Thế là Diệp Thiên để cho thân thể phỏng chế ly khai, tiếp tục dùng thân phận Ám Vương để làm việc.
Sau đó, hóa thân mà Diệp Thiên để ở Nhân tộc tiến vào Phong Sơn, tìm kiếm tư liệu liên quan tới khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim, chỉ tiếc là tư liệu về phương diện này lại quá ít, căn bản là không có tài liệu tương quan liên quan tới Hắc Ám Độn Kim cùng với sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ. Cho nên hắn chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.
Đương nhiên, hắn cũng có thể tìm kiếm Vĩnh Hằng Đạo Tổ cùng với Thần Khư Đạo Tổ để hỏi thăm tài liệu tương quan, lại báo cáo tin tức về khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim cho bọn họ, nhưng nếu làm như vậy, hắn không dám hứa chắc là Vĩnh Hằng Đạo Tổ cùng với Thần Khư Đạo Tổ sẽ có ý đồ xấu hay không?
Dù sao thì tòa khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim kia cũng có giá trị quá cao, nếu như hai người Vĩnh Hằng Đạo Tổ không có ý đồ xấu và có biện pháp lấy đi Hắc Ám Độn Kim, chỉ sợ cũng sẽ không cho hắn quá nhiều Hắc Ám Độn Kim.
Người nào cũng muốn chiếm lợi ích cho riêng mình!
Diệp Thiên cũng không ngoại lệ, hắn cũng không muốn chia sẻ quá nhiều Hắc Ám Độn Kim cho hai người Vĩnh Hằng Đạo Tổ, cho nên hắn cũng không có hỏi thăm.
Càng quan trọng hơn là, Diệp Thiên còn có một nhân tuyển thích hợp hơn để hỏi thăm.
"Âu Dương Cửu Nhi!"
Âu Dương Cửu Nhi cũng đã từng là nửa bước Vực Tổ, có rất nhiều kiến thức, lại có thân phận vô cùng không tầm thường, hẳn là cũng có khả năng biết được một chút tình huống liên quan tới khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim, nói không chừng là cũng sẽ có biện pháp lấy đi khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim.
Lấy quan hệ giữa hắn cùng với Âu Dương Cửu Nhi, hắn tin tưởng Âu Dương Cửu Nhi tuyệt đối sẽ không bẫy hắn.
Trước đó, Diệp Thiên một mực không có liên lạc với Âu Dương Cửu Nhi, sợ quấy rầy Âu Dương Cửu Nhi. Nhưng lần này, hắn không có cách nào, chỉ có thể đưa tin cho Âu Dương Cửu Nhi.
Hóa thân của Diệp Thiên tại Nhân tộc đưa tin trên phạm vi lớn, kết quả là không thể liên hệ được.
"Hẳn là Âu Dương Cửu Nhi đang ở trong Cấm Vực Hắc Ám?" Diệp Thiên suy đoán.
Nếu như là ở bên trong Cấm Vực Hắc Ám, dùng bảo vật đưa tin phổ thông là không có tác dụng, chỉ có thể dùng bảo vật cấm kỵ đưa tin đặc thù, nhưng nếu như Âu Dương Cửu Nhi thật sự ở trong một cái căn cứ nào đó tại Cấm Vực Hắc Ám, ở trên tay của hắn cũng không có bảo vật cấm kỵ đưa tin cho Âu Dương Cửu Nhi, cho nên cũng không có cách nào liên hệ với nàng.
Bất quá, Diệp Thiên còn có biện pháp khác, hắn dùng thiên phú sao chép dò xét tình huống trong từng toà căn cứ, lấy năng lực dò xét của thiên phú sao chép, coi như là bế quan tu luyện ở bên trong mật thất, mở ra từng tầng từng tầng trận pháp, hắn cũng đều có thể tuỳ tiện dò xét được tình huống thiên phú của đối phương.
Cho nên, chỉ cần Âu Dương Cửu Nhi ở trong một toà căn cứ nào đó, hắn liền có thể tìm được đối phương.