Siêu Cấp Thiên Phú (Bản Dịch)

Chương 1669 - Chương 1669: Máu Thái Ách Ô

Chương 1669: Máu Thái Ách Ô
Chương 1669: Máu Thái Ách Ô
Chương 1669: Máu Thái Ách Ô




Âu Dương Cửu Nhi cũng không có xoắn xuýt về vấn đề thể chất của Diệp Thiên, sau khi trầm tư một lát, liền mở miệng nói: "Diệp đại ca, khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim là cặn bã do Trùng Tộc cấm kỵ luyện hóa kỳ vật cấm kỵ tạo thành, đối với Trùng Tộc cấm kỵ mà nói là rác rưởi, nhưng đối với chúng ta mà nói lại là chí bảo. Muốn dời khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim đi, tất nhiên sẽ xúc động đến cửa miệng mà sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ vứt bỏ rác thải. Một khi động thủ đối với khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim, chẳng khác gì là xúc động cửa miệng rác thải này, sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ tự nhiên là có dị động. Muốn lấy đi khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim một cách vô thanh vô tức, chỉ có thể cắt đứt liên hệ giữa sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ và cửa miệng khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim!"

"Làm sao để cắt đứt liên hệ?"

Đây là vấn đề khó khăn lớn nhất của Diệp Thiên hiện nay.

"Khiến cho sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ tự động cắt đứt liên hệ!" Âu Dương Cửu Nhi nói: Ngươi có thể coi khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim là một món đồ ở trong cơ thể sinh vật, món đồ này hiện tại đang liên kết với sinh vật, không có chỗ tốt gì, nhưng cũng không có chỗ xấu gì. Nhưng nếu như món đồ này gây ra ảnh hưởng không tốt đối với sinh vật, sinh vật sẽ không muốn có liên hệ cùng với nó!"

"Làm thế nào?"

Diệp Thiên đã hiểu đạo lý, nhưng làm như thế nào để thao tác, hắn vẫn là không hiểu rõ.

"Ngươi có biết Trùng Tộc cấm kỵ sợ cái gì nhất hay không?" Âu Dương Cửu Nhi hỏi.

"Không biết!" Diệp Thiên lắc đầu.

Hắn đúng là không biết rõ Trùng Tộc cấm kỵ sợ cái gì, phảng phất như ở bên trong ấn tượng của hắn, Trùng Tộc cấm kỵ dường như là không sợ cái gì, có thể thôn phệ bất cứ thứ gì.

"Côn trùng sợ loài chim, mà Trùng Tộc cấm kỵ tự nhiên là không sợ loài chim phổ thông, nhưng bọn chúng lại sợ sinh vật cấm kỵ loài chim! Trên tay của ta vừa lúc có một giọt máu của sinh vật cấm kỵ loài chim phổ thông - Thái Ách Ô, giọt máu này không ẩn chứa bao nhiêu lực lượng, nhưng lại có giá trị hết sức trân quý. Đương nhiên, nếu so sánh cùng với Hắc Ám Độn Kim, giọt máu này là rất bình thường. Hơn nữa, nếu như có thể mang đi Hắc Ám Độn Kim, ta còn có thể chiết xuất ra máu Thái Ách Ô từ trong mỏ quặng một lần nữa." Âu Dương Cửu Nhi nói.

"Nói như vậy, cô sẽ không tiến vào sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ với ta?" Diệp Thiên hỏi.

"Đương nhiên là không tiến vào!" Âu Dương Cửu Nhi trợn mắt, nói: "Phân thân của ngươi có thể tùy tiện vẫn lạc, nhưng ta cũng không muốn vẫn lạc! Cho dù thiên phú cấm kỵ Ẩn của ngươi rất cao minh, nhưng vạn nhất bị Trùng Tộc cấp lãnh chúa phát hiện ra, vậy thì sẽ xong đời!"

Sau đó, Âu Dương Cửu Nhi đưa máu của Thái Ách Ô cho Diệp Thiên, trên mặt lộ ra vẻ không nỡ.

"Diệp đại ca, ngươi phải cẩn thận một chút, phân thân của ngươi vẫn lạc không quan trọng, nhưng đừng làm thất lạc giọt máu Thái Ách Ô này!" Âu Dương Cửu Nhi dặn dò.

"Yên tâm đi!" Diệp Thiên nói lời bảo đảm.

Sau khi tiếp nhận máu Thái Ách Ô, Diệp Thiên liền rời khỏi căn cứ Cửu Hà.

Sau đó, hắn để cho thân thể phỏng chế mang theo giọt máu Thái Ách Ô này thi triển thiên phú cấm kỵ Ẩn, tiến đến sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ.

Rất nhanh, Diệp Thiên đi tới sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ một lần nữa, cẩn thận bay vào thông qua một cái thông đạo.

Lần này cũng không có vấn đề gì, chỉ là tiếp xúc cự ly gần cùng với mấy đám Trùng Tộc cấm kỵ, nhưng cũng không có gặp được Trùng Tộc cấp lãnh chúa, cho nên cũng không có bị phát hiện.

Rốt cục, Diệp Thiên đã đi tới khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim một lần nữa.

"Xem thử giọt máu Thái Ách Ô này có hiệu quả hay không?" Diệp Thiên lẩm bẩm nói.

Thế là hắn lấy giọt máu Thái Ách Ô ra, dung nhập vào bên trong khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim.

Nhìn như chỉ có một giọt máu, nhưng sau khi rơi vào trong khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim, rất mau liền nhuộm khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim màu đen thành màu đỏ, từng sợi quy tắc màu đỏ tràn ngập ra, ảnh hưởng đến vòng xoáy ở phía trên khoáng mạch.

Đột nhiên, vòng xoáy chấn động, dường như rất không ưa thích cỗ khí tức này, nhưng cũng không e ngại, dù sao thì cũng chỉ có vẻn vẹn một giọt máu, cũng không uy hiếp được sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ.

Răng rắc! Tiếng đứt gãy vang lên ở trong cõi u minh, vòng xoáy vậy mà thật sự chủ động cắt đứt liên hệ cùng với khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim, giống như là rất ghét bỏ khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim.

"Thu!"

Diệp Thiên nắm lấy cơ hội, nhanh chóng thu khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim vào thế giới trong thể nội.

"Đi thôi!"

Diệp Thiên cũng không dám ở lại nơi này, dùng máu Thái Ách Ô khiến cho vòng xoáy chủ động cắt đứt liên hệ, tất nhiên cũng sẽ đưa tới sự chấn động của sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ, đám Trùng Tộc cấm kỵ kia tất nhiên sẽ biết được dị trạng ở nơi này.

Cho nên, chẳng mấy chốc sẽ có Trùng Tộc cấm kỵ bay đến.

Hơn nữa, ở bên trong Trùng Tộc cấm kỵ cũng có kẻ nắm giữ trí tuệ, nếu như chúng nó biết được khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim biến mất, nói không chừng sẽ liên tưởng đến việc có người ngoài lẻn vào, dù sao thì Trùng Tộc cấm kỵ cũng sẽ không lấy đi khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim, chỉ có thể là ngoại nhân.

Cho nên, thời gian lưu lại cho hắn là không nhiều, hắn nhất định phải nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Vù! !!

Diệp Thiên vội vã bay đi, cũng may là có hiệu quả ẩn nấp của thiên phú cấm kỵ Ẩn, hắn cũng không có bị Trùng Tộc cấm kỵ đi ngang qua phát hiện.

Rất nhanh, một đám Trùng Tộc cấm kỵ đi tới địa phương khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim biến mất.

Khi chúng nó nhìn thấy đống rác rưởi khoáng mạch Hắc Ám Độn Kim biến mất, liền cảm thấy vô cùng nghi hoặc, nhưng bọn chúng không có trí tuệ gì, cũng chỉ biết hồi báo tình huống cho nhóm Trùng Tộc cấp lãnh chúa.

Rất nhanh, Trùng Tộc cấm kỵ có trí tuệ biết được tình huống, lập tức mệnh lệnh cho đám Trùng Tộc cấm kỵ tìm kiếm tung tích của địch nhân.

Mà Trùng Tộc cấp lãnh chúa ở trong nội bộ sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ cũng xuất động, bắt đầu tìm kiếm địch nhân.

Vào giờ phút này, Diệp Thiên đã đi tới thông đạo của sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ, dùng tốc độ nhanh nhất bay xuyên qua.

Không mất bao lâu, hắn đã bay ra bên ngoài sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ, hơn nữa một khắc cũng không dừng lại, lập tức cao chạy xa bay.

Mà sau khi Diệp Thiên rời khỏi không bao lâu, hai đầu Trùng Tộc cấp lãnh chúa trấn thủ ở trong sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ liền dò xét bốn phía xung quanh sào huyệt Trùng Tộc cấm kỵ, hơn nữa còn không ngừng mở rộng quy mô dò xét.

Diệp Thiên cảm ứng được khí tức cuồng bạo của hai đầu Trùng Tộc cấp lãnh chúa kia, liền biết là Trùng Tộc cấm kỵ đã biết được có địch nhân lẻn vào, vào giờ phút này chỉ sợ là đang tiến hành dò xét, cho nên hắn cảm thấy may mắn vì bản thân có tốc độ rất nhanh, bằng không thì không nhất định có thể thành công thoát đi.

Lộ trình sau đó thì tương đối an toàn, không có Trùng Tộc cấp lãnh chúa, các đầu Trùng Tộc cấm kỵ khác căn bản không thể phát hiện ra được hắn.





Bình Luận (0)
Comment