Chương 1707: Chiến Thần Tháp gặp nguy hiểm
Chương 1707: Chiến Thần Tháp gặp nguy hiểm
Không có cách nào, thực lực nhỏ yếu chính là như thế, không có cách nào khống chế sinh mệnh của mình.
"Các vị, Chiến Thiên Tông chúng ta thật sự chưa từng đi vào toà bảo địa cấm kỵ cỡ lớn kia, không có thu hoạch được bất luận bảo vật gì!" Tháp chủ Chiến Thần Tháp vội vàng nói.
Trên thực tế, Đạo Tổ của Chiến Thần Tháp đúng là đã từng tiến vào toà bảo địa cấm kỵ cỡ lớn kia, lại đạt được không ít kỳ vật cấm kỵ, nhưng hắn đã kịp thời bảo những Đạo Tổ kia đi ra.
Nhưng hắn cũng không dám nói ra là những Đạo Tổ kia đã từng tiến vào bảo địa cấm kỵ cỡ lớn.
"Hừ, chúng ta cũng không rõ ràng toà bảo địa cấm kỵ cỡ lớn này sinh ra vào lúc nào, vạn nhất vào lúc vừa mới ra đời, các ngươi đã lấy hết đồ tốt ra!" Một vị Đạo Tổ thất trọng thiên phát ra âm thanh lạnh lùng nói.
Vào lúc tháp chủ Chiến Thần Tháp muốn giải thích, nhóm Đạo Tổ liền trực tiếp động thủ, căn bản không nguyện ý nói nhảm, dù sao thì thời gian đối với bọn hắn mà nói là rất trọng yếu, sẽ không có khả năng lãng phí thời gian trên người của Chiến Thần Tháp.
Oanh! !! !
Đạo Tổ thất trọng thiên đánh một kích vào trên đại trận hộ tông của Chiến Thần Tháp, nhưng mà tòa đại trận này chỉ có thể chống đỡ được công kích của Đạo Tổ lục trọng thiên, mặc dù cũng có thể chống đỡ được một kích của Đạo Tổ thất trọng thiên, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ có thể ngăn trở một kích mà thôi.
Chỉ thấy sau một kích này, đại trận hộ tông của Chiến Thần Tháp rạn nứt ra.
Mà các Đạo Tổ khác cũng xuất thủ, đánh vỡ vụn đại trận hộ tông trong nháy mắt.
"Ta liều mạng với các ngươi!"
Tháp chủ Chiến Thần Tháp thiêu đốt huyết nhục cùng với linh hồn toàn thân, bạo phát ra một kích toàn lực có thể so với Đạo Tổ lục trọng thiên, đánh về phía vị Đạo Tổ thất trọng thiên kia.
Nhưng mà hết thảy đều chỉ là phí công.
Vị Đạo Tổ thất trọng thiên kia chỉ dùng vẻn vẹn một quyền liền đánh nổ tháp chủ Chiến Thần Tháp, thực lực của hai bên chênh lệch quá xa, căn bản không phải là cùng một cái cấp độ.
Tháp chủ Chiến Thần Tháp vẫn lạc!
"Tháp chủ!"
Từng vị Đạo Tổ, Chân Tổ của Chiến Thần Tháp tuyệt vọng hô lên.
Những Đạo Tổ này cũng không có giết chết người Chiến Thần Tháp, mà là chuẩn bị bắt những Đạo Tổ này, chỉ thấy bọn hắn nhẹ nhõm bắt đi từng vị từng vị Đạo Tổ, bỏ vào thế giới trong thể nội.
Ở bên trong rất nhiều Đạo Tổ của Chiến Thần Tháp, Vân Tử Thần Nữ cũng là một vị Đạo Tổ tương đối cường đại, bởi vì nàng có vận khí tương đối tốt, lại có tiềm lực rất cao, bây giờ đã là Đạo Tổ tứ trọng thiên, là Đạo Tổ tứ trọng thiên rất đỉnh tiêm của Chiến Thần Tháp, ở trong tương lai thậm chí là có hi vọng chấp chưởng Chiến Thần Tháp.
Nhưng hôm nay, nàng cũng bị một vị Đạo Tổ lục trọng thiên để mắt tới, chỉ thấy đối phương huyễn hóa ra một bàn tay to lớn chộp tới nàng, cỗ lực lượng này siêu việt xa xa sự tưởng tượng của nàng, nàng công kích toàn lực cũng vô pháp rung chuyển công kích của đối phương.
"Xong rồi!" Vân Tử Thần Nữ tuyệt vọng nói.
Nhưng vào lúc này, một thanh trường mâu đâm xuyên qua thân thể của vị Đạo Tổ lục trọng thiên kia.
Sau đó ở bên trong hư không, có từng vị từng vị cường đại Đạo Tổ lục, thất trọng thiên nhao nhao bị từng thanh trường mâu xuyên thủng.
Trong nháy mắt, đông đảo nhóm Đạo Tổ xâm phạm Chiến Thần Tháp bị miểu sát toàn bộ.
Xoạt! Một thân ảnh hiển hiện, xuất hiện ở trước mặt của Vân Tử Thần Nữ, mỉm cười nói: "Vân Tử Thần Nữ, đã lâu không gặp!"
Vân Tử Thần Nữ nhìn khuôn mặt tương đối quen thuộc ở trước mặt, cả kinh nói: "Vạn Pháp Đạo Tổ!"
Vị Đạo Tổ Đột nhiên xuất hiện này chính là Diệp Thiên.
Diệp Thiên suất lĩnh một nhóm Đạo Tổ Nhân tộc đi tới tòa bảo địa cấm kỵ cỡ lớn này để cướp đoạt kỳ vật cấm kỵ cùng với chí bảo cấm kỵ, vừa lúc cảm giác được Chiến Thần Tháp xảy ra chuyện, liền đích thân đi tới một chuyến.
Dù sao thì hắn cũng có quen biết với Vân Tử Thần Nữ, nếu như không nhìn thấy thì cũng thôi đi, nhưng nếu thấy được tự nhiên là không có khả năng mặc kệ.
"Đa tạ Vạn Pháp Đạo Tổ!" Từng vị từng vị Đạo Tổ Chiến Thần Tháp sống sót vội vàng nói lời cảm kích.
"Đi nhanh lên đi, nếu không thì thế lực thuận tay muốn diệt Chiến Thần Tháp các ngươi cũng có không ít!" Diệp Thiên nhắc nhở.
"Vâng vâng vâng! !!"
Nhóm Đạo Tổ Chiến Thần Tháp mang theo các Chân Tổ, Chân Quân, Thiên Quân cùng với rất nhiều tài nguyên bảo vật của Chiến Thần Tháp nhanh chóng rời khỏi nơi này, trực tiếp vứt bỏ tổng bộ Chiến Thần Tháp.
Mà Vân Tử Thần Nữ cũng đi theo nhóm Đạo Tổ Chiến Thần Tháp rời khỏi nơi đây, cũng không có tham dự tranh đoạt bảo địa cấm kỵ cỡ lớn.
Dù sao thì ở loại địa phương như bảo địa cấm kỵ cỡ lớn, nếu không có thực lực Đạo Tổ lục, thất trọng thiên, căn bản là không có tư cách đi cạnh tranh, thậm chí coi như là Đạo Tổ thất trọng thiên cũng có khả năng vẫn lạc rất lớn.
Nàng nếu như nàng dám tiến vào bảo địa cấm kỵ cỡ lớn, đoán chừng khả năng vẫn lạc là cao tới chín thành chín.
Vân Tử Thần Nữ vừa bay thẳng đi, vừa nhìn qua vị trí của bảo địa cấm kỵ cỡ lớn, trong lòng lẩm bẩm nói: "Diệp Thiên, cám ơn ngươi!"
Diệp Thiên đã cứu nàng nhiều lần, mà nàng lại không có cách nào hồi báo, ở trong lòng rất là hổ thẹn.
Cùng lúc đó, nàng cũng cảm thấy rất cảm khái.
Đã từng có lúc, nàng cũng là nhân vật thiên kiêu nổi danh cùng với Diệp Thiên, mà chênh lệch giữa song phương bây giờ lại to lớn như thế.
Trước kia, nàng tối thiểu còn có thể nhìn thấy bóng lưng của Diệp Thiên, mà bây giờ ngay cả bóng lưng cũng không thấy được.
Đạo Tổ thất trọng thiên tiện tay chém giết tháp chủ Chiến Thần Tháp, ở trong mắt của Diệp Thiên cũng chỉ là sâu kiên có thể giết chết một cách tuỳ tiện, có thể biết được Diệp Thiên có thực lực cường đại cỡ nào.
Cứu người Chiến Thần Tháp đối với Diệp Thiên mà nói vẻn vẹn chỉ là một khúc nhạc dạo ngắn, vào giờ phút này hắn đã đi tới bảo địa cấm kỵ cỡ lớn.
Toà bảo địa cấm kỵ cỡ lớn này có hình dạng như thế giới Thuỷ, biển lớn vô tận bao phủ toàn bộ bảo địa cấm kỵ, mà ở trên đại dương bao la thì điểm xuyết từng hòn đảo hoang, ở trên những hòn đảo hoang này dựng dục ra rất nhiều kỳ vật cấm kỵ.
Cho nên, mỗi một hòn đảo hoang đều là mục tiêu tranh đoạt của nhóm Đạo Tổ.
Diệp Thiên có thực lực cường đại cỡ nào, rất nhẹ nhõm liền góp nhặt một lượng lớn kỳ vật cấm kỵ, căn bản là không có ai dám cạnh tranh cùng với hắn.
Ở trên một hòn đảo hoang trong bảo địa cấm kỵ cỡ lớn.
Một kiện chí bảo cấm kỵ xuất thế, ba động quy tắc cấm kỵ mãnh liệt lan tràn ra, đưa tới sự chú ý của rất nhiều Đạo Tổ, từng người bay thẳng tới.
Mà vào thời khắc bọn hắn đến, lại phát hiện ra sự tình không giống như trong sự tưởng tượng của bọn hắn.
Từng cỗ thi thể Đạo Tổ nằm ở bên trên đảo hoang, mà ở trên đảo hoang lại không có vết tích chiến đấu nào, phảng phất như những Đạo Tổ này đã bị một cỗ lực lượng vô hình xóa bỏ.
Một màn quỷ dị này khiến cho rất nhiều Đạo Tổ bắt đầu trở nên cẩn thận, thậm chí là không dám tùy tiện bước vào đảo hoang.