Siêu Cấp Thiên Phú (Bản Dịch)

Chương 1849 - Chương 1849: Phiền Phức

Chương 1849: Phiền phức
Chương 1849: Phiền phức
Chương 1849: Phiền phức




Nhưng mà, Vực Tổ ở nơi này cũng không còn lại bao nhiêu, trên cơ bản cũng chỉ còn lại mấy vị Vực Tổ tán tu cùng với Vực Tổ mới tấn thăng, bọn hắn căn bản là không biết rõ nên làm như thế nào để đi đến Đạo Sơn Giới Vực, mà vô số sinh linh ở dưới Vực Tổ căn bản cũng không biết rõ Thần Thiên Giới Vực sắp rơi vào đại phá diệt, vẫn còn đang tu hành như ngày bình thường.

Lúc này, Thần Thiên Giới Vực cũng có một số sinh vật cấm kỵ xuất hiện, đang tiến hành phá hư bốn phía.

Bất quá, những sinh vật cấm kỵ này cũng không nhiều, thực lực lại không phải là rất cường đại, Thần Thiên Giới Vực vẫn có một ít Vực Tổ, cho nên ở trước mắt là vẫn còn có thể ngăn cản những sinh vật cấm kỵ này.

Diệp Thiên cũng không có để ý đến sự tình tại Thần Thiên Giới Vực, cũng không quản được.

Thần Thiên Giới Vực phá diệt là sự tình không có cách nào ngăn cản, phàm là sinh linh không có cách nào trở thành Đạo Tổ, tương đương với việc không có siêu thoát, cho dù có trốn ra khỏi Thần Thiên Giới Vực, nhưng bản nguyên của bọn hắn vẫn còn ở Thần Thiên Giới Vực, mà Đạo Tổ lợi dụng bảo vật đặc thù để Hợp Đạo, từng kẻ cũng sẽ chết đi.

Chỉ có dựa vào bản thân Hợp Đạo trở thành Đạo Tổ, mới có thể thoát khỏi Giới Vực, sống sót ở bên ngoài Giới Vực.

Nói một cách khác, một khi Thần Thiên Giới Vực hủy diệt, sinh linh ở phía dưới Đạo Tổ sẽ toàn diệt, còn nếu như không có cách nào rời khỏi Thần Thiên Giới Vực, những Đạo Tổ kia cũng sẽ tử vong và vẫn lạc.

Mà Đạo Tổ phổ thông nào dám tiến vào Cấm Vực Hắc Ám, căn bản là không sống được bao nhiêu thời gian.

Liền ngay cả Vực Tổ, nếu như không có cách nào tiến vào một tòa Giới Vực mới, nói không chừng cũng sẽ chết ở trong Cấm Vực Hắc Ám vào một ngày nào đó.

"Đáng tiếc!" Diệp Thiên lẩm bẩm nói.

Hắn đang cảm thấy đáng tiếc cho sinh linh trong toà Giới Vực này, bất quá hắn cũng không có nghĩ biện pháp cứu giúp sinh linh trong toà Giới Vực này.

Đương nhiên, Chiến Môn hẳn là sẽ có biện pháp kéo dài tuổi thọ của một tòa Giới Vực, nhưng đại giới là tương đối cao, thậm chí là còn cao hơn so với sáng lập một tòa Giới Vực mới.

Chiến Môn đương nhiên sẽ không làm như vậy, trừ phi là đầu óc choáng váng.

Diệp Thiên cũng không có để ý đến tình huống tại Thần Thiên Giới Vực, mà là ở lại một nơi nào đó trong Thần Thiên Giới Vực, chú ý tình huống ở trong Thần Thiên Giới Vực, chờ đợi ngày đại phá diệt đến.

Theo thời gian trôi qua, Thần Thiên Giới Vực bắt đầu hỗn loạn, số lượng sinh vật cấm kỵ càng ngày càng nhiều, nhóm Vực Tổ cũng không ngăn được.

Hơn nữa, những Vực Tổ này cũng không để ý tới nữa, mà là tìm cách rời khỏi Thần Thiên Giới Vực, tìm kiếm sinh cơ.

Cho dù trước đó không biết rõ Thần Thiên Giới Vực sắp phá diệt, nhưng bây giờ cũng đều đã biết được, nếu như còn ở lại, vậy thì sẽ xong đời.

Bọn hắn nhất định còn phải tìm cách rời khỏi đây sớm một chút, bằng không nếu Thần Thiên Giới Vực triệt để tan vỡ, một lượng lớn sinh vật cấm kỵ đi đến, bọn hắn muốn trốn cũng không thể trốn thoát.

Một số Vực Tổ vọt thẳng ra ngoài Thần Thiên Giới Vực, tiến vào Cấm Vực Hắc Ám, lựa chọn một cái phương hướng lung tung, tìm kiếm sinh cơ.

Mà vẫn có một ít Vực Tổ, không thể dứt bỏ thân nhân của mình, lựa chọn ở lại Thần Thiên Giới Vực.

Theo việc sinh vật cấm kỵ không ngừng tăng lên, một lượng lớn thế giới tan vỡ.

Mà Diệp Thiên cũng bắt đầu làm việc, thu thập một chút bản nguyên thế giới, thuận tiện diệt sát một số sinh vật cấm kỵ.

Trong nháy mắt, lại là 20 triệu năm trôi qua.

Lúc này, Diệp Thiên đã giết không ít sinh vật cấm kỵ, cũng góp nhặt được rất nhiều bản nguyên thế giới, những bản nguyên thế giới này đối với Thôn Phệ nhất tộc mà nói cũng là một loại tài nguyên, sau này nếu như lẻn vào đến Hắc Ám Hủy Diệt Vực, hoàn toàn có thể dùng những bản nguyên thế giới này để hối đoái được không ít đồ tốt.

Cho nên, thừa dịp cơ hội này, tự nhiên là thu thập nhiều một chút.

Vào một ngày, một lượng lớn sinh vật cấm kỵ đồng thời tràn vào trong Thần Thiên Giới Vực, có số lượng rất nhiều rất nhiều, hơn nữa còn có rất nhiều sinh vật cấm kỵ cường đại có thể so sánh với cấp độ Vực Tổ đỉnh tiêm.

Thấy cảnh này, Diệp Thiên biết được Thần Thiên Giới Vực đã sắp rơi vào đại phá diệt.

Ầm ầm! !! !! ! Thần Thiên Giới Vực bắt đầu chấn động, từng mảnh từng mảnh khu vực bắt đầu rạn nứt, từng tòa thế giới tan vỡ.

Lực lượng hủy diệt vô cùng vô tận quét sạch toàn bộ Thần Thiên Giới Vực, một màn này đối với người Thần Thiên Giới Vực mà nói quả thực là tai ương hủy diệt.

Vô số sinh linh mất mạng trong nháy mắt, từng kẻ vẫn lạc mà chết.

Mà chuyện này đối với sinh vật cấm kỵ mà nói, lại là một trận thịnh yến.

Bọn chúng thôn phệ bản nguyên của Thần Thiên Giới Vực, một số sinh vật cấm kỵ còn có thể hấp thu lực lượng hủy diệt, làm lớn mạnh thực lực của chính mình.

Lúc này, Diệp Thiên bắt đầu thi triển bí thuật cô đọng Hủy Diệt Tinh, không ngừng hấp thu lực lượng hủy diệt ở chu vi xung quanh.

Từng khối Hủy Diệt Tinh đỉnh cấp cô đọng mà thành ở dưới sự điều khiển của Diệp Thiên, được hắn thu vào thế giới trong thể nội.

Bởi vì bí thuật Diệp Thiên thi triển chính là bí thuật cô đọng Hủy Diệt Tinh đỉnh cấp, lại có tốc độ rất nhanh, hấp thu rất nhiều lực lượng hủy diệt, lực lượng hủy diệt của một mảng lớn cương vực cũng tràn đến chỗ của Diệp Thiên, tự nhiên là đưa tới sự chú ý của không ít sinh vật cấm kỵ.

Có một số sinh vật cấm kỵ cũng ưa thích hấp thu lực lượng hủy diệt, mà Diệp Thiên làm như vậy chính là cướp đoạt lực lượng hủy diệt của bọn chúng.

Lập tức, có một đoàn sinh vật cấm kỵ xông về phía Diệp Thiên, muốn giết chết hắn.

"Phiền phức!" Diệp Thiên có một chút bất đắc dĩ.

Vào giờ phút này hắn rốt cục cũng biết được vì sao đám người Khảm Thủy Thánh Tử, Vong Vũ Thánh Tử lại mang theo nhiều Vực Tổ như vậy, trên thực tế bằng vào thực lực của những vị Vực Tổ kia, liên thủ với nhau cũng không đối phó được với một vị Thánh Tử cấp độ Vực Tổ đỉnh tiêm, đối với sáu vị Thánh Tử kia mà nói, không được tính là trợ giúp. Nhưng bọn hắn vẫn mang theo rất nhiều Vực Tổ, hẳn là để thanh lý những sinh vật cấm kỵ này.

Bằng không thì vào thời điểm bọn hắn cô đọng Hủy Diệt Tinh đỉnh cấp, những sinh vật cấm kỵ này tới quấy rầy, vậy thì căn bản sẽ không có biện pháp cô đọng Hủy Diệt Tinh đỉnh cấp.

Mà thời gian một tòa Giới Vực hủy diệt cũng chỉ có dài như vậy, một khi làm chậm trễ thời gian, lực lượng hủy diệt sẽ triệt để dung nhập vào Cấm Vực Hắc Ám, như vậy thì sẽ không có biện pháp tiếp tục cô đọng Hủy Diệt Tinh...

Diệp Thiên cũng không sợ những sinh vật cấm kỵ này, nhưng cũng không hi vọng chúng nó quấy rầy chính mình.

"Ngũ Hành Phong Cấm!" Diệp Thiên thi triển môn Thánh Kỹ này.

Trong 20 triệu năm trước, hắn ở trong Thần Thiên Giới Vực cũng đã miễn cưỡng tu luyện môn Thánh Kỹ này đến cảnh giới nhập môn.

Môn Thánh Kỹ này có thể phong tỏa hư không, tự nhiên là cũng có thể ngăn cản những sinh vật cấm kỵ này.





Bình Luận (0)
Comment