Chương 1855: Rời khỏi Hắc Ám Hủy Diệt Vực
Chương 1855: Rời khỏi Hắc Ám Hủy Diệt Vực
"Xem ra Mộng Ảo Chi Giới là cùng loại với một loại khảo hạch, mà sáng tạo ra Vô Tận Vực Pháp là đã đạt tiêu chuẩn, vì vậy mới khiến cho ta tiến vào nơi này!" Diệp Thiên tiến hành suy đoán.
Mộng Huyễn Chi Hà được đánh giá là thánh vật xếp hạng thứ chín trên Hủy Diệt Thánh Vật Bảng, mà miệng giếng cổ này chỉ sợ là áp đảo ở phía trên Mộng Huyễn Chi Hà, dù sao thì Mộng Huyễn Chi Hà cũng chỉ là thể hiện bên ngoài của giếng cổ mà thôi.
Nếu như có thể thu hoạch được kiện thánh vật miệng giếng cổ này, như vậy thì thu hoạch cũng quá lớn!
Diệp Thiên tiếp cận giếng cổ, tiến vào trong giếng cổ.
"Luyện hóa!" Ý thức của Diệp Thiên không ngừng luyện hóa miệng giếng cổ này, miệng giếng cổ này cũng không có phản kháng gì, mặc cho Diệp Thiên luyện hóa.
Rất rõ ràng, Diệp Thiên đã thông qua được khảo hạch của thánh vật, cho nên nó mới không phản kháng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, hao tốn trọn vẹn một triệu năm tuế nguyệt, Diệp Thiên mới luyện hóa sơ bộ miệng giếng cổ này.
Lúc này, hắn cũng biết được danh tự cùng với tác dụng của miệng giếng cổ này.
Nó tên là Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng, tác dụng chủ yếu là sáng thế, sáng lập một cái thế giới vô cùng cường đại, áp đảo hết thảy mọi thế giới.
Mà xem như là chủ nhân của Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng, thì có thể lợi dụng cơ hội sáng thế, đạt tới một cái cảnh giới cực cao, hơn nữa còn có thể lợi dụng cái thế giới kia để tham ngộ tu luyện, giống như là thời thời khắc khắc lợi dụng Mộng Ảo Chi Giới để tu luyện vậy.
Sau khi biết được tác dụng của Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng, Diệp Thiên rất hưng phấn.
Một khi hắn mang Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng trở về Huyền Hư Cấm Kỵ Giới, Huyền Hư Cấm Kỵ Giới liền có thể nhẹ nhõm đánh vỡ cực hạn của Cấm Kỵ Giới, bước vào một cấp độ thế giới khác.
Hơn nữa, Đạo Sơn Giới Vực bởi vậy cũng sẽ nhận được lợi ích, không ngừng tiến hóa.
Cứ như vậy, tiềm lực của Đạo Sơn Giới Vực cùng với Huyền Hư Cấm Kỵ Giới sau này sẽ trở nên vô cùng to lớn, có lẽ là trải qua vô tận tuế nguyệt, còn có thể trưởng thành thành khu vực phồn hoa to lớn như Hắc Ám Thánh Vực cùng với Hắc Ám Hủy Diệt Vực!
"Dạng thánh vật này tuyệt đối có thể xưng là đệ nhất Hủy Diệt Thánh Vật Bảng!" Diệp Thiên đoán chừng.
Sau khi luyện hóa Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng, Diệp Thiên liền có thể trực tiếp mang kiện thánh vật này đi.
Nhưng mà hắn không thể trực tiếp mang đi như thế.
Bởi vì Mộng Huyễn Chi Hà là hình thái hiển hóa ra bên ngoài của Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng, một khi lấy Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng đi, Mộng Huyễn Chi Hà cũng sẽ biến mất.
Cứ như vậy, Mộng Huyễn nhất tộc sẽ lập tức phát hiện ra tình huống của Mộng Huyễn Chi Hà, dẫn đến Mộng Huyễn nhất tộc khẳng định sẽ điều tra không tiếc bất cứ giá nào, thậm chí là yêu cầu điều tra không gian trữ vật trên người của mỗi một vị thiên tài, thế giới trong thể nội cùng với hết thảy địa phương có thể ẩn giấu bảo vật.
Đến lúc đó, hắn sẽ không có biện pháp ẩn tàng Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng, tất nhiên sẽ bị bại lộ.
Cỗ thân thể này của hắn vẫn lạc là không quan trọng, nhưng nếu như làm mất Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng, vậy thì tổn thất là quá lớn, lại sẽ tiện nghi cho Mộng Huyễn nhất tộc.
Cho nên, hắn nhất định phải cam đoan Mộng Huyễn Chi Hà sẽ không biến mất ở bên trong một thời gian ngắn.
"Rút lực lượng của Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng ra, hình thành phân thân Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng lưu lại ở nơi này, duy trì Mộng Huyễn Chi Hà, chờ đến khi ta rời khỏi Hắc Ám Hủy Diệt Vực, Mộng Huyễn Chi Hà có biến mất, bọn hắn cũng không tìm được ta!" Diệp Thiên nghĩ thầm.
Kết quả là, Diệp Thiên bắt đầu rút lực lượng của Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng ra, chậm rãi tạo thành phân thân của Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng.
"Hẳn là được rồi!" Diệp Thiên nhìn phân thân Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng đã tạo thành, tiến hành thay thế Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng, gật gật đầu ở trong lòng.
Sau đó, hắn dùng ý thức bao trùm Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng và thu nó vào.
Trong lúc vô thanh vô tức, Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng đã rơi vào thế giới trong thể nội của Diệp Thiên.
Chỉ cần nhóm Vực Tổ vô địch không tra xét rõ ràng thế giới trong thể nội của hắn, cơ hồ sẽ không thể phát hiện ra Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng.
Huống hồ ở dưới sự điều khiển của Diệp Thiên, khí tức của Sáng Thế Hỗn Nguyên Giếng nội liễm, cũng sẽ rất khó phát hiện ra thân phận của nó.
Cho nên, Diệp Thiên cũng không có lo lắng gì.
Xoạt! Diệp Thiên rời khỏi Mộng Ảo Chi Giới, rời khỏi Mộng Huyễn Chi Hà, sau đó quay trở về Ma Ngục tộc.
Trên đường đi, hắn cũng không có nhận phải bất kỳ sự ngăn trở nào.
Sau khi trở lại Ma Ngục tộc, Diệp Thiên mới thở dài một hơi.
Tối thiểu, lấy thân phận trước mắt của hắn, ở trong Ma Ngục tộc là không có nguy hiểm gì.
Diệp Thiên cũng không có ở lâu tại Ma Ngục tộc, bởi vì hắn vô cùng rõ ràng, Mộng Huyễn Chi Hà là sẽ không có cách nào tồn tại lâu dài, vào không lâu sau đó liền sẽ biến mất.
Cho nên, hắn nhất định phải nhanh chóng rời khỏi Hắc Ám Hủy Diệt Vực, lại nhất định phải rời khỏi nơi này xa xa, cam đoan rằng bản thân sẽ không bị người của Mộng Huyễn nhất tộc bắt lấy, bằng không mà nói, hắn sẽ không thể trốn thoát.
Rất nhanh, Diệp Thiên đã tìm được một cái cơ hội, dùng cơ hội ra ngoài lịch luyện rời khỏi Ma Ngục tộc.
Hắn đầu tiên là lịch luyện tại các nơi trong Hắc Ám Hủy Diệt Vực, sau đó trực tiếp lựa chọn rời khỏi Hắc Ám Hủy Diệt Vực, bay về phía khu vực Cấm Vực Hắc Ám ở bên ngoài Hắc Ám Hủy Diệt Vực.
Vừa tiến vào Cấm Vực Hắc Ám, Diệp Thiên liền tăng tốc độ bay về phía Đạo Sơn Giới Vực.
Hắn có bản thể làm tọa độ, mối liên hệ này cơ hồ là bỏ qua cự ly, cho nên hắn có thể thông qua mối liên hệ này để trở về Đạo Sơn Giới Vực.
Trong nháy mắt, trăm năm đã trôi qua.
Vào ngày này, các cường giả Mộng Huyễn nhất tộc phát hiện ra Mộng Huyễn Chi Hà trở nên mờ đi, lại trở nên càng ngày càng hư ảo.
Vào một đoạn thời khắc, Mộng Huyễn Chi Hà "phù" một tiếng tiêu tán không thấy.
"Chuyện gì đã xảy ra?"
Từng vị Vực Tổ vô địch của Mộng Huyễn nhất tộc xuất hiện, mấy vị Vực Tổ vô thượng cũng xuất hiện, rất nhanh liền ngay cả Thuỷ Tổ của Mộng Huyễn nhất tộc - Mộng Huyễn Thủy Tổ cũng xuất hiện.
"Xin chào Mộng Huyễn Thủy Tổ!"
"Xin chào Mộng Huyễn Thủy Tổ!"
"Xin chào Mộng Huyễn Thủy Tổ!"
Từng vị Vực Tổ cung kính nói.
"Mộng Huyễn Chi Hà làm sao lại không còn?" Mộng Huyễn Thủy Tổ vô cùng tức giận.
Mộng Huyễn Chi Hà chính là căn cơ của Mộng Huyễn nhất tộc, nếu như không có kiện thánh vật Mộng Huyễn Chi Hà này, tốc độ phát triển của Mộng Huyễn nhất tộc sẽ chậm đi rất nhiều lần.
Mộng Huyễn Chi Hà biến mất, đối với Mộng Huyễn nhất tộc mà nói là quá nghiêm trọng.
"Mộng Huyễn Thủy Tổ, chúng ta cũng không rõ ràng, Mộng Huyễn Chi Hà là đột nhiên biến mất!" Một vị Vực Tổ vô địch báo cáo.
Sau đó, một vị Vực Tổ vô địch tiến hành diễn hoá một màn mà mình nhìn thấy.
Thông qua sự diễn hóa, Mộng Huyễn Chi Hà của Mộng Huyễn nhất tộc chính là đột nhiên phát sinh chuyện như vậy, cũng không có ai tiếp xúc với Mộng Huyễn Chi Hà.