Chương 2242:
Chương 2242
Diệp Thiên tiến vào một mảnh khu vực hư không tương tự với hư vô, nhưng lại càng thêm cô tịch so với khu vực hư vô, nhưng nơi này còn nắm giữ một chút xíu năng lượng tồn tại, cho nên tù phạm ở đây có thể giữ cơ thể ở vào trạng thái đỉnh phong, nhưng muốn tu luyện tăng cao tu vi mà nói, đó là sự tình căn bản không làm được.
Khi Diệp Thiên tiến vào nơi đây, liền thấy được một vị Vĩnh Hằng Cảnh Lãnh Chúa thân hình cao lớn, gã bị từng sợi xiềng xích vô hình khóa lại, lại dường như rơi vào trạng thái yên lặng.
Nhưng bây giờ, Diệp Thiên tiến vào nơi đây, những sợi xiềng xích biến mất, khiến cho vị Vĩnh Hằng Cảnh Lãnh Chúa tỉnh lại.
Vị Vĩnh Hằng Cảnh Lãnh Chúa này hẳn là Kỳ Thủy Lãnh Chúa được nói tới ở trên tấm bia đá.
"Đã bao nhiêu năm rồi, cuối cùng cũng lại có Bất Hủ Cảnh Lãnh Chúa tiến vào, ta quá nhàm chán! ! ! !"
Tiếp đó, Kỳ Thủy Lãnh Chúa lộ ra nụ cười lạnh dữ tợn, âm thanh quanh quẩn trong hư không, khiến cho người ta vô cùng sợ hãi.
Đương nhiên, đối với Bất Hủ Cảnh Lãnh Chúa mà nói, như thế này cũng không được tính là dọa người.
Nhưng khí tức phát tán ra từ trên người của Kỳ Thủy Lãnh Chúa cũng vô cùng ngưng luyện, thậm chí gần như điên cuồng, tuyệt đối không phải là Bất Hủ Cảnh Lãnh Chúa ba bước có thể có được.
Cho dù ở đây không thích hợp tu luyện, nhưng lại không ảnh hưởng đến việc lĩnh hội Vĩnh Hằng Kỹ, Kỳ Thủy Lãnh Chúa đến cùng đã lĩnh ngộ bao nhiêu Vĩnh Hằng Kỹ, ai cũng không rõ ràng.
Nhưng rất nhanh, Diệp Thiên liền biết được, đối phương vừa ra tay chính là một môn Truyền Kỳ Vĩnh Hằng Kỹ.
Phốc! Một bàn tay màu đen đánh vỡ vụn hư không, xuất hiện ở vị trí của Diệp Thiên, rõ ràng là Kỳ Thủy Lãnh Chúa đã xuất thủ.
Nhưng bàn tay này lại không công kích được Diệp Thiên, bởi vì Diệp Thiên đã kịp thời thi triển Hư Vô Bước tránh thoát.
"Ý Chí Trảm Hư Kiếm!" Diệp Thiên không do dự chút nào, liền thi triển một chiêu này.
Môn Vĩnh Hằng Kỹ Ý Chí này có tốc độ ra chiêu cực nhanh, nhưng phản ứng của Kỳ Thủy Lãnh Chúa quá nhanh, ngay cả Ý Chí Trảm Hư Kiếm cũng đêu tránh được.
Lúc này, Diệp Thiên không còn khinh thường Kỳ Thủy Lãnh Chúa nữa.
Nếu như đổi thành các Bất Hủ Cảnh Lãnh Chúa khác, đã sớm bị một kích của gã đả thương nặng.
Tốc độ của Kỳ Thủy Lãnh Chúa mặc dù không có nhanh bằng Diệp Thiên, nhưng kinh nghiệm chiến đấu rất phong phú, chiêu chiêu đều là Truyền Kỳ Vĩnh Hằng Kỹ, hơn nữa mỗi một môn Truyền Kỳ Vĩnh Hằng Kỹ cơ hồ đều là được sáng tạo ra vì chiến đấu, phối hợp hoàn mỹ, không có một tia sai lầm.
Bất quá, Diệp Thiên nắm giữ Hư Vô Chân Thân cùng với Hư Vô Bước, Kỳ Thủy Lãnh Chúa căn bản không thể làm cho hắn bị thương.
Lúc này, Diệp Thiên vốn có thể thi triển ra Ức Trọng Hư Không trọng thương Kỳ Thủy Lãnh Chúa, nhưng Kỳ Thủy Lãnh Chúa đích thật là một đối tượng bồi luyện rất tốt, cho nên hắn không có lựa chọn làm như vậy, hơn nữa hắn còn có thể học tập được rất nhiều từ trên người của Kỳ Thủy Lãnh Chúa.
Ở trong dạng nhà tù này là không thể một mực ma luyện, sau một khoảng thời gian sẽ bị nhà giam na di ra ngoài, tiếp đó ở trong một thời gian ngắn là không có cách nào lại tiến vào, đây là quy tắc của Mặc Sơn, trừ phi đánh vỡ phiến thiên địa này, thay đổi loại quy tắc này. Mà ở trong nhà tù này, tù phạm cấp bậc Bất Hủ Cảnh Lãnh Chúa cũng không thiếu, cho nên Diệp Thiên cũng không có thiếu đối thủ.
Ở bên trong những đối thủ này, có một số đối thủ thực lực hơi kém một chút, có một số lại cực kỳ cường đại.
Nhưng mà, ở đây cũng chỉ có một vị Vĩnh Hằng Cảnh như Diệp Thiên tới, không có các Bất Hủ Cảnh Lãnh Chúa thời không lãnh địa khác.
Có lẽ còn có các Bất Hủ Cảnh Lãnh Chúa khác ở đây, nhưng nếu thực lực quá kém cỏi mà nói, sẽ rất dễ dàng bị tù phạm ở nơi đánh trọng thương, cho nên căn bản không đạt đến tác dụng ma luyện, cho nên sẽ không lưu lại nhà tù Mặc Sơn này.