Chương 2368: Cổ phác
Chương 2368:Cổ phác
Bậc đá thứ 50!
Diệp Thiên biểu thị đã biết, liền đi về bậc đá thứ nhất.
Những bậc đá này có gì ảo diệu, hắn cũng không biết, ở bên ngoài cũng không nhìn ra, nếu để cho hắn nhìn ra, vậy thì kỳ quái, đây dù sao cũng là khảo nghiệm do Bạch Tu Lão Nhân - Truyền Thuyết Lãnh Chúa đỉnh phong thiết trí, tất nhiên là vô cùng huyền ảo.
Diệp Thiên đạp vào bậc đá thứ nhất, lập tức liền bị vây ở trong một cái thế giới.
Hắn không có lập tức công kích thế giới này, mà là yên lặng tìm hiểu ảo diệu ở nơi này.
"Thế giới này lại là do rất nhiều quy tắc Tiên Thiên Vĩnh Hằng tạo thành, hơn nữa còn xen lẫn lực lượng ý chí cùng với không gian, thời gian, nếu như cảm ngộ không sâu mà nói, sẽ rất khó đánh vỡ thế giới này, cưỡng ép đánh VỠ là căn bản không được, man lực là không có cách nào xé rách thế giới do Bạch Tu Lão Nhản kiến tạo"
Diệp Thiên rất nhanh liền hiểu rõ mấu chốt của cái thế giới này, điểm một chỉ.
Lập tức, thế giới này liền nát bấy.
Tiếp đó Diệp Thiên bước lên bậc đá thứ hai.
Đồng dạng, bậc đá thứ hai này cũng là như thế, nhưng lại phức tạp hơn một chút so thế giới trong bậc đá thứ nhất, nhưng rất nhanh liền bị Diệp Thiên phá hủy.
Diệp Thiên đi tới từng cái thế giới, mà Hám Sơn Lãnh Chúa cũng không có quá chú ý Diệp Thiên. Theo thời gian trôi qua, Diệp Thiên dần dần đi tới bậc đá thứ 50. Lúc này, hắn đã có thể dừng lại, bởi vì đã hắn thông qua được khảo nghiệm.
Nhưng mà, chỉ vẻn vẹn như thế, căn bản là không có cách được Bạch Tu Lão Nhân xem trọng, coi như gặp được Bạch Tu Lão Nhân thì lại như thế nào? Ông ta sẽ giao Thời Không Cổ Diệp cho hắn sao?
Không, Bạch Tu Lão Nhân sẽ không giao cho hắn.
Cho nên, hắn nhất thiết phải biểu hiện ra càng thêm yêu nghiệt.
Hắn muốn đi đến phần cuối.
Khi hắn đi đến bậc đá thứ 60, phát hiện ra thế giới đằng sau càng ngày càng tiếp cận bản chất chưởng không
không gian cùng với thời gian.
Bỗng nhiên, hắn phát hiện ra bậc đá trước mặt chia thành phương hướng.
Một cái tất nhiên đại biểu cho không gian, một cái tất nhiên đại biểu cho thời gian. Lúc này, Diệp Thiên đã
hiểu được cái gì. Cái gọi là khảo nghiệm này chính là kiểm nghiệm trình độ chưởng không không gian hoặc thời
gian đối với nửa bước Truyền Thuyết Lãnh Chúa, nếu như chưởng không không cao, vậy thì đại biểu cho khoảng
cách đối với Truyền Thuyết Lãnh Chúa rất xa xôi, nói không chừng là còn không có cách nào trở thành Truyền
Thuyết Lãnh Chúa, vậy thì không có cách nào thu được sự coi trọng của Bạch Tu Lão Nhân.
Nếu như đi đến bậc đá thứ 100, vậy thì cơ hồ có hy vọng rất lớn triệt để chưởng không không gian hoặc thời gian, tự nhiên có tư cách gặp Bạch Tu Lão Nhân.
Diệp Thiên không do dự chút nào, hắn đi về phía bậc đá thời gian kia, tiếp tục đi tới.
Bậc đá thứ 61!
Bậc đá thứ 62, bậc đá thứ 63, Diệp Thiên vẫn như cũ lấy tốc độ rất nhanh đi qua từng bậc đá, rất nhanh liền đi tới bậc đá thứ 99.
Lúc này, Diệp Thiên mất hơi nhiều thời gian mới có thể phá giải thế giới, có thể thấy được nửa bước Truyền Thuyết Lãnh Chúa có thể xông qua nơi này, trình độ chưởng không thời gian của đối phương vô cùng tiếp cận triệt để nắm trong tay.
"Bậc đá thứ 100!" Diệp Thiên bước lên.
Một giây!
Một phút!
Mười phút!
Một tháng!
Một năm!
Oanh! Diệp Thiên nghiền nát thế giới, đi ra, chính thức thông qua bậc đá thứ 100.
Sau khi đi qua bậc đá thứ 100, một con đường màu vàng hiện ra ở trước mặt Diệp Thiên.
Mà lúc này, Hám Sơn Lãnh Chúa cũng cuối cùng cũng chú ý tới Diệp Thiên, lập tức chấn kinh. "Ngươi đã thông qua bậc đá thứ 100?" Hám Lãnh Chúa hỏi.
"Đúng vậy." Diệp Thiên gật gật đầu.
Hám Lãnh Chúa không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm Diệp Thiên, y cơ hồ chỉ ngủ một chút, Diệp Thiên liền thông qua bậc đá thứ 100, điều này đại biểu cho cái gì, y hết sức rõ ràng.
Nếu là một vị nửa bước Truyền Thuyết Lãnh Chúa uy danh hiển hách làm được như thế, y sẽ không kinh ngạc, nhưng Diệp Thiên chỉ là nửa bước Truyền Kỳ Lãnh Chúa siêu thoát cảnh mà thôi! "Hám Sơn Lãnh Chúa, ta đã có thể gặp Bạch Tu Lão Nhân chưa?" Diệp Thiên hỏi. Hám Sơn Lãnh Chúa chỉ vào con đường màu vàng ở trước mặt Diệp Thiên, nói: "Đi vào bên trong, liền có thể nhìn thấy chủ nhân, nhớ kỹ, khi nhìn thấy chủ nhân, có thể đưa ra một vấn đề hoặc yêu cầu, nhưng đừng có đưa ra yêu cầu quá mức, hiểu chưa?"
"Đã hiểu!" Diệp Thiên gật gật đầu.
Tiếp theo Diệp Thiên bước lên con đường màu vàng này.
Hắn phảng phất như một bước vượt qua một chiều thời không, tầng tầng thời không bị hắn đi qua, có chút giống tiếp cận với tồn tại không biết không thể chạm đến.
Một hồi lâu sau, hắn mới đi tới Húc Dương Sơn, nơi ở của Bạch Tu Lão Nhân.
Khiến cho hắn kinh ngạc chính là nơi ở của Bạch Tu Lão Nhân vô cùng cổ phác, chính là một căn nhà trúc bình thường, hai chiếc ghế đá, một chiếc bàn đá, một lão giả, một bình trà.