Chương 2523: Chữ ngộ
Chương 2523: Chữ ngộ
1068 chữ
Hai người tới phía trước tòa kiến trúc này, nhìn chăm chú vào tòa kiến trúc này.
Đây là một tòa kiến trúc tương tự với Kim Tự Tháp, cực kỳ to lớn, hơn nữa ở mặt ngoài kiến trúc có vết tích pháp trận.
“Đây không phải là kiến trúc tự nhiên, hẳn là kiến trúc do Vĩnh Hằng Chưởng Không Giả kiến tạo !” Diệp Thiên suy đoán nói.
Bạch Tu Lão Nhân đồng ý gật đầu: "Tuyệt đối là Vĩnh Hằng
Chưởng Khống Giả mà chúng ta không có cách nào tưởng tượng kiến tạo, nói không chừng là vì chọn lựa người truyền thừa, nếu thu được truyền thừa của tồn tại này, vậy thì rất tốt." Bất quá, hắn cũng hết sức rõ ràng, muốn thu được truyền thừa của tồn tại này chỉ sợ là rất khó khăn.
Yêu cầu của đối phương đối với người truyền thừa tất nhiên là vô cùng cao, dù sao có thể đi đến nơi đây cũng đã tương đương với một tầng khảo nghiệm.
Mà y nếu không phải mượn nhờ lực lượng của Diệp Thiên, căn bản không thể đi đến nơi đây, cho nên y cảm thấy mình không có
hi vọng thu được truyền thừa ở nơi này.
Ngược lại là Diệp Thiên, vô cùng có khả năng thu được truyền thừa ở nơi này.
Đương nhiên, trước mắt chỉ là suy đoán, có lẽ ở đây không có gì cả!
"Đi vào đi!"
Diệp Thiên cùng với Bạch Tu Lão Nhân đi vào tòa kiến trúc này.
Trong chốc lát, Diệp Thiên không cảm giác được sự tồn tại của Bạch Tu Lão Nhân, hai người hẳn là thuộc về hai cái thời không, không có cách nào cảm giác được.
Diệp Thiên xem xét bốn phía, chính mình ở vào một khoảng hư không u ám.
Trong lúc đó, một cái chữ lớn hiện lên ở trước mặt của Diệp Thiên.
Cái chữ này tên là ngộ, kì thực là tổ hợp thành từ vô số quy tắc đạo, ẩn chứa vô số ảo diệu cùng với chí lý.
Diệp Thiên tìm hiểu một chút, phát hiện ra càng lĩnh hội, đồ vật không biết sẽ càng nhiều, hơn nữa đồ vật quên đi cũng là càng nhiều.
“Cái chữ này chỉ sợ là không kém gì Thôn Chi Bí, chẳng lẽ lại là bí
thuật cùng cấp bậc với Thôn Chi Bí?” Diệp Thiên suy đoán.
Hơn nữa, hắn cảm thấy môn bí thuật này cùng với Thôn Chi Bí tựa hồ có một chỗ tương tự, nói không chừng chính là bí thuật do cùng một tồn tại sáng tạo ra.
Lĩnh hội! Lĩnh hội! Lĩnh hội! Diệp Thiên không ngừng lĩnh hội, tuế nguyệt dần dần trôi qua.
Từ nơi sâu xa, hắn cảm thấy chính mình tối đa chỉ có 20 Giới Hà Niên để lĩnh hội, nếu như ở trong 20 Giới Hà Niên không lĩnh hội
được mà nói, vậy thì sẽ vĩnh viễn không lĩnh hội được.
Ở một bên khác.
Bạch Tu Lão Nhân mặt mũi tràn đầy vẻ u sầu, y cũng đang lĩnh hội cái chữ ngộ này.
Nhưng bất đồng cùng với Diệp Thiên chính là, y tìm hiểu một khoảng thời gian, cơ hồ quên đi toàn bộ , càng lĩnh hội thì càng bực bội.
Y hết sức rõ ràng, đây tuyệt đối là một môn bí thuật nghịch thiên, là một lần cơ duyên lớn nhất kiếp này của y, nhưng nếu cứ tiếp tục như thế này, cái gì cũng đều không thu được.
Y càng muốn tìm hiểu thấu đáo, lại càng không được.
Bất tri bất giác, một Giới Hà Niên trôi qua, mà y vẫn không có thu hoạch.
"Không có hi vọng, coi như lĩnh hội 20 Giới Hà Niên, cũng không có khả năng lĩnh ngộ được môn bí thuật này, không biết Vô Tận Lãnh Chúa hắn có hy vọng lĩnh ngộ hay không? Bất quá, cũng rất khó khăn!" Bạch Tu Lão Nhận thầm nghĩ.
Trong nháy mắt, lại trôi qua vài Giới Hà Niên, Bạch Tu Lão Nhân triệt để từ bỏ, y rời khỏi toà kiến trúc này, đi đến những địa phương khác tìm tòi, nói không chừng sẽ có phát hiện khác.
Mà Diệp Thiên vẫn còn đang lĩnh ngộ, hơn nữa còn thu hoạch được không ít, vẫn còn có hy vọng rất lớn có thể lĩnh ngộ được môn bí thuật này.
Diệp Thiên có một loại cảm giác, môn bí thuật này có lẽ đối với hắn mà nói, còn càng thêm trân quý hơn so với Thôn Chi Bí.
Tại khu vực hư vô.
Bạch Tu Lão Nhân cùng với Diệp Thiên ngồi với nhau nói chuyện phiếm.
“Vô Tận Lãnh Chúa, ngươi có nắm chắc lĩnh ngộ được môn bí thuật kia không?” Bạch Tu Lão Nhân hỏi.
“Có nắm chắc!” Diệp Thiên nói một cách khẳng định.
Lúc này, Bạch Tu Lão Nhân lộ ra thần sắc hâm mộ.
Nếu y cũng có thể lĩnh ngộ được môn bí thuật kia, vậy thì tốt biết bao! Hàn huyên một hồi, Bạch Tu Lão Nhân nói: "Qua một thời gian ngắn nữa, ta chuẩn bị xung kích cảnh giới Vĩnh Hằng Chưởng Khống Giả!" "Đã quyết định rồi sao?" Diệp Thiên kinh ngạc nói.
Bạch Tu Lão Nhân gật gật đầu: "Ừm, đã quyết định, lần này ở toà bảo địa này cũng thu được mấy món bảo vật có trợ giúp xung
kích Vĩnh Hằng Chưởng Khống Giả, ít nhất có thể tăng thêm một chút hy vọng, lại thêm bản thân ta đại khái liền có bảy thành nắm chắc trở lên, nếu đã có nắm chắc cao như vậy, ta cũng đều không dám xung kích mà nói, thời gian trôi qua càng lâu, nhuệ khí hao mòn hết, nói không chừng hy vọng xung kích sẽ giảm xuống.
Hơn nữa, ta cũng biết tình huống của chính mình, sẽ rất khó tiếp tục tiến bộ.
Nếu không phải bởi vì toà bảo địa này, ta chỉ sợ là đã sớm tiến hành xung kích.
Bất quá, cũng không có đợi uổng công, ít nhất cũng đã tăng lên một chút cơ hội" “Vậy thì ta chúc ngươi đột phá thành công!” Diệp Thiên nói.