Sau đó hắn liền quay lại nhìn Diệp Vũ một chút, phát hiện ra tốc độ tu luyện của em gái cũng rất nhanh, hiện tại đã đánh vỡ cực hạn thân thể lần thứ sáu.
Phải biết rằng trước đó Diệp Vũ chỉ mới đánh vỡ cực hạn thân thể lần thứ hai, bây giờ thoáng một cái đã đánh vỡ cực hạn thân thể lần thứ sáu, loại tốc độ này là nhanh chóng bực nào!
Diệp Thiên vốn cũng muốn để cho Diệp Vũ tiến vào phạm vi gia tốc thời gian gấp 10 lần, nhưng ngẫm lại vẫn không làm như vậy.
Người biết rõ thiên phú thời gian càng ít càng tốt, không phải là hắn không tin em gái, nhưng trên thực tế là không cần thiết. Hiện tại em gái của hắn đã có tốc độ tu luyện rất nhanh, đã sắp đánh vỡ cực hạn thân thể lần thứ bảy.
Có thể nói, em gái hắn ở cái cấp độ Đế cấp ộ này cơ hồ không có tích luỹ gì, nếu như hắn lại dùng thiên phú thời gian trợ giúp em gái mà nói, có lẽ em gái sẽ trực tiếp đánh vỡ mười mấy lần cực hạn thân thể.
Chuyện này đối với em gái mà nói cũng không nhất định là chuyện tốt. Một vị cường giả cũng không phải là dùng tài nguyên là có thể chồng chất ra, mà em gái dưới sự bảo hộ của hắn, có thể nói cơ hồ là không gặp phải hiểm cảnh cùng với khó khăn gì.
Nếu như hắn cứ vô hạn trợ giúp em gái của mình, vậy thì cũng không phải là giúp nàng, mà là đang hại nàng.
Ví dụ như Thiên Kiêu Các ở trên Ngân Vũ Tinh, bọn họ bồi dưỡng thiên kiêu căn bản là cũng không cung cấp tài nguyên, mà để cho bản thân thiên kiêu cố gắng đi phấn đấu, nếu không thể trưởng thành, vậy thì cũng chỉ là một thiên kiêu phế vật mà thôi!
Mà Diệp Thiên chính là muốn bản thân em gái cố gắng đi phấn đấu, tranh thủ tài nguyên, tự tìm ra con đường đi cho bản thân, hắn sẽ không có khả năng một mực bảo hộ em gái của mình.
Còn đối với Nguyệt Đế, Diệp Thiên tự nhiên là có thể trợ giúp liền trợ giúp, dù sao thì vợ chồng cũng là một thể, hơn nữa Nguyệt Đế ở cấp độ Đế cấp đã tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm, cho dù có nhanh chóng tăng cao tu vi, cũng sẽ không khiến cho cảnh giới bất ổn.
Diệp Thiên tiếp tục tu luyện, thời gian lại trôi qua từng ngày, Hỗn Độn nguyên khí do Hỗn Độn giếng cổ phun ra càng ngày càng ít.
Lại tăng thêm việc hai người Diệp Thiên cùng với Nguyệt Đế tu luyện ở trong hoàn cảnh thời gian gấp 10 lần, lượng Hỗn Độn nguyên khí hấp thu vượt xa những người khác, cho nên khiến cho Hỗn Độn nguyên khí trong Nguyên giới tiêu hao vô cùng nhanh.
Tốc độ tu luyện của những người khác dần dần trở nên càng ngày càng chậm.
"Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao tốc độ tu luyện của ta lại trở nên chậm hơn? Hơn nữa Hỗn Độn nguyên khí bốn phía cũng càng ngày càng ít!"
"Các ngươi nhìn đi, vết rạn bên trên chiếc giếng cổ kia càng ngày càng nhiều, có phải hay không đã sắp vỡ vụn?"
"Hỗn Độn nguyên khí chính là do chiếc giếng cổ này phun ra, mà hiện tại Hỗn Độn nguyên khí phun ra càng ngày càng ít, xem ra hiệu quả của Nguyên giới đối với chúng ta đang càng ngày càng thấp!"
"Cứ tiếp tục như vậy mà nói, chúng ta chẳng phải là rất nhanh sẽ không có biện pháp tu luyện tại Nguyên giới?"
"Trời ạ, ta đã quen với việc tu luyện ở Nguyên giới, nếu như không thể tu luyện tại Nguyên giới, đó thật sự là một chuyện quá thống khổ!"
"Ha ha, ai sẽ không muốn tu luyện tại Nguyên giới, lần này chỉ tu luyện trong một thời gian ngắn như thế, ta đã phá vỡ ba lần cực hạn thân thể, nếu cho ta thêm thời gian mà nói, ta thậm chí còn có hi vọng vọt tới Cửu Tinh Đế cấp!"
Đám Đế cấp trở nên rối loạn, nhưng rất nhanh lại khôi phục lại sự bình tĩnh, bọn hắn cũng không muốn lãng phí thời gian để nói chuyện phiếm, mà tận khả năng bắt lấy từng giây một, hấp thu Hỗn Độn nguyên khí để rèn luyện thân thể.
Rốt cục đến một ngày, Hỗn Độn nguyên khí cũng trở nên vô cùng mỏng manh, Hỗn Độn giếng cổ cũng đã đến biên giới sắp vỡ vụn.
"Tất cả Đế cấp ly khai khỏi Nguyên giới, Nguyên giới sắp vỡ vụn!" Giọng nói của Diệp Thiên vang vọng toàn bộ Nguyên giới.
"Cái gì, Nguyên giới đã sắp vỡ vụn?" Đám Đế cấp bắt đầu hoảng sợ.
Bọn hắn sẽ không cho rằng Diệp Thiên lừa gạt bọn hắn, dù sao thì Diệp Thiên cũng không cần thiết phải lừa gạt bọn hắn.
Lại tăng thêm chuyện Hỗn Độn nguyên khí trong Nguyên giới đã trở nên vô cùng mỏng manh, cho nên có rất nhiều Đế cấp tiến hành rời khỏi Nguyên giới.
"Ha ha, chủ nhân, ta đã hoàn thành thuế biến huyết mạch lần thứ mười một!" Tiểu Huyết hưng phấn chạy đến trước mặt Diệp Thiên để khoe khoang.
"Tiểu Huyết, ngươi có tốc độ tiến bộ vô cùng không tệ, bất quá Nguyên giới đã sắp vỡ vụn, ngươi hãy nhanh chóng cùng với mọi người rời khỏi đây đi!" Diệp Thiên hạ mệnh lệnh.
"Được!" Tiểu Huyết gật đầu nói.
Lúc này Diệp Thiên liền nói Diệp Vũ mang theo những Đế cấp Thiên Các nhanh chóng ly khai, thậm chí còn nói Nguyệt Đế rời đi trước.
"Phu quân, anh không rời đi à?" Nguyệt Đế hỏi.
Diệp Thiên lắc đầu, lập tức nói: "Anh chuẩn bị vào trước khi Nguyên giới triệt để phá toái, thử trùng kích cực hạn thân thể lần thứ mười chín, anh bây giờ chỉ cách cực hạn thân thể lần thứ mười chín chỉ một chút nữa, anh không muốn từ bỏ, cho nên muốn lợi dụng lần cơ hội này trùng kích một chút. Nguyệt nhi, em cứ yên tâm đi, anh có thể kịp thời vào trước khi Nguyên giới triệt để phá toái đi ra ngoài."
"Được, vậy em sẽ đi ra ngoài trước! Anh nhất định phải cẩn thận một chút, đừng vì đánh vỡ cực hạn thân thể lần thứ mười chín, mà khiến cho bản thân lâm vào hiểm cảnh." Nguyệt Đế căn dặn.
Rất nhanh đám Đế cấp đã rời khỏi Nguyên giới, chỉ còn lại một mình Diệp Thiên ngồi ở bên cạnh Hỗn Độn giếng cổ.
Oanh! ! ! Diệp Thiên điên cuồng hấp thu toàn bộ Hỗn Độn nguyên khí trong Nguyên giới, Hỗn Độn nguyên khí ở những địa phương khác nhao nhao tràn về phía Diệp Thiên.
Không có ai tranh đoạt Hỗn Độn nguyên khí cùng với Diệp Thiên, cho nên Diệp Thiên cũng hấp thu được không ít Hỗn Độn nguyên khí.
Tạch tạch! ! Dù sao thì bởi vì có quá nhiều vết rạn, toàn bộ Hỗn Độn giếng cổ vào cái thời điểm này liên tục chấn động, đây rõ ràng là dấu vết sắp vỡ vụn.
Diệp Thiên biết rõ, thời gian lưu lại cho hắn cũng không còn nhiều, hắn nhất định phải tận dụng một chút thời gian này tiến hành đánh vỡ cực hạn thân thể lần thứ mười chín, bằng không hắn nhất định phải rời khỏi Nguyên giới.
Thời gian trôi qua từng phút, mặc dù có năng lực gia tốc thời gian gấp 10 lần, Diệp Thiên vẫn cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh.
Rốt cục thì Diệp Thiên cũng cảm nhận được bình cảnh cực hạn thân thể lần thứ mười chín.
"Bắt đầu trùng kích a!" Diệp Thiên hội tụ lượng Hỗn Độn nguyên khí còn thừa cuối cùng ở Nguyên giới, cất giữ ở trong cơ thể, sau đó thúc giục bí kỹ tu luyện nhục thân vô danh.
Diệp Thiên biết rõ bản thân chỉ có một lần cơ hội trùng kích, một khi lần trùng kích này thất bại, Hỗn Độn nguyên khí trong Nguyên cũng không còn đủ dùng, cũng không có thời gian để cho hắn tiến hành trùng kích thêm một lần nữa.
"Cực hạn thân thể lần thứ mười chín, phá cho ta a! ! !" Diệp Thiên hét to trong nội tâm.