Sau một khắc, trong tinh không liền trở nên vô cùng bình tĩnh, Phong Nguyệt thiên kiêu đã hoàn toàn biến mất.
Người xuất thủ không phải là ai khác, chính là Diệp Thiên!
Tại tinh hệ Bồng Lai, trên một tiểu tinh cầu vô danh nào đó.
Diệp Thiên đi đến nơi này, hắn nhìn tình huống ở trong Hư Di Nạp Giới trên bàn tay, chỉ thấy Phong Nguyệt thiên kiêu đang tiến hành công kích bốn phía Hư Di Nạp Giới, muốn xông ra Hư Di Nạp Giới, chỉ bất quá là thực lực của hắn quá yếu, xa xa không có cách nào đánh vỡ bình chướng không gian của Hư Di Nạp Giới.
"Rốt cuộc là người nào? Nhanh thả ta ra ngoài!" Phong Nguyệt thiên kiêu rống to ở bên trong Hư Di Nạp Giới.
Nhưng mà, hắn đã được chú định là không có cách nào tiến ra ngoài.
Vào đúng lúc này, Diệp Thiên dùng lực lượng linh hồn tiến vào bên trong Hư Di Nạp Giới, thi triển thiên phú thôi miên đối với Phong Nguyệt thiên kiêu.
Phong Nguyệt thiên kiêu cũng có cường độ linh hồn không yếu, lại tăng thêm việc ở trong linh hồn cũng có chí bảo phòng ngự linh hồn. Cho nên hắn xác thực có thể chống lại thiên phú thôi miên của Diệp Thiên, nhưng sau khi Diệp Thiên dùng thiên phú linh hồn lần lượt công kích. Rốt cục thì chí bảo phòng ngự linh hồn của Phong Nguyệt thiên kiêu cũng không có cách nào triệt để bảo hộ linh hồn cho hắn.
Linh hồn của hắn bắt đầu bị thương, hơn nữa càng ngày càng nặng.
Sau nửa giờ, Phong Nguyệt thiên kiêu rốt cục cũng không thể chống lại thiên phú thôi miên của Diệp Thiên, bị Diệp Thiên triệt để thôi miên.
Diệp Thiên cũng không trực tiếp thi triển thiên phú chuyển di linh hồn đối với Phong Nguyệt thiên kiêu, mà tiến hành thôi miên hắn, chính là muốn từ trong miệng của Phong Nguyệt thiên kiêu biết được một số tình huống cơ bản.
Không thì nếu không có một chút hiểu rõ nào, trực tiếp chiếm cứ thân thể của Phong Nguyệt thiên kiêu, đến thời điểm đó nói không chừng sẽ rất dễ dàng bại lộ.
Nếu không cẩn thận sẽ gây ra sai lầm lớn! Thế là Diệp Thiên bắt đầu thẩm vấn Phong Nguyệt thiên kiêu, từ trong miệng của Phong Nguyệt thiên kiêu hỏi ra được rất nhiều chuyện.
Đúng như suy đoán của hắn, lần này Phong Nguyệt thiên kiêu xác thực đã thu được tư cách tiến vào nơi phong ấn.
Mỗi một vị Đế cấp thu hoạch được tư cách tiến vào nơi phong ấn, đều được Bồng Lai Tông cấp cho một tấm lệnh bài.
Chỉ có cầm tấm lệnh bài này trong tay mới có thể xuyên qua trận pháp ở bên ngoài nơi phong ấn, tiến vào bên trong nơi phong ấn.
Diệp Thiên cũng đã hỏi thăm một chút tình huống cần thiết phải chú ý khi tiến vào nơi phong ấn, có cần báo cáo cho Bồng Lai Tông hay chuẩn bị gì hay không?
Mà câu trả lời của Phong Nguyệt thiên kiêu cũng làm cho Diệp Thiên thở phào một hơi, chỉ cần trình diện vào thời điểm nơi phong ấn mở ra là được, thậm chí không cần phải trở về Bồng Lai Tông.
Điều này cũng làm cho Diệp Thiên giảm bớt rủi ro bại lộ.
Sau khi hỏi thăm một đống vấn đề, Diệp Thiên cũng không lo nghĩ nữa, trực tiếp thi triển thiên phú chuyển di linh hồn đối với Phong Nguyệt thiên kiêu.
Ở bên trên đại địa.
Diệp Thiên đứng ở trước mặt Phong Nguyệt thiên kiêu, mở ra thiên phú chuyển di linh hồn, chỉ thấy linh hồn của Diệp Thiên trong nháy mắt tiến vào linh hồn hải của Phong Nguyệt thiên kiêu.
Ở dưới tác dụng của thiên phú chuyển di linh hồn, linh hồn của Diệp Thiên liền tiêu diệt linh hồn của Phong Nguyệt thiên kiêu.
Linh hồn của Phong Nguyệt thiên kiêu tự nhiên là bị tiêu diệt! Kể từ đó, Phong Nguyệt thiên kiêu xem như đã chết đi.
Diệp Thiên cũng không sợ sự tình Phong Nguyệt thiên kiêu vẫn lạc bị Bồng Lai Tông biết được, hắn đã hỏi qua Phong Nguyệt thiên kiêu, loại thiên kiêu như Phong Nguyệt thiên kiêu ở Bồng Lai Tông căn bản không có hồn đăng.
Thậm chí ngay cả một số cường giả Thần Cấp và cường giả Chân Thần ở Bồng Lai Tông, đều không có hồn đăng.
Chế tạo hồn đăng cũng không khó, nhưng Bồng Lai Tông lại có rất nhiều đệ tử.
Nếu như toàn bộ đệ tử đều có hồn đăng mà nói, như vậy Bồng Lai Tông phải chuẩn bị bao nhiêu hồn đăng?
Huống hồ sự tình thiên kiêu, Thần Cấp, Chân Thần vẫn lạc lại thường xuyên phát sinh, nếu như Bồng Lai Tông chuẩn bị vô số hồn đăng, có một hồn đăng bị tiêu diệt, Bồng Lai Tông liền điều tra, như vậy thì Bồng Lai Tông chẳng phải là sẽ bận rộn đến chết?
Chính là bởi vì cân nhắc đến loại tình huống này, cho nên một đại thế lực chỉ có thể chuẩn bị hồn đăng cho các nhân vật trọng yếu, một khi hồn đăng không ổn định hoặc là bị dập tắt, như vậy đại thế lực này sẽ phái người đi điều tra.
Lục Tinh tuyệt thế thiên kiêu giống như Phong Nguyệt thiên kiêu, cũng chỉ có địa vị bình thường ở trong Bồng Lai Tông, cũng chỉ sánh ngang với cường giả Thần Cấp mà thôi.
Thi triển thành công thiên phú chuyển di linh hồn, Diệp Thiên liền thành công chiếm cứ thân thể của Phong Nguyệt thiên kiêu.
Hắn mở hai con ngươi ra, thao túng thân thể của Phong Nguyệt thiên kiêu hoạt động một chút. Lấy tố chất thân thể của Phong Nguyệt thiên kiêu cùng với thiên phú của Diệp Thiên, đủ để phát huy ra chiến lực Bát Tinh tuyệt thế thiên kiêu.
Bất quá lần này hắn chỉ muốn sao chép thiên phú cường hoá linh hồn, cũng không cần phải chiến đấu, cho nên thực lực có mạnh hay không cũng không quan trọng.
"Trước tiên đem bản thể giấu đi!" Diệp Thiên đem bản thể giấu ở dưới không gian dưới mặt đất, lại bố trí một số trận pháp ẩn nấp.
Sau đó Diệp Thiên bắt đầu thích ứng với cỗ thân thể này. Hắn cũng không lập tức rời đi, bởi vì còn mười mấy ngày nữa là nơi phong ấn sẽ được mở ra.
Hắn chuẩn bị vào ngày cuối cùng sẽ bay tới nơi phong ấn.
Thời gian trôi qua từng giờ, rốt cục thì cũng tới ngày nơi phong ấn mở ra.
"Xuất phát!" Diệp Thiên sử dụng thân thể của Phong Nguyệt thiên kiêu, rời khỏi viên tinh cầu này, bay tới nơi phong ấn.
Nơi phong ấn hung thú cấp Tinh Hệ nằm ở trong một mảnh tinh không yên tĩnh.
Lúc này ở trong phiến tinh không này có không ít Đế cấp, thiên kiêu cùng với cường giả Đại Thần tập trung.
Những cường giả Đại Thần này là Đại Thần của Bồng Lai Tông, phụ trách mở nơi phong ấn ra, đưa đám Đế cấp cùng với nhóm thiên kiêu tiến vào bên trong.
Lúc này, Diệp Thiên đến!
Vào lúc Diệp Thiên đến, có một số Đế cấp cùng với một ít thiên kiêu nhao nhao hướng về phía Diệp Thiên vấn an, nhưng đại bộ phận thiên kiêu chỉ nhìn một cái rồi thôi, lộ ra ánh mắt khinh bỉ, dường như có một chút không nhìn nổi Diệp Thiên.
Không, nói cho đúng là không nhìn nổi Phong Nguyệt thiên kiêu!
Diệp Thiên cũng biết rõ nguyên nhân, bởi vì Phong Nguyệt không kiêu có nhân phẩm tồi tệ, hơn nữa những sự tình mà hắn làm lại có một chút cực đoan, bị rất nhiều thiên kiêu khinh bỉ, thậm chí là còn đắc tội với không ít thiên kiêu đồng môn.
Hiện tại hắn đang sử dụng thân thể của Phong Nguyệt thiên kiêu, bị những vị thiên kiêu này khinh bỉ, tự nhiên là vô cùng bình thường.
Diệp Thiên cũng không để ý đến ánh mắt của đám thiên kiêu kia, cơ hồ là giữ yên lặng, không nói một lời nào.
Ở bên trong đúng là có mấy vị thiên kiêu có quan hệ không tệ cùng với Phong Nguyệt thiên kiêu, nhưng thấy thần sắc của Phong Nguyệt thiên kiêu hôm nay có một chút không đúng, cho rằng Phong Nguyệt thiên kiêu có tâm tình không tốt, nên cũng không đến gần Phong Nguyệt thiên kiêu tiến hành tán gẫu.