"Một vị Thần Cấp?" Thanh Hàn Tiên Tử vô cùng nghi hoặc, mời một vị Thần Cấp, coi như vị Thần Cấp này có mạnh hơn, có thể so với đạo tử, nhưng cùng với việc nàng tiến vào Minh Hoa Giới có quan hệ gì?
"Chẳng lẽ phụ thân cho rằng vị Thần Cấp kia có thể bảo hộ được mình hay sao?" Thanh Hàn Tiên Tử suy đoán.
Nhưng nghĩ lại tỉ mỉ cũng không đúng, Minh Hoa Giới thế nhưng là một thế giới tồn tại sinh vật Chân Thần, nếu là sinh vật Chân Thần phổ thông, nàng còn không sợ, nhưng ở bên trong Minh Hoa Giới cũng có loại sinh vật Chân Thần vô cùng nghịch thiên kia, coi như là đạo tử truyền thừa cấp bậc Thần Cấp cũng không có cách nào chống lại, một khi gặp phải, cũng rất dễ dàng vẫn lạc mà chết.
Lấy tác phong của Đan Tháp, hẳn là sẽ không để cho đạo tử truyền thừa Đan Tháp tiến vào Minh Hoa Giới, vạn nhất chết đi một vị đạo tử truyền thừa, vậy thì tổn thất liền quá nặng đi, không phải là một số vật liệu có thể so sánh.
Dù sao thì muốn bồi dưỡng ra một vị đạo tử truyền thừa, cái giá mà Đan Tháp phải bỏ ra là quá lớn, tổn thất một vị thì sẽ tương đương với tổn thất vô số tài nguyên cùng với bảo vật a!
Mà đạo tử truyền thừa cùng với Vũ Trụ Chi Tử của những thế lực khác, cũng không quá nguyện ý tiến vào Minh Hoa Giới, bởi vì Minh Hoa Giới xác thực quá nguy hiểm.
Thanh Hàn Tiên Tử sở dĩ muốn tiến vào Minh Hoa Giới, là bởi vì ở bên trong Minh Hoa Giới có một đóa kỳ hoa, tên là Vĩnh Hằng Chi Hoa.
Vĩnh Hằng Chi Hoa không có hiệu quả tăng tiến tu vi, chỉ có hiệu quả trú nhan.
Đối với nữ tử mà nói, Vĩnh Hằng Chi Hoa chính là bảo vật vô giá, có thể khiến cho dung nhan của các nàng bất hủ trong hàng tỷ năm, cho dù chết rồi, dung nhan cùng với thân thể cũng sẽ bất hủ trong một thời gian rất dài.
Thanh Hàn Tiên Tử vô cùng khát vọng đối với Vĩnh Hằng Chi Hoa, đáng tiếc là loại hoa này chỉ có ở bên trong Minh Hoa Giới, lại không có cách nào mang ra bên ngoài, bởi vì Vĩnh Hằng Chi Hoa chỉ có hiệu quả ở trong vòng một phút sau khi hái xuống.
Có người muốn đem Vĩnh Hằng Chi Hoa chưa thành thục mang ra ngoài, nhưng Vĩnh Hằng Chi Hoa một khi rời khỏi địa phương sinh trưởng, liền lập tức chết héo.
Chính là bởi vì như thế, Vĩnh Hằng Chi Hoa mới không có cách nào gieo trồng ở ngoại giới.
Cho nên, Thanh Hàn Tiên Tử nếu muốn lấy được Vĩnh Hằng Chi Hoa, nhất định phải tiến vào Minh Hoa Giới.
Căn cứ theo tin tức nàng nhận được, Vĩnh Hằng Chi Hoa ở một nơi nào đó trong Minh Hoa Giới sắp nở rộ, đây là một cơ hội, một khi bỏ lỡ mà nói, nàng còn không biết còn phải chờ đợi bao nhiêu lâu.
Huống hồ, nàng cũng không có khả năng một mực lưu lại Thần Cấp, một khi nàng trùng kích đến Chân Thần, nàng cũng sẽ không có biện pháp tiến vào Minh Hoa Giới.
"Mặc kệ, dù sao thì phụ thân cũng đã cho phép mình tiến vào Minh Hoa Giới, đây là cơ hội duy nhất, không thể bỏ qua!" Vừa nghĩ tới đó, Thanh Hàn Tiên Tử liền mỉm cười.
Ở một bên khác, Diệp Thiên đang nghỉ ngơi ở bên trong một toà Đan Tháp nào đó, bỗng nhiên có một vị Chúa Tể Đan Tháp tới bái phỏng Diệp Thiên.
Trong toà Đan Tháp.
Một vị Chúa Tể nhìn qua giống như một thanh niên lộ ra nụ cười nhìn Diệp Thiên, nói: "Vạn Pháp điện hạ, thật hân hạnh khi được gặp ngươi, ta là một trong những cao tầng Đan Tháp, ngươi cứ gọi Vân Đan Chúa Tể là được!"
"Xin chào Vân Đan Chúa Tể!" Diệp Thiên khách khí chào hỏi.
Sau khi Vân Đan Chúa Tể ngồi xuống, liền đi thẳng vào vấn đề: "Vạn Pháp điện hạ, lần này ta tới, là có một kiện sự tình muốn nhờ ngươi giúp một tay."
"Chuyện gì, Vân Đan Chúa Tể cứ nói." Diệp Thiên nói.
Vân Đan Chúa Tể có một chút lúng túng, nói: "Ta có một đứa con gái tên là Thanh Hàn, nắm giữ thiên phú không tồi, đáng tiếc là do ta quá cưng chiều nàng, nàng cơ hồ không có nhận qua quá nhiều khổ sở..."
Diệp Thiên thấy Vân Đan Chúa Tể liên tục giới thiệu về con gái của hắn, liền cắt ngang hắn: "Vân Đan Chúa Tể, hay là ngài hãy nói trực tiếp vào vấn đề đi?"
"Được!" Vân Đan Chúa Tể gật gật đầu, nói: "Con gái của ta lần này cũng chuẩn bị tiến vào Minh Hoa Giới, ta lo lắng sự an toàn của nàng, cho nên hi vọng Vạn Pháp điện hạ có thể ở bên trong Minh Hoa Giới chiếu cố cho con gái của ta nhiều hơn một chút."
"Ta có chỗ tốt gì?" Diệp Thiên hỏi.
Sự tình không có chỗ tốt, hắn cũng sẽ không làm, những người khác sẽ nịnh nọt một vị Chúa Tể, nhưng hắn đúng là còn chưa đặt một vị Chúa Tể vào mắt.
Vân Đan Chúa Tể nói: "Vạn Pháp điện hạ, ta biết rõ ngươi muốn Bất Diệt Kim Đan, ta có thể bảo đảm Vạn Pháp điện hạ ở trong lần này vô luận thu thập được bao nhiêu vật liệu, ngoại trừ thù lao Bất Diệt Kim Đan mà ngươi nhận được, ta cũng sẽ tự mình tặng cho ngươi một khỏa Bất Diệt Kim Đan."
"Được!" Diệp Thiên đồng ý.
Thu hoạch được nhiều hơn một khỏa Bất Diệt Kim Đan, dạng chuyện tốt này, hắn tội gì mà lại không làm.
Bất Diệt Kim Đan, hắn thế nhưng sẽ không ngại nhiều, bởi vì một khỏa Bất Diệt Kim Đan sẽ không nhất định đủ, càng nhiều thì tự nhiên sẽ càng tốt.
"Đa tạ!" Vân Đan Chúa Tể nói lời cảm kích. Hắn đã sớm biết được Diệp Thiên nhất định sẽ đáp ứng, chỉ là không ngờ được chỉ bỏ ra một chút như vậy, Diệp Thiên liền đồng ý.
Nếu như Diệp Thiên không đồng ý mà nói, hắn chỉ có thể không ngừng gia tăng tiền vốn.
Thời gian thoáng một cái đã trôi qua gần một tháng, Đan Tháp đã chuẩn bị ổn thỏa, chuẩn bị phái người tiến vào Minh Hoa Giới.
Vào ngày này, ở bên trên một quảng trường nào đó trong Đan Tháp, Diệp Thiên đã sớm đi đến nơi này.
Ở nơi xa, ở phía trên một tòa thạch tháp, Vân Đan Chúa Tể cùng với Thanh Hàn Tiên Tử đứng cùng một chỗ.
"Cha, không phải là cha đã đổi ý rồi đó chứ?" Thanh Hàn Tiên Tử khẩn trương nhìn về phía cha mình, hỏi.
"Đương nhiên là sẽ không!" Vân Đan Chúa Tể nói: "Cha cho phép con tiến vào Minh Hoa Giới, tự nhiên sẽ không thất hứa. Lần này, cha tới chỉ là muốn nói cho con biết, sau khi tiến vào Minh Hoa Giới, hãy đi theo bên cạnh Vạn Pháp điện hạ, cha đã căn dặn hắn bảo hộ con ở trong Minh Hoa Giới."
"Vạn Pháp điện hạ, đó là ai?" Thanh Hàn Tiên Tử hỏi.
"Một vị điện hạ của Điện Đường Chí Cao Nhân Tộc, nắm giữ thực lực viễn siêu nhóm đạo tử Đan Tháp chúng ta, có hắn bảo hộ mà nói, con ở bên trong Minh Hoa Giới hẳn là sẽ không gặp phải nguy hiểm." Vân Đan Chúa Tể nói ra.
"Vị Vạn Pháp điện hạ này thật sự lợi hại như vậy hay sao?" Thanh Hàn Tiên Tử nghi hoặc hỏi.
"Đương nhiên là lợi hại như vậy, nhớ kỹ một điểm, không được vô lễ với Vạn Pháp điện hạ, hắn có thân phận vô cùng tôn quý, thậm chí còn không thua kém ta, con đã hiểu hay chưa?" Vân Đan Chúa Tể căn dặn.
"Cha, con đã biết, con khẳng định sẽ thành thành thật thật ở bên cạnh Vạn Pháp điện hạ!" Thanh Hàn Tiên Tử nói lời cam đoan.
Trên thực tế, trong nội tâm của nàng lại hết sức lơ đễnh đối với Vạn Pháp điện hạ, cho rằng Vạn Pháp điện hạ khẳng định là dòng dõi của một đại nhân vật nào đó, cái gì mà chiến lực siêu việt đạo tử truyền thừa Đan Tháp, đoán chừng cũng chỉ là nói khoác mà thôi.