Rất nhanh, Diệp Thiên đã thu thập sạch sẽ bảo vật ở bên trong nơi này.
Nguyên bản, Diệp Thiên còn dự định yêu cầu Hắc Ám Thiên Viên mang bản thân đi đến hang ổ của những bá chủ khác trong cái tiểu thế giới này, nhưng sau khi suy nghĩ một chút thì hắn cảm thấy mình không có tư cách yêu cầu Hắc Ám Thiên Viên làm như vậy.
Hắc Ám Thiên Viên có thể dẫn hắn đến nơi này, đơn giản là vì hắn đã trở thành người thừa kế dự bị, cho nên mới cấp cho hắn một phần cơ duyên, nhận lỗi một chút mà thôi.
Nếu tiếp tục yêu cầu Hắc Ám Thiên Viên dẫn hắn đi tìm kiếm bảo vật, như vậy thì hơi quá đáng, thậm chí sẽ khiến cho Hắc Ám Thiên Viên cảm thấy phản cảm.
Huống hồ, bảo vật mà hắn thu được cũng đã đầy đủ rồi, quá tham lam cũng không tốt.
Thế là Hắc Ám Thiên Viên rời đi, mà Diệp Thiên cũng không lưu lại nơi này, vội vàng bay đến khu vực có thông đạo không gian để rời khỏi tiểu thế giới Hỗn Độn.
Hắn tiến vào tiểu thế giới Hỗn Độn cũng đã vượt qua ba năm thời gian. Dựa theo ước định của Hỗn Nguyên Thần Sơn lúc trước. Cách mỗi 1 năm, các Chúa Tể Hỗn Nguyên Thần Sơn sẽ hỗ trợ mở ra thông đạo, để cho người ở trong tiểu thế giới Hỗn Độn đi ra.
Nhưng nếu thời gian trôi qua quá lâu mà nói, khiến cho các Chúa Tể Hỗn Nguyên Thần Sơn tưởng rằng không còn ai sống sót ở bên trong tiểu thế giới Hỗn Độn, nói không chừng sẽ rời đi.
"Các Chúa Tể Hỗn Nguyên Thần Sơn nhiều lắm chỉ ở bên ngoài vài năm thời gian, lúc trước mình đã nói chuyện với Lý Hinh Nhi, nàng đề nghị mình tốt nhất là rời khỏi sau ba năm, mà bây giờ đã sớm qua ba năm thời gian. Hi vọng là các Chúa Tể Hỗn Nguyên Thần Sơn vẫn còn đang ở bên ngoài a, nếu không thì mình cũng chỉ có thể chậm rãi chờ đợi cao tầng Điện Đường Chí Cao Nhân Tộc tới cứu!" Diệp Thiên nghĩ thầm.
Trong ngày này, Diệp Thiên đi đến địa phương mà lúc trước hắn tiến vào tiểu thế giới Hỗn Độn, lúc này nơi này vẫn là địa bàn của Hỗn Thiên Mãnh Tượng, bất quá là đám Hỗn Thiên Mãnh Tượng này cũng không tập trung lại cùng một chỗ, mà phân tán ra bốn phía.
Diệp Thiên thu liễm khí tức, chui vào bên trong, yên lặng chờ đợi.
Một khi thông đạo không gian được mở ra mà nói, hắn liền rời khỏi nơi này.
Về phần đám Hỗn Thiên Mãnh Tượng này, bọn chúng sẽ không có cách nào đi ra ngoài, nếu như cưỡng ép đi ra ngoài mà nói, tuyệt đối sẽ bị các Chúa Tể ở bên ngoài giết chết.
Thời gian trôi qua từng giờ, ba tháng thời gian đã trôi qua.
Lúc này, Diệp Thiên đã ở bên trong nơi này ròng rã bốn năm thời gian.
Ầm! ! ! ! Không gian nứt ra!
Một thông đạo không gian xuất hiện, đưa tới sự chú ý của rất nhiều Hỗn Thiên Mãnh Tượng.
Bất quá, đám Hỗn Thiên Mãnh Tượng này đều vô cùng kiêng kỵ với cái thông đạo không gian này, không dám tiến vào bên trong thông đạo.
Bởi vì các đồng bạn tiến vào bên trong thông đạo, cũng không có một cái nào trở về, được bọn chúng cho rằng là đã chết. Cho nên, bọn chúng không dám tiến vào thông đạo không gian.
Vù! Diệp Thiên thuấn di tới, nhanh chóng tiến vào thông đạo không gian.
Lúc này, đám Hỗn Thiên Mãnh Tượng phát hiện ra Diệp Thiên, liền lao đến ngăn cản.
"Chết!" Diệp Thiên vung tay lên, từng đoá từng đoá Hắc Liên phù hiện, rất nhanh liền hóa thành từng tòa Hắc Liên Giới.
Những tòa Hắc Liên Giới này bao trùm lấy đám Hỗn Thiên Mãnh Tượng, sau đó liền nghiền nát bọn chúng.
Rốp! ! ! Từng con Hỗn Thiên Mãnh Tượng trực tiếp bị nghiền nát thành cặn bã, không lưu lại một chút sinh cơ nào, bị giết chết toàn bộ.
Không có sự ngăn cản của đám Hỗn Thiên Mãnh Tượng, Diệp Thiên liền thành công tiến vào bên trong thông đạo không gian, biến mất không thấy.
...
Ở trong hư không vũ trụ.
Diệp Thiên đi ra từ bên trong thông đạo không gian, thấy được một chiếc chiến thuyền Thần khí bản nguyên, chính là chiếc chiến thuyền kia của Hỗn Nguyên Thần Sơn.
Người của Hỗn Nguyên Thần Sơn còn chưa rời khỏi!
Thấy Diệp Thiên đi ra, trên chiến thuyền Hỗn Nguyên Thần Sơn liền xuất hiện một cánh cửa, để cho Diệp Thiên tiến vào bên trong chiến thuyền.
Ở bên trong chiến thuyền, Diệp Thiên gặp được Lý Hinh Nhi, lúc này Lý Hinh Nhi đang lộ ra vẻ mỉm cười, nhìn bộ dáng vui vẻ này thì nàng cũng đã có thu hoạch không nhỏ.
"Vạn Pháp điện hạ, ngươi rốt cục cũng đã đi ra. Nếu không phải ta biết là ngươi chưa chết, đề nghị chiến thuyền chờ đợi thêm một đoạn thời gian nữa, nếu không ngươi đoán chừng phải đợi người của Điện Đường Chí Cao Nhân Tộc đến cứu!" Lý Hinh Nhi nói.
"Đa tạ Hinh Nhi tiên tử, ta có chuyện chậm trễ ở bên trong!" Diệp Thiên nói ra.
"Xem ra Vạn Pháp điện hạ có thu hoạch rất tốt!" Lý Hinh Nhi nói.
"Chỉ là tìm được hang ổ của một sinh vật cường đại mà thôi!" Diệp Thiên giải thích.
"Vận khí thật là tốt!" Lý Hinh Nhi nói.
"Bất quá, ngươi tuyệt đối sẽ không đoán được ta thu được bảo vật gì?" Lý Hinh Nhi nói.
"Chẳng lẽ là Hỗn Độn Linh Bảo hay sao?" Diệp Thiên hiếu kỳ.
"Ngươi đã đoán đúng, ta thật đúng là đã thu được một kiện Hỗn Độn Linh Bảo, bất quá cũng đã bị một vị Chúa Tể của Hỗn Nguyên Thần Sơn mang đi. Đây cũng là để bảo đảm an toàn, một kiện Hỗn Độn Linh Bảo có giá trị sánh ngang với một vị Thiên Tôn." Lý Hinh Nhi nói.
Đối với việc bản thân không thể nhìn thấy kiện Hỗn Độn Linh Bảo kia, Diệp Thiên cũng không cảm thấy thất vọng.
Thu hoạch lần này của hắn còn muốn trân quý hơn so với Hỗn Độn Linh Bảo, huống hồ nếu đưa Hỗn Độn Linh Bảo cho hắn mà nói, hắn cũng không thể dùng được.
Sau khi thấy Diệp Thiên đi ra, người của Hỗn Nguyên Thần Sơn cũng không tiếp tục chờ đợi, mà khởi động chiến thuyền rời đi.
Nếu như vẫn còn có người ở trong tiểu thế giới Hỗn Độn chưa đi ra mà nói, các Chí Tôn của Hỗn Nguyên Thần Sơn khẳng định sẽ có thể thôi diễn ra, đến thời điểm đó lại phái các Chúa Tể đến cứu bọn hắn là được.
Về phần hiện tại, bọn hắn vẫn còn phải đưa đám đệ tử trở về Hỗn Nguyên Thần Sơn, đây mới là chuyển khẩn yếu hơn.
Nơi này dù sao cũng không phải là lãnh địa của Nhân tộc, nếu dừng lại ở nơi này trong thời gian quá lâu, sẽ có khả năng bị phát hiện rất cao.
Vì bảo đảm an toàn, bọn hắn tự nhiên sẽ muốn lập tức rời đi.
Mấy ngày sau, chiến thuyền Thần khí bản nguyên trở về Hỗn Nguyên Thần Sơn.
Diệp Thiên cũng không lưu lại Hỗn Nguyên Thần Sơn, mà rất nhanh liền được U Ám Chúa Tể đón đi, mang Diệp Thiên trở về Điện Đường Chí Cao Nhân Tộc.
Sau khi trở về, Diệp Thiên cũng không nhịn được nữa, liền tranh thủ lấy đóa hoa nhỏ kia ra.
"Hy vọng là ngươi có thể khiến cho thiên phú Sao Chép của ta biến hóa kinh người a!" Diệp Thiên chờ mong nói.
Thế là, hắn dùng một ngụm nuốt đóa hoa nhỏ vào, bắt đầu nhanh chóng luyện hóa.
Oanh! ! ! ! Năng lượng kinh khủng trong nháy mắt che lấp Tiên hồn của Diệp Thiên, chui vào bên trong ấn ký thiên phú Sao Chép, khiến cho ấn ký thiên phú Sao Chép bắt đầu chậm rãi phát sinh thuế biến.
Thời gian trôi đi từng chút một, thống khổ mà Diệp Thiên tiếp nhận càng ngày càng kinh khủng.
Nhưng dựa vào ý chí kiên cường cùng với Tiên hồn cường đại, Diệp Thiên vẫn có thể miễn cưỡng chịu đựng.