Siêu Cấp Tiên Y

Chương 440

Tình huống bên trong bể bơi ổn định trở lại, Trương Văn Trọng xoay người nhìn hai chị em Trần Nhàn, Trần Hi cùng bốn đệ tử khác của Trần gia, nói: "Các ngươi qua đây."

Sáu người Trần Nhàn không dám chậm trễ, liền nhanh chân đi tới trước người Trương Văn Trọng.

Trương Văn Trọng còn chưa mở miệng nói, Trần Nhàn vẻ mặt lo lắng cấp tốc hỏi: "Tông chủ, ngài không phải đang luộc người đó chứ? Người nhà của tôi sẽ không bị tươi sống đun sôi đi?"

Trần Hi và bốn đệ tử Trần gia cũng lo lắng nhìn Trương Văn Trọng, hiển nhiên đều đang lo lắng cho an nguy của người nhà.

"Luộc người?"

Trương Văn Trọng nghe vậy sửng sốt, sau đó đưa mắt nhìn bể bơi. Đừng nhắc đến thì còn đỡ, lúc này dáng dấp của bể bơi thật giống như đang luộc người.

Minh Xà xoay quanh bay lượn phía trên bể bơi, liên tục phóng ra hỏa diễm xuống dưới, hóa thành những ngọn mưa lửa hoa mỹ lọt vào bên trong Hỗn Độn Lô đã biến thành bể bơi. Nguyên bản Hỗn Độn Lô toàn thân màu lục bích, đã sớm bị Đại Tảo hung hỏa đốt thành màu sắc đỏ lục giao nhau. Linh dịch do cao phẩm linh tài liệu luyện hóa mà thành, cũng đang tản ra hơi nước đằng đằng, giống như dáng dấp nước đun sôi ùng ục. Về phần đệ tử Trần gia ở bên trong bể bơi, đã sớm kêu rên thảm thiết vì sự dằn vặt của nóng cùng lạnh cực độ. Vừa nhìn qua, thật đúng như đang luộc người, cũng khó trách Trần Nhàn lại hỏi như vậy.

Mỉm cười, Trương Văn Trọng hồi đáp: "Yên tâm đi, bọn họ không có việc gì, ta cần chỉ là một đám người tu chân, mà không phải một đám người bị đun sôi."

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi." Sáu người Trần Nhàn cùng thở dài một hơi.

"Mọi người cũng đừng nên lo lắng cho người nhà của mình, trải qua lần này, bọn họ sẽ trở thành người tu chân." Nói đến đây, Trương Văn Trọng cố ý dừng lại. Sau khi nhìn thấy biểu tình ước ao trên mặt sáu người Trần Nhàn, mới mỉm cười, lấy ra sáu bình sứ nhỏ đã chuẩn bị sẵn ném cho bọn họ, lại nói: "Mọi người cũng không cần ước ao. Hiện tại ta sẽ phân biệt truyền một bộ tâm pháp tu chân thích hợp cho mỗi người. Các ngươi tranh thủ thời gian hiểu rõ lĩnh ngộ, phàm có chỗ nào không hiểu có thể hỏi ta. Sau khi hoàn toàn lĩnh ngộ hiểu rõ những tâm pháp tu chân này, lại ăn vào viên đan dược đó, bắt đầu tu luyện ngay tại chỗ. Từ nay về sau, sáu người các ngươi phụ trách dạy tâm pháp tu chân cho bọn họ."

"Dạ." Sáu người Trần Nhàn liền đáp nhanh, trên mặt lộ vẻ vui sướng và kích động không nén được.

Trương Văn Trọng ném đan dược cho bọn họ, chính là Âm Dương Lưỡng Nghi Đan hắn mới luyện chế ra trong hai ngày nay. Loại đan dược này có thể giúp đỡ những người mới bước lên con đường tu chân, đề thăng tu vi trên diện rộng. Nhưng cũng có một tác dụng phụ đáng sợ, rất dễ làm người dùng bị tẩu hỏa nhập ma. Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - www.TruyenGG

Thế nhưng đối với việc này, Trương Văn Trọng cũng không lo lắng. Có hắn ở bên cạnh thay sáu người Trần Nhàn hộ pháp, dù thật sự bị tẩu hỏa nhập ma cũng không thành vấn đề. Hắn hoàn toàn có thể đúng lúc thay sáu người Trần Nhàn gạt bỏ tâm ma, giúp bọn họ quay trở về chính đạo.

Hai tay Trương Văn Trọng vung lên, sáu đạo thần thức liền tiến nhập vào trong đầu sáu người Trần Nhàn, để lại sáu loại tâm pháp tu chân khác nhau.

Phương pháp truyền thụ như vậy, sáu người Trần Nhàn lần đầu tiên trải qua, hai mặt nhìn nhau, trên mặt đều lộ biểu tình khiếp sợ.

"Sáu tâm pháp tu chân này, chính là xứng hợp với tư chất của các ngươi. Các ngươi ngàn vạn lần không được học trộm tâm pháp tu chân của người khác, bằng không rất dễ tẩu hỏa nhập ma, bị hủy tu vi của chính mình không nói, còn có thể mất luôn tính mạng." Trương Văn Trọng căn dặn vài câu, lập tức phân phó nói: "Được rồi, các ngươi tranh thủ thời gian lý giải lĩnh ngộ đi."

Sáu người Trần Nhàn vội vã theo lời mà đi, sau một phen lý giải lĩnh ngộ, lại do Trương Văn Trọng giúp bọn họ giải thích nghi hoặc, bọn họ lần lượt ăn vào Âm Dương Lưỡng Nghi Đan, khoanh chân ngồi ngay tại chỗ, bắt đầu tu luyện.

Trương Văn Trọng vừa thay bọn họ hộ pháp, vừa chú ý tình huống của mấy trăm người bên trong bể bơi.

Thời gian cực nhanh, rất nhanh hai ngày thời gian đã trôi qua.

Trong thời gian này, Trương Văn Trọng gọi điện thoại về nhà nói mình có việc khoảng hai ngày mới về được, lại để Trần quản lý của Mục Mã Trường gọi điện thoại dặn dò xuống dưới, Mục Mã Trường sẽ tiếp tục ngừng kinh doanh thêm vài ngày.

Ở trong hai ngày này, đệ tử Trần gia không ăn không uống, nhưng Trương Văn Trọng cũng không bỏ đói bọn họ, hắn ném ra rất nhiều Ngưng Khí Đan, để những đệ tử Trần gia giống như ăn đậu tương, không ngừng điền cho no bụng.

Tuy nói Ngưng Khí Đan cũng không phải đan dược cao cấp, thế nhưng tiêu xài lớn như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có Trương Văn Trọng mới làm được. Những người tu chân bình thường, có thể có được hơn mười viên Ngưng Khí Đan cũng đã rất không tệ, tiêu xài trắng trợn như Trương Văn Trọng, bọn họ thực sự nghĩ cũng không dám nghĩ.

Kỳ thực Ngưng Khí Đan, cũng không phải do Trương Văn Trọng luyện chế ra, mà do ngũ độc yêu khi luyện tập luyện đan đã chế ra. Đối với Trương Văn Trọng mà nói, Ngưng Khí Đan cũng không đổi được bao nhiêu linh tài liệu cao phẩm, để nơi đó cũng chỉ chiếm diện tích, còn không bằng lấy ra cho đệ tử Trần gia dùng. Ít ít nhiều nhiều, cũng có thể đề thăng thực lực của bọn họ, rút ngắn thời gian luyện hóa.

Nếu như có người tu chân bình thường biết được suy nghĩ trong lòng Trương Văn Trọng, chỉ sợ sẽ tức giận phun máu ngay tại chỗ đi? Ngưng Khí Đan mà người khác xem như trân quý khó được, ở trong mắt Trương Văn Trọng lại biến thành vật vô dụng hoàn toàn.

Người này so với người, thật tức chết người!

Trong hai ngày này, sáu người Trần Nhàn cũng đều tự tu luyện tâm pháp của mình, phân biệt truyền thụ cho người thích hợp trong Trần gia. Sau khi thu được tâm pháp tu chân cùng sử dụng phần lớn Ngưng Khí Đan, đệ tử Trần gia cuối cùng cũng có thể chống lại được sự thống khổ của cực lạnh cùng cực nóng, đều ở bên trong linh dịch tập trung tu luyện. Theo sự tu luyện của bọn họ, số lượng linh dịch đã không ngừng giảm xuống, đều bị bọn họ hút vào trong thân thể. Dần dần, bọn họ cũng không tiếp tục nghĩ cực nóng cùng cực lạnh là thống khổ, trái lại còn có chút như hưởng thụ.

Vào buổi chiều ngày thứ ba, khi giọt linh dịch cuối cùng trong bể bơi bị đệ tử Trần gia hấp thu hết, Minh Xà xoay quanh bay lượn bên trên cũng dừng việc thả ra Đại Tảo hung hỏa. Cùng lúc đó mấy trăm đệ tử Trần gia đồng loạt khoanh chân ngồi bên trong bể bơi, nhắm chặt hai mắt.

Đã không có sự thiêu đốt của Đại Tảo hung hỏa, màu đỏ trên Hỗn Độn Lô cũng biến mất cực nhanh, trong chớp mắt, đã khôi phục lại dáng dấp màu lục bích.

Vào lúc này, mấy trăm đệ tử Trần gia đang nhắm mắt khoanh chân ngồi, đồng thời mở mắt.

Từng đạo linh lực bên trong thân thể bọn họ phóng ra, tuy rằng linh lực mỗi người cũng không mạnh, nhưng mấy trăm đạo linh lực hội tụ cùng nhau, cũng hình thành lực lượng làm cho người ta không dám coi thường!

Nhìn thấy một màn này, con mắt Trương Văn Trọng bỗng nhiên sáng ngời, vỗ tay hoan nghênh tán thán: "Tốt, thành công rồi!"

Vốn hắn dự định để đệ tử Trần gia rời khỏi bể bơi, nhưng vừa nghĩ lại, cũng tạm thời bỏ đi ý niệm này trong đầu, khóe miệng hơi nhếch lên, nói: "Nếu sau này Vân Thai thị có thêm một môn phái tu chân, như vậy cũng nên để cho đồng đạo trong tu chân giới biết được việc này. Cũng cho bọn họ có chút lo lắng, không dám tùy tiện đến đây gây chuyện thị phi! Đồng thời cũng làm phân tán lực chú ý của một ít người."

Hai tay Trương Văn Trọng lập tức kháp pháp ấn, trong miệng rất nhanh niệm tụng ra một câu chú ngữ. Sau đó tạo thành kiếm chỉ lớn tiếng quát: "Đi!"

Linh lực trong cơ thể Trương Văn Trọng bỗng nhiên phóng ra, dũng mãnh hướng về mấy trăm đạo linh lực đang hội tụ của đệ tử Trần gia. Cùng lúc đó, Minh Xà và ngũ độc yêu nghe được mệnh lệnh của hắn cũng đều phóng xuất ra yêu lực bản thân, cùng linh lực của Trương Văn Trọng và đệ tử Trần gia kết hợp thành một thể.

Đạo linh lực trong nháy mắt biến thành cực kỳ cường hãn dâng trào, làm kẻ khác nảy sinh lòng sợ hãi!

Lập tức, đạo linh lực hóa thành một cự long linh lực sáng rực, rít gào bay thẳng lên trên, trong một tiếng "oanh" nổ tung, trong nháy mắt đã đánh vỡ nóc nhà, vọt lên trên tận trời cao.

Tốc độ của linh lực cự long thật sự là quá nhanh, cho nên người trong Mục Mã Tràng chỉ nghe được một tiếng nổ, nhưng không nhìn thấy linh lực cự long đang dựng thẳng lên. Cũng may là như vậy, bằng không còn không biết sẽ tạo ra sự kiện khủng hoảng đến như thế nào. Trong khoảng thời gian ngắn, người chung quanh đều tưởng bên trong Mục Mã Trường xảy ra sự kiện nổ tạc, liền nhanh tay gọi điện thoại báo cảnh sát.

Người thường tuy rằng không nhìn thấy linh lực cự long phóng lên bầu trời, nhưng người tu chân khắp thần châu đại địa, dị năng giả, đều cảm giác được sự tồn tại của nó. Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ tu chân giới và dị năng giới lại lần nữa sôi trào lên.

"Chuyện gì xảy ra? Đạo linh lực kinh khủng đó là gì?"

"Đạo linh lực thật mạnh mẽ đáng sợ. Chẳng lẽ do cường giả ngoài Luyện Hư kỳ phóng xuất ra tới? Hay là tán tiên trong truyền thuyết? Trời ạ, cường giả như vậy đã bao năm không được nhìn thấy qua?"

"Vị trí đạo linh lực xuất hiện, hẳn ở gần Vân Thai thị. Ai có thể nói cho ta biết, ở đó rốt cục xảy ra chuyện gì?"

"Đầu tiên ở Ung Thành xuất hiện tình huống dị thường, hiện tại lại là Vân Thai thị, thần châu dại địa đến tột cùng làm sao vậy? Vì sao ở trong một năm ngắn ngủi xuất hiện nhiều tình huống dị thường đến như thế?"

Ngay khi người tu chân, dị năng giả suy đoán không ngớt về linh lực cự long, một thanh âm uy nghiêm trầm thấp, đột nhiên từ bên trong miệng rộng của linh lực cự long phát ra, truyền vào trong tai bọn họ chấn đến tâm thần thất thủ: "Phong Sơn phái thành lập, xin chiêu cáo thiên hạ đồng đạo!"

Phong Sơn phái?

Một môn phái tu chân vừa mới thành lập?

Người tu chân hay dị năng giả nghe thấy được những lời này, đầu tiên đều thất thần, sau đó sôi trào lên.

Từ lúc nào, một môn phái tu chân vừa mới thành lập, cũng có thể phong cách như vậy, uy vũ như thế?

Phong Sơn phái rốt cục có địa vị gì? Đến tột cùng chôn giấu bao nhiêu thực lực?

Trong khoảng thời gian ngắn, ba chữ "Phong Sơn phái" rốt cục triệt để bùng nổ trong tu chân giới. Hầu như mỗi một người tu chân, đều đang thảo luận về môn phái vừa mới xuất hiện.
Bình Luận (0)
Comment