Siêu Cấp Tiên Y

Chương 510

Phản ứng nóng nảy của mọi người làm Khâu Đại Bảo nguyên bản đang có chút thấp thỏm nhất thời liền yên tâm, sau một thoáng thở dài, cũng nhịn không được nhỏ giọng nói thầm: "Ta đã nói mà, đây là linh khí bát phẩm, mọi người sao lại không có chút phản ứng, nguyên lai đều là bị hách đến choáng váng...Hừ, quả nhiên là cả đám người chưa thấy qua hàng cực phẩm thôi." Hắn hiển nhiên đã quên lúc mình mới bắt đầu nhìn thấy Huyền Mộc chiết phiến thì có dáng dấp thất thố thế nào, lúc đó hắn còn trực tiếp té phịch xuống đất, phản ứng còn kích động hơn cả mọi người trong lúc này.

Sau khi điều chỉnh một chút tâm tình, Khâu Đại Bảo dùng giọng nói cực kỳ kích động: "Nhìn ra được mọi người đều muốn có linh khí bát phẩm Huyền Mộc chiết phiến này nha, như vậy tôi sẽ không lãng phí thời gian của mọi người, bắt đầu tranh phách. Huyền Mộc chiết phiến, giá quy định, mọi người cứ ra giá, ai cao thì được."

Thanh âm Khâu Đại Bảo vừa hạ xuống, thì có một nam tử xấu xí đứng lên vỗ thẻ bài, hô: "Một vạn viên nhất phẩm đan dược."

Thanh âm của hắn vừa hạ xuống, lại đưa tới một mảnh cười vang của mọi người, có người còn trực tiếp châm chọc: "Một vạn viên đan dược nhất phẩm? Ngươi thật sự dám mở miệng kêu giá. Tuy nói người ta thiết giá quy định, nhưng cũng không đến mức khai ra giá thấp như vậy chứ? Dù muốn chiếm tiện nghi, cũng không nên làm như vậy nha. Chính ngươi ngu ngốc còn chưa tính, còn khi dễ chúng ta đều ngu ngốc như ngươi sao? Linh khí ngũ phẩm như Liệp Diễm kiếm, đã bán ra với giá ba mươi sáu vạn viên đan dược nhất phẩm. Huyền Mộc chiết phiến, còn cao hơn ba phẩm cấp, dù sao giá cả cũng phải cao hơn chứ? Nếu như ngươi không ra nổi giá, đừng vội vã chạy tới mà kêu, chọc người cười chết."

Nam tử xấu xí vừa rồi, là trưởng lão của một môn phái nhỏ, sau khi nghe Khâu Đại Bảo nói Huyền Mộc chiết phiến được ra giá quy định, liền nghĩ có tiện nghi có thể chiếm, cuống quýt giành ra giá trước, cũng không nghĩ sẽ bị mọi người chế nhạo. Gương mặt vốn trắng bệch như giấy của hắn, lúc này lại đỏ rực như mông khỉ, cũng không biết xấu hổ mở miệng tiếp tục ra giá, chỉ đành học theo đà điểu vùi đầu chôn sâu lên.

Mọi người cười vang, cũng không tiếp tục để ý đến hắn, đem toàn bộ tâm tư đặt lên linh khí bát phẩm Huyền Mộc chiết phiến, đều ra giá cạnh phách. Trong khoảng thời gian ngắn, giá cả của Huyền Mộc chiết phiến thẳng tắp thăng lên, trong nháy mắt đã vượt qua cái giá ba mươi sáu vạn nhất phẩm đan dược của Liệp Diễm kiếm.

Bốn người Lục Hòe ngồi bên cạnh Trương Văn Trọng, vẻ mặt khiếp sợ nhìn lên Huyền Mộc chiết phiến trên bàn bán đấu giá. Vừa rồi khi Lục Hòe đem linh khí ngũ phẩm Liệp Diễm kiếm đem ra đấu giá, cũng đã làm bọn họ chấn kinh. Lúc này nhìn thấy linh khí bát phẩm Huyền Mộc chiết phiến, tức thì bị khiếp sợ đến trợn tròn mắt, đầu phát mộng. Thẳng đến khi mọi người cạnh phách, bọn họ mới hồi phục lại tinh thần.

"Linh khí bát phẩm, đây chính là linh khí bát phẩm. Đến tột cùng là ai, không ngờ có thể đem linh khí bát phẩm ra bán đấu giá?" Lục Hòe vừa hít sâu một hơi, vừa tràn đầy khiếp sợ cảm khái nói. Ánh mắt của hắn rất nhanh rơi xuống trên người Tôn Đình Quân, hỏi: "Lão Tôn, Hoa Gian phái các ngươi vốn thích sử dụng pháp bảo hình quạt để học đòi văn vẻ. Linh khí bát phẩm Huyền Mộc chiết phiến này, không phải do ngươi lấy ra bán đấu giá đó chứ?"

Không chỉ có Lục Hòe có hoài nghi như vậy, Hoắc Thanh và Tiêu Chấn cũng đưa ánh mắt ý hỏi nhìn Tôn Đình Quân.

Tôn Đình Quân cười khổ lắc đầu, thở dài nói: "Đừng nói ta không có pháp bảo linh khí bát phẩm, dù là có, ta cũng không có sự quyết đoán và hào khí đem ra bán đấu giá, dù sao đây không phải pháp bảo dưới cấp bậc linh khí ngũ phẩm, mà là pháp bảo linh khí bát phẩm, một kiện pháp bảo như vậy đặt trong Hoa Gian phái chúng ta, cũng được xưng là chi bảo trấn phái đó."

Câu nói của Tôn Đình Quân, dẫn tới ba người Lục Hòe cùng gật đầu. Đừng đem so sánh linh khí ngũ phẩm và bát phẩm, tựa hồ chỉ có chênh lệch ba phẩm cấp. Nhưng sự chênh lệch ba phẩm cấp đó, làm bát phẩm linh khí có thể trở thành chi bảo trấn phái, còn ngũ phẩm linh khí chỉ có thể được xem là pháp bảo nhất lưu. Đúng như Tôn Đình Quân nói, lấy linh khí bát phẩm đem ra bán đấu giá, phải cần quyết đoán và hào khí cực lớn, căn bản không ai dám có tâm tư lớn như vậy.

Hoắc Thanh híp mắt nói: "Nếu như Huyền Mộc chiết phiến không phải do lão Tôn lấy ra bán đấu giá, thì lại là ai?"

Tiêu Chấn liếc mắt nhìn Trương Văn Trọng, đè thấp thanh âm nói: "Còn có thể là ai? Hơn phân nửa là do Trương tiên sinh lấy ra bán đấu giá, trong số những người ở đây, chỉ sợ cũng chỉ có Trương tiên sinh mới có hào khí cùng sự quyết đoán lớn như vậy, hơn nữa cũng chỉ có hắn mới có khả năng không xem trọng linh khí bát phẩm."

Ba người Lục Hòe lại gật đầu, đều nhận thức với câu nói của Tiêu Chấn. Bọn họ không tự chủ được đưa ánh mắt nhìn về phía Trương Văn Trọng, trong lòng tính toán, có nên tìm một cơ hội thỉnh cầu hắn luyện chế vài món pháp bảo phẩm cấp cao hay không. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ánh mắt Tôn Đình Quân chuyển nhìn Huyền Mộc chiết phiến, đối với pháp bảo linh khí bát phẩm này, hắn thập phần muốn mua lại, nhưng hắn cũng biết, giá tiền mua Huyền Mộc chiết phiến tuyệt đối sẽ không thấp, một ngày mua được nó, như vậy tranh đoạt đan dược thất phẩm sẽ bị rơi xuống hạ phong. Chính bởi vì lo lắng như vậy, nên làm hắn do dự bất định, không biết có nên ra giá cạnh phách hay không.

Trải qua một phen cạnh giới kịch liệt, giá của Huyền Mộc chiết phiến đã bão táp tăng lên tới một trăm hai mươi vạn viên đan dược nhất phẩm, cái giá kinh khủng như vậy làm hô hấp của mọi người liền trở nên nặng nề.

Một trăm hai mươi vạn nhất phẩm đan dược!

Đây là dự trữ của một môn phái tu chân phổ thông hơn mười năm!

Lúc này Xích Hà đạo trưởng đã cười toe toét, dựa theo quy củ của hội đấu giá, mỗi bút giao dịch thành công, Hà Phi Quan và Phong Sơn phái đều có hoa hồng. Hiện tại, Huyền Mộc chiết phiến bán được với giá một trăm hai mươi vạn đan dược nhất phẩm, một cái giá trên trời, không thể nghi ngờ, chỉ phần hoa hồng tính ra, đều đủ cho Hà Phi Quan phất nhanh trong một đêm.

Trong lòng kích động, Xích Hà cũng không quên nhẹ giọng nói với Trác Thanh Liên: "Hợp tác với Trương tiên sinh, sinh ý dễ làm, trước đây Hà Phi Quan chúng ta tổ chức hội đấu giá tu chân, kiếm toàn bộ nhất phẩm đan dược cộng lại, cũng không bằng bút làm ăn này. Sau này chúng ta phải giống như thuốc dán, gắt gao dán chặt trên người Trương tiên sinh, cột chặt tương lai của Hà Phi Quan vào người hắn mới xong."

Trác Thanh Liên gật đầu, tuy rằng không nói gì, nhưng trong lòng thập phần đồng ý quan điểm của Xích Hà đạo trưởng.

Ngay khi Huyền Mộc chiết phiến được thành giao với giá trên trời một trăm hai mươi vạn nhất phẩm đan dược, cuối cùng Tôn Đình Quân cũng đã quyết định chủ ý, mạnh mẽ ra giá: "Một trăm năm mươi vạn nhất phẩm đan dược."

"Một trăm năm mươi vạn? Trời ạ...Huyền Mộc chiết phiến đã có kỷ lục mới."

"Hoa Gian phái thật không hổ là môn phái mạnh trong năm mươi môn phái đứng đầu Địa Tự Hào, không ra tay thì thôi, vừa ra tay là kinh người."

"Một trăm năm mươi vạn nhất phẩm đan dược...đời này ta chưa từng gặp qua nhiều đan dược như vậy, nhiều đan dược hợp cùng một chỗ, sợ là phải cỡ một tòa núi nhỏ đi thôi?"

Tôn Đình Quân ra giá cuối cùng, làm toàn bộ người tu chân đều khiếp sợ. Giá cao như vậy, cũng làm những người cạnh tranh khác chùn bước. Cuối cùng linh khí bát phẩm Huyền Mộc chiết phiến bị Tôn Đình Quân mua được với giá một trăm năm mươi vạn nhất phẩm đan dược.

Lục Hòe trước tiên hướng Tôn Đình Quân chúc mừng: "Chúc mừng, lão Tôn, chúc mừng Hoa Gian phái có được một kiện chi bảo trấn phái."

Tiêu Chấn cũng cười hì hì nói: "Bát phẩm linh khí, nói thật, ta trông mà thèm. Lão Tôn, vận khí của ngươi đúng là tốt quá."

Đối với việc Tôn Đình Quân mua Huyền Mộc chiết phiến, ba người Lục Hòe rất vui vẻ. Theo bọn họ xem ra, sau khi Tôn Đình Quân mua Huyền Mộc chiết phiến, tất nhiên tài lực tổn hao lớn, không cách nào cùng họ cạnh tranh thất phẩm đan dược. Kể từ đó, thiếu đi một người cạnh tranh, chuyện như vậy làm sao họ không vui vẻ?

Tôn Đình Quân tự nhiên biết trong lòng bọn họ đang suy nghĩ chuyện gì, nhưng cuối cùng hắn vẫn không thể trấn áp mê hoặc của linh khí bát phẩm. Đối với việc dùng một trăm năm mươi vạn nhất phẩm đan dược đổi lấy một linh khí bát phẩm, hắn cũng cảm thấy vẫn rất có lời. Về phần chuyện cạnh phách thất phẩm đan dược, cũng chỉ đành đi một bước xem một bước mà thôi.

Ánh mắt của Tôn Đình Quân không khỏi rơi vào trên người Trương Văn Trọng, hắn âm thầm nói: "Có thể ta dùng vật kia, trao đổi được một bút đan dược thất phẩm từ Trương tiên sinh, ta tin tưởng, Trương tiên sinh nhất định cảm thấy hứng thú với vật đó..."

Hội đấu giá tu chân tiếp tục tiến hành, có thể vì bị Liệp Diễm kiếm và Huyền Mộc chiết phiến ảnh hưởng, những món kế tiếp bán đấu giá, đều bán ra được với cái giá không tệ, làm những chủ nhân cùng Xích Hà đạo trưởng đều cười đến tít mắt.

Theo hội đấu giá tiến triển, vài món linh tài liệu xuất hiện, đem lực chú ý của Trương Văn Trọng hấp dẫn tới.

Khâu Đại Bảo đặt một đống linh tài liệu trên bàn đấu giá, nhất nhất giới thiệu: "Ba gram Kim Nha Thạch, hai trăm gram Nam Hoa Linh Mộc, năm gram Thâm Hải Hàn Băng, ba đóa Minh Hòe Hoa...Những linh tài liệu này khởi giá ba trăm viên đan dược nhất phẩm, không bán lẻ, bằng hữu có hứng thú, có thể ra giá."

Trương Văn Trọng ngồi thẳng lại, trong ánh mắt hiện lên một đạo tinh mang, ánh mắt dừng trên Minh Hòe Hoa và Nam Linh Mộc hai loại tài liệu. Bởi vì hai loại tài liệu này, là một trong những tài liệu cần thiết để luyện chế Đạo Cơ Đan.

Đối với hai loại linh tài liệu này, hắn bắt buộc phải có, mặc kệ phải trả giá bao nhiêu, đều phải mua được trở về.
Bình Luận (0)
Comment