Vừa nghe được tên này, đại bộ phận mọi người đều không còn rụt rè, vội vã mở nắp bình sứ nhỏ ra quan sát đan dược màu lam nhạt như bầu trời nằm bên trong.
Có người cũng hiểu được một ít đan đỉnh thuật, lúc này liền kêu lên: "Không sai, xem hình dạng, hương vị, còn có linh khí dao động, hoàn toàn phù hợp với ghi chép về Cửu Chuyển Bồi Anh Đan trong sách cổ, không nghĩ tới ở trên thế giới hiện tại, không ngờ còn có người hiểu được cách luyện chế loại đan dược thất truyền nhiều năm này."
Có người lại vô cùng khiếp sợ cùng khó có thể tin, nhìn Trương Văn Trọng lắp bắp hỏi: "Cửu Chuyển Bồi Anh Đan là đan dược lục phẩm, sao lại không công đưa cho chúng tôi?"
Đối với nghi vấn như vậy, Trương Văn Trọng chỉ mỉm cười xem như trả lời.
Ngày trước khi Trương Văn Trọng muốn Xích Hà đạo trưởng chuyển dời địa chỉ bán đấu giá tu chân ở Hà Phi Quan đến Vân Thai thị, đã từng đồng ý với hắn sẽ biếu tặng cho hắn một viên Cửu Chuyển Bồi Anh Đan có thể giúp đỡ kết thành nguyên anh. Lúc này Trương Văn Trọng đem Cửu Chuyển Bồi Anh Đan làm quà tặng tạ lễ, cũng cùng chung một lò luyện chế đi ra.
Số lượng phân chia Cửu Chuyển Bồi Anh Đan cho mỗi người cũng không nhiều, cũng chỉ có hai viên, chỉ có Xích Hà đạo trưởng được chia bốn viên. Nhưng dù vậy vẫn làm không ít người trên mặt cười tươi như nở hoa.
Tuy rằng những trưởng lão, quản sự các đại tông phái, tu vi đều nằm trên Nguyên Anh kỳ, không cần dùng Cửu Chuyển Bồi Anh Đan. Nhưng thân tín đệ tử của họ, còn chưa kết thành nguyên anh cũng rất nhiều. Cửu Chuyển Bồi Anh Đan, không chỉ có thể bang trợ người tu chân Kim Đan đỉnh kỳ nhảy kết thành nguyên anh, thành công rảo bước tiến lên Nguyên Anh kỳ, càng giúp cho nguyên anh của họ mạnh mẽ hơn nguyên anh của người tu chân bình thường.
Nhìn những người đang cầm Cửu Chuyển Bồi Anh Đan cười như kẻ ngu si đang đứng bên cạnh, trên mặt bốn người Lục Hòe đều toát ra một tia hèn mọn. Tuy rằng không mở miệng châm chọc, nhưng trong lòng bọn họ đều thầm nghĩ: "Xem đức hạnh các ngươi đi, chỉ là hai viên lục phẩm đan dược Cửu Chuyển Bồi Anh Đan, đã làm các ngươi mất hết dáng vẻ. Phải biết rằng, phía sau Trương tiên sinh và Phong Sơn phái, có tiên nhân làm chỗ dựa. Đừng nói lấy ra đan dược lục phẩm, dù là thất phẩm đan dược đại quy mô sản lượng, cũng là đương nhiên không có gì đáng khiếp sợ..."
Tuy rằng có thêm ý nghĩ như vậy, nhưng cũng không đại biểu bốn người Lục Hòe không có hứng thú đối với Cửu Chuyển Bồi Anh Đan.
Sau khi điều chỉnh tâm tình, vẻ mặt Lục Hòe cung kính dò hỏi: "Trương tiên sinh, không biết Cửu Chuyển Bồi Anh Đan này quý phái còn nữa không? Nếu như có thể, Linh Xu phái chúng tôi muốn mua một ít, giá cả tùy ngài khai ra, chúng tôi tuyệt đối sẽ không cò kè mặc cả."
Câu nói của Lục Hòe, lập tức làm mọi người còn đang chìm đắm trong hưng phấn cùng vui sướng đều hồi phục tinh thần, liền liên tiếp ồn ào lên: "Chúng tôi cũng muốn, Trương tiên sinh, thỉnh ngài cũng bán cho chúng tôi một ít."
Phải biết rằng, trong thế giới hiện nay, bởi vì đủ loại nhân tố như linh khí thiếu thốn, rất nhiều người tu chân thiên tư không tệ, đều bị dừng lại ở bình cảnh Kim Đan đỉnh kỳ. Nếu vận khí tốt thì đợi vài chục năm, vận khí không tốt đợi cả đời cũng đừng mơ tưởng bước vào Nguyên Anh kỳ. Mà Cửu Chuyển Bồi Anh Đan, chính là vật bang trợ người tu chân đột phá bình cảnh tốt nhất. Nếu thực sự có thể từ trong tay Trương Văn Trọng mua được một nhóm Cửu Chuyển Bồi Anh Đan trở về, bật người là có thể để bên trong môn phái sinh ra một nhóm đệ tử tu vi Nguyên Anh kỳ, điều này đối với việc phát triển thế lực của tông phái có thể nói cực kỳ có lợi.
Chính bởi vì như vậy, trưởng lão, quản sự các đại tông phái mới không tiếc sự trả giá, muốn mua thêm một nhóm Cửu Chuyển Bồi Anh Đan từ trong tay Trương Văn Trọng.
Trương Văn Trọng đưa tay ra dấu cho mọi người bình tĩnh đừng nóng nảy, gương mặt mỉm cười nói: "Chư vị, thật sự vô cùng xin lỗi, bởi vì linh tài liệu luyện chế Cửu Chuyển Bồi Anh Đan phi thường khó tìm, cho nên chỉ luyện chế ra được một ít..."
Đại bộ phận mọi người đối với việc này cảm giác sâu sắc thất vọng, nhưng vẫn có người nghe ra được một ít manh mối trong đó, vội vã nói: "Trương tiên sinh, nói như vậy quý phái nắm giữa phương pháp luyện chế Cửu Chuyển Bồi Anh Đan? Không biết luyện chế đan dược này phải cần loại tinh tài liệu gì? Nếu như có thể, đừng ngại liệt kê ra cho chúng tôi, tập hợp lực lượng của hơn mười tông phái chúng tôi đây, không tin tìm không được những loại linh tài liệu này."
Trương Văn Trọng suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Cũng tốt." Hắn liền sai người tìm tới giấy bút, đem linh tài liệu cần thiết để luyện chế Cửu Chuyển Bồi Anh Đan nhất nhất viết ra, giao vào trong tay Lục Hòe, nói: "Những linh tài liệu này, là thứ cần để luyện chế Cửu Chuyển Bồi Anh Đan. Chỉ cần các vị có thể tìm đủ, Phong Sơn phái chúng tôi có thể giúp các vị luyện chế, đương nhiên tiền công luyện chế chúng tôi vẫn phải thu."
Trương Văn Trọng cũng không lo lắng linh tài liệu luyện chế Cửu Phẩm Bồi Anh Đan bị lộ ra ngoài, bởi vì chuyện luyện đan, không chỉ phải cần biết dùng loại linh tài liệu nào, còn phải biết phân lượng phối hợp giữa các loại linh tài liệu, hỏa hậu mạnh yếu khi luyện chế, cùng phương thức điều hòa linh khí. Nếu như chỉ biết dùng loại linh tài liệu nào, tùy tiện nếm thử luyện chế, xác suất thành công tuyệt đối là con số không.
Mọi người vội vã gật đầu phụ họa: "Hẳn là, hẳn là, chuyện thu tiền luyện chế hẳn nên có. Thỉnh Trương tiên sinh cứ nói, đến lúc đó giá tiền luyện chế, chúng tôi tuyệt đối sẽ không trả ít." Cùng lúc đó bọn họ cũng vây tới bên người Lục Hòe, nỗ lực thò đầu qua muốn nhìn xem trên giấy ghi lại loại linh tài liệu gì.
Lục Hòe đứng giữa đám người, nỗ lực bảo vệ tờ giấy trong tay, lớn tiếng ồn ào: "Đừng chen đừng lấn, nếu như làm hư tờ giấy, coi các ngươi có hối hận đến chết không, ngươi đạp lên chân ta, ta nói các ngươi đừng có gấp được không vậy? Hay là chúng ta đến tiệm photocopy, photo ra mười tờ, mỗi người lấy một phần. Đến lúc đó các ngươi muốn nhìn sao tùy ý."
Tràng diện lộn xộn như vậy, thậm chí là các đệ tử Phong Sơn phái đang quét dọn thanh lý làng du lịch suối nước nóng cũng xem không vào mắt. Lúc này có đệ tử quen thuộc trong làng du lịch đi tới trước người họ, nói: "Ở bên trong phòng làm việc của làng du lịch này có máy photocopy, các vị không ngại theo tôi tới đó photo đi."
Mọi người nghe vậy vui mừng, vội vàng nói: "Tốt, tốt, tốt, đa tạ vị tiên sinh này, còn mời đưa chúng ta qua đó." Mười mấy trưởng lão, quản sự các đại tông phái, vẻ mặt cung kính đi theo tên đệ tử phổ thông của Phong Sơn phái, đi về hướng phòng làm việc trong làng du lịch suối nước nóng.
Những trưởng lão thân phận cao thượng này, sở dĩ cung kính đối với vị đệ tử bình thường của Phong Sơn phái, không chỉ vì hắn có ý tốt nhắc nhở, càng bởi vì hắn là đệ tử Phong Sơn phái. Ở trong mắt những kẻ nhân tinh như họ, chỉ cần là người của Phong Sơn phái, cho dù tu vi có thấp, cũng có ngày nào đó trở nên nổi bật dương danh lập vạn, có một đống đan dược cao phẩm nện xuống, không muốn trở thành cao thủ cũng khó khăn, vì thế đối với đệ tử Phong Sơn phái nên khách khí một chút cho thỏa đáng. Không chừng không lâu sau trong tương lai, họ sẽ trở thành cao thủ danh vang thiên hạ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Xích Hà đạo trưởng của Hà Phi Quan cũng không đi theo chân những người kia để góp vui. Hắn biết ra phân lượng của Hà Phi Quan, nếu so sánh với những môn phái xếp hạng trong Địa Tự Hào này, thật không thể so nổi. Hơn nữa trong hàng đệ tử Hà Phi Quan, cũng không có mấy người tu luyện tới Kim Đan kỳ, Trương Văn Trọng đưa cho hắn bốn viên Cửu Chuyển Bồi Anh Đan, đã đủ cho hắn sử dụng.
Sau khi mọi người đã đi, Xích Hà đạo trưởng mới tiến tới trước mặt Trương Văn Trọng, vẻ mặt cung kính cùng sợ hãi nói: "Thật không nghĩ tới, đứng sừng sững sau lưng Trương tiên sinh, cũng không phải là đan đỉnh đại phái gì, mà là một vị tiên nhân..."
Nhìn thần tình của Xích Hà đạo trưởng, Trương Văn Trọng không khỏi bật cười, lắc đầu nói: "Xích Hà đạo trưởng, không cần câu thúc như thế, giữa chúng ta vừa là minh hữu vừa là bằng hữu, ông câu thúc như vậy, chẳng phải là quá mức khách khí hay sao?"
Vẻ mặt Xích Hà đạo trưởng vui mừng hỏi: "Trương tiên sinh còn xem Hà Phi Quan chúng tôi là minh hữu?"
Trương Văn Trọng vừa cười vừa nói: "Đương nhiên rồi, minh ước của chúng ta không phải đã ký kết, không phải là minh hữu thì là gì? Thế nào, Xích Hà đạo trưởng, hay ông không vào mắt Phong Sơn phái, không muốn tiếp tục làm minh hữu của chúng tôi?"
Xích Hà đạo trưởng vội vã nói: "Thế nào lại khả năng? Có thể trở thành minh hữu của Phong Sơn phái, là vinh hạnh mà chúng tôi cầu còn không được. Chỉ là thực lực và danh tiếng của Hà Phi Quan còn thấp..."
"Thực lực thấp, danh tiếng không có?" Trương Văn Trọng lắc đầu nói: "Yên tâm đi, chỉ cần có Phong Sơn phái, tuyệt đối sẽ không bạc đãi Hà Phi Quan, dù sao Hà Phi Quan là minh hữu đầu tiên của Phong Sơn phái chúng tôi."
Xích Hà đạo trưởng cảm động không ngớt, cũng không biết nên nói gì mới tốt, chỉ lệ nóng doanh tròng, liên tiếp nói lời cảm tạ: "Cảm tạ Trương tiên sinh, cảm tạ Phong Sơn phái..."
Thật vất vả làm tình tự của mình khôi phục bình tĩnh, Xích Hà đạo trưởng vội vàng hỏi chính sự: "Trương tiên sinh, hội đấu giá tu chân lần này có cần tạm thời dừng lại hoặc sớm kết thúc hay không?"
Trương Văn Trọng lắc đầu nói: "Tạm thời dừng lại hoặc sớm kết thúc? Không cần đâu, đều tiến hành theo an bài trước đó đi. Nhưng nơi tổ chức đấu giá phải đổi địa phương khác. Về phần đổi địa phương nào, ông và Trần Nhàn bọn họ tự thương nghị một chút, cứ làm ra quyết định rồi hãy thông tri cho những người tu chân khác, không nên làm lỡ buổi đấu giá ngày mai."
"Tốt." Xích Hà đạo trưởng vội vã gật đầu, nói: "Thỉnh Trương tiên sinh yên tâm, ngày hôm nay cả đêm chúng tôi sẽ xử lý thỏa đáng, tuyệt đối sẽ không làm lỡ buổi đấu giá ngày mai."
"Vậy là tốt rồi." Trương Văn Trọng thỏa mãn gật đầu.
Ngay lúc này, nhóm người Lục Hòe tay cầm tờ giấy photo trở về trước người Trương Văn Trọng, cũng nghe lời nói của hai người, đều nói: "Trương tiên sinh xin yên tâm, chúng tôi sẽ hiệp trợ các vị, giúp hội đấu giá lần này có thể trở thành thịnh hội khó gặp nhất trong tu chân giới trong suốt trăm năm nay, có thể thuận lợi khai triển tiến hành tiếp tục."
Trương Văn Trọng cười dài chắp tay nói lời cảm tạ: "Đa tạ chư vị bằng hữu."
Sau khi khách sáo vài câu, Lục Hòe đột nhiên lấy ra dũng khí, hỏi một vấn đề mà mọi người rất muốn biết: "Trương tiên sinh, tiên nhân vừa hiển linh, không biết là vị thượng tiên nào vậy? Là sư trưởng tiền bối của Phong Sơn phái các vị sao?"