Siêu Cấp Tuần Cảnh

Chương 93







Trông thấy cánh tay bị chặt đứt nhỏ bé kia , Trương Sở Lăng phát hiện tay của mình có chút run rẩy , nếu như đổi lại là bất cứ người nào , phỏng chừng đã sớm không còn cầm được cái túi plastic trên tay .



Khi thấy Trương Sở Lăng chậm rãi mở cái tui plastic kia ra để nhìn vào , ba người Lưu Tuấn Hi cung ghé đầu vào nhìn theo , bọn họ cũng không cho rằng bên cạnh đống rác sẽ không có bất cứ vật gì khác ngoài rác , bởi vì gần chỗ này có một chợ bán thức ăn , do đó thứ trong túi có khả năng là một cái chân heo bị hỏng .



Nhưng khi bọn họ vật bên trong túi plastic , bọn họ rốt cục nhịn không được phải nôn mửa dữ dội , thấy bọn họ nôn mửa dữ dội như vậy , Trương Sở Lăng phát hiện mình cũng bị lây nhiễm , axit dạ dày bắt đầu chuyển động trong bụng , bất quá hắn rất nhanh liền nghiêng đầu, móc ra bộ đàm bên hông .



"999 trung tâm, 465 cùng đồng đội phát hiện ở đống rác gần chợ phía nam một cánh tay bị chặt đứt , yêu cầu trợ giúp."



"Các ngươi quả thật không có tiền đồ gì cả, cả đám đều là đại nam nhân, lại bị một cánh tay bị chặt đứt làm cho thành bộ dạng này , về sau sao các ngươi có thể vào SDU hay tổ trọng án đây , vào đó phải thường xuyên tiếp xúc với người chết a ." Sau khi báo cáo với trung tâm , Trương Sở Lăng phát hiện mấy người đồng đội của hắn vẫn còn nôn mửa không ngừng , hắn không khỏi tức giận mắng.




Trương Sở Lăng không nói đến cánh tay bị chặt đứt thì không sao , nhưng khi hắn nhắc đến , khiến cho Lưu Tuấn Hi cùng Đường Dũng đang cảm thấy tốt hơn lại xuất hiện dấu hiệu sắp nôn mửa , bọn họ lúc này đều tránh xa Trương Sở Lăng ra , rất sợ cánh tay bị chặt đứt trong tay Trương Sở Lăng sẽ đụng đến bọn họ .



"A lăng, ta xin ngươi, đừng có nói đến nó được không, còn nữa, ngươi có thể bỏ vật ngươi đang cầm trong tay xuống được không , ngươi cầm như vậy có thể sẽ phá hỏng hiện trường a , tốt nhất là để đúng vào vị trí ban đầu của nó đi ." Lý Bân cũng không quay đầu lại mà la lớn.



Thấy ba đồng đội của mình trở thành bộ dạng như vậy , Trương Sở Lăng bất đắc dĩ lắc đầu. Nếu như giống mọi người không có trải qua huấn luận tử vong , bản thân tuy rằng giữ được bình tĩnh nhưng cũng không tránh được việc phải nôn mửa ( đoạn này bị lỗi , nên chỉ dịch đại khái thôi ,các bạn thông cảm )



Nhìn thấy Trương Sở Lăng không có lấy một điểm sợ hãi , ba người Lưu Tuấn Hi dường như cũng được truyền sang , bọn họ tò mò nhìn Trương Sở Lăng, "A lăng, chúng ta vừa rồi có phải là nhìn lầm hay không ?" Lưu Tuấn Hi lên tiếng hỏi.



"Kỳ thực ta cũng không thấy rõ là vật gì, có muốn ta mở ra cho xem lại lần nữa hay không ?" Trương Sở Lăng nhìn thấy ba người hỏi mình như vậy . Hắn có điểm dở khóc dở cười, ba người này mới nhìn lướt qua còn chưa thấy rõ là vật gì thì đã nôn mửa dữ dội rồi .



"Không... hay là quên đi!" Nhìn thấy khuôn mặt của Trương Sở Lăng cười cười không có ý tốt . Lưu Tuấn Hi vội vã khoát tay nói.



Người của tổ trọng án đến rất nhanh , bởi vì nhóm người Lưu Ngạn Bác cùng Quách Quân Vĩ đang bảo vệ sự an toàn của thái tử , nên những người của tổ trọng án này có một số rất lạ mặt , khi bọn hắn thấy Trương Sở Lăng cùng đồng đội đứng một bên , nhãn thần bọn họ hiện lên một tia xem thường .



"Vừa rồi chúng ta nhận được thông báo của trung tâm . Nói ở đây phát hiện một cánh tay , xin hỏi là các ngươi phát hiện sao?" Một nữ hài tử tóc ngắn trong đó vênh váo tự đắc hỏi thăm , Trương Sở Lăng dường như có chút ấn tượng với cô bé này . Hình như lần trước bản thân cùng Điền ny chế phục bọn cướp thì nàng ta cũng đến cùng một số thành viên tổ trọng án khác để trợ giúp , quan hệ của nàng với Điền Ny dường như cũng không tệ lắm, chỉ là xem thưởng bản thân mình .



Nhìn thấy cô bé này kiêu ngạo giống như một con gà trống mới lớn , nhưng trong lòng Trương Sở Lăng cũng không có khó chịu , hắn chỉ chỉ cái túi plastic bên cạnh đống rác , nhàn nhạt nói , "Cánh tay là ở chỗ đó ."



Nữ hài nhìn thấy thái độ của Trương Sở Lăng thì không khỏi ngẩn người ra , từ lúc nào cảnh sát tuần tra lại có khí thế như vậy , bất quá thấy trong bốn nam tử cao to này chỉ có hai người Lưu Tuấn Hi và Đường Dũng là có tướng tá tiêu chuẩn , nàng cũng không nói gì, mà là theo hướng ngón tay của Trương Sở Lăng chỉ mà nhìn lại , trong lỗ mũi hừ nhẹ một tiếng, người tiến đến bên cạnh đống rác, đồng thời trong miệng vẫn lên tiếng , "Cái gì mà cánh tay bị chặt đứt a , chưa mở túi mà đã nói lung tung , không phải là báo án giả chứ ?"



Trông thấy nữ hài bước nhanh đến gần đống rác rồi cầm lấy cái túi plastic , ba người Lưu Tuấn Hi cũng không có lên tiếng , dù sao nhãn thần của nữ hài nhìn bọn họ này khi vừa đến khiến bọ họ có điểm khó chịu , bọn họ cũng muốn xem xem lá gán của cô bé kia rốt cục là lớn đến đâu , có nôn mửa như bọn họ lúc nãy hay không .



"A..." Một tiếng hét chói tai vang lên , cái túi plastic bay lên không , bay thẳng đến các thành viên của tổ trọng án , mặt khác vài người né tránh không kịp , bị cái túi plastic rơi trúng , còn nữ hài kìa thi khuôn mặt bị doạ đến nỗi không nói lên được tiếng nào .




Chỉ thấy hai gò má của nữ cảnh sát kia trắng bệch , âm thanh nôn mửa không ngừng vang lên , nước mắt giống như trân châu không ngừng tuôn ra .



Khuôn mặt mấy người Trương Sở Lăng đang cố kìm nén không cười



Nhưng cũng không có tâm tư để cười a , người ta chỉ là một tiểu cô nương mà thôi , chọc ghẹo nàng được nhưng nếu tiếp tục chê cười nàng ta , sẽ không giống nam nhân a , hơn nữa biểu hiện của bản thân lúc trước cũng đâu có thua kém người ta .



Lúc này mấy người trong tổ trọng án cũng nhìn thấy vật bên trong cái túi , sắc mặt của bọn họ rất khó coi , nhưng lại không hề nôn mửa , trong đó có hai người đem cánh tay lật đi lật lại đển quan sát , giống như là muốn tìm tòi cái gì đó . Trương Sở Lăng biết hai người kia nhất định là nhân viên pháp y, suốt ngày tiếp xúc cùng thi thể , phỏng chừng đoạn cánh tay này ở trong mắt bọn họ cũng là vật không xa lạ cho lắm .



Thấy đám người tổ trọng án lớn gan như vậy , ba người Lưu Tuấn Hi tuy rằng cánh tay kia rất khó coi , nộ tâm có cảm giác chán ghét , nhưng lại không muốn xấu mặt nên không có nôn mửa nữa .



Không lâu sau khi tổ trọng án mang cánh tay kia đi , Trương Sở Lăng đã bị Quách Quân Vĩ kêu về.



Trong phòng báo cáo , Cao Xa Phi với vẻ mặt sa sút tinh thần đang ngồi trên ghế , nhìn thấy Trương Sở Lăng tiến đến, mắt của hắn chỉ liếc nhìn một chút , cũng không có lên tiếng .



Thấy bộ dạng của Cao Xa Phi như vậy , Trương Sở Lăng biết chắc mười mươi là hành động giải cứu con tin đã thất bại , "Hung thủ có lưu lại cái gì trên thuyền không ?" Trương Sở Lăng lên tiếng hỏi.



Cao Xa Phi kinh ngạc nhìn Trương Sở Lăng , "Làm sao ngươi biết ta không giải cứu được con tin , hơn nữa lại biết hung thủ sẽ lưu lại vật gì đó trên thuyền ?"



"Bộ dạng ủ rũ của ngươi cũng đã cho cả thế giới biết hành động của ngươi đã thất bại rồi , lẽ nào ta có thể nhìn không ra, về phần vì sao hung thủ lại lưu đồ vật lai ở trên thuyền thì càng đơn giản , bởi vì hung thủ cũng không muốn trực tiếp tiếp xúc với chúng ta , như vậy có khả năng sẽ lộ ta hành tung của bọn họ , thế nhưng bọn họ lại phải tiếp xúc với chúng ta , do đó khả năng lưu lại đồ vật trên thuyền là rất lớn ." Nghênh đón ánh mắt nghi hoặc của Cao Xa Phi , Trương Sở Lăng giải thích.



Sau khi nghe Trương Sở Lăng phân tích xong , Cao Xa Phi gật đầu, "Ngươi nói đúng, hung thủ đưa cho cảnh sát chúng ta một lễ vật , đồng thời cnảh cáo chúng ta không nên xen vào việc của người khác , hãy mau đem thái tử Ả Rập giao cho họ , nếu không bọn họ mỗi ngày đều gửi cho cảnh chúng ta một lễ vậy như vậy , nga, được rồi, bọn họ của bọn họ ngươi hẳn là đã xem qua ?" Sau khi Cao Xa Phi nói xong , mới đột nhiên Trương Sở Lăng nhớ tới việc đang đi tuần tra thì bị gọi về, không khỏi lên tiếng hỏi.




"Không phải là cánh tay của trẻ con kia chứ ?" Khoé mắt của Trương Sở Lăng giật giật , do dự hỏi thăm .



Cao Xa Phi gật đầu, tâm tình trở nên dị thường , "Đây chẳng qua là một đứa bé a, bọn họ thế nào lại nhẫn tâm hạ độc thủ như vậy , tiểu tuấn là một hài tử rất thông minh , sau khi trải qua chuyện này , cuộc sống về sau của hắn sẽ ra sao đây ?" Cao Xa Phi vừa nói đã khóc thành tiếng .



Cũng khó trách hắn sẽ kích động như thế, hắn có quan hệ thân thiết với dvm , đặc biệt rất yêu thích tiểu hài tử của dvm , hắn gần như cho rằng dvm chính là do tiểu hài tử này lớn lên , do đó khi nhìn thấy cánh tay kia , hắn liền nhận ra chủ nhân của cánh tay đó .



Nam nhân không rơi lệ, chỉ vì chưa cảm thấy thương tâm . Thấy Cao Xa Phi khóc rống lên như vậy , Trương Sở Lăng cũng không có khuyên can, vừa vào phòng báo cáo hắn đã thấy Cao Xa Phi giống như chịu đựng không ít đả kích , hắn còn có chút coi thường Cao Xa Phi, cảm thấy tố chất tâm lý của người này quá kém , năng lực chịu đựng tâm lý qá kém , chính là sau chuyện của hài từ kia đã khiến cho Cao Xa Phi thống khổ cùng chán chường , nhưng Trương Sở Lăng lại lựa chọn thông cảm cho Cao Xa Phi .



Nhẹ nhàng mà vỗ vỗ cánh tay Cao Xa Phi , nhẹ giọng an ủi, "Mọi chuyện đã là quá khứ , ngươi không nên quá thương tâm , như vậy sẽ làm tổn hại đếm thân thể , việc hiện tại ngươi phải làm chính là mau chóng phấn chấn lên, đem hung thủ ra ngoài công lý ."



"Đúng vậy, xa phi, hung thủ làm như vậy là muốn tao trời phạt đích, ngươi cũng không cần quá khó khăn qua." Quách Quân Vĩ ở một bên thở dài nói.



"Đều tại ta vô dụng, nếu như ta có thể phát hiện ra âm thanh ẩn dấu sau đầu mối kia sớm hơn , thì bây giờ đã bắt được hung thủ , chính là ta đã lãng phí ba ngày tốn công vô ích , để hung thủ ung dung mang con tin rời đi ." Cao Xa Phi một bên tự trách một bên tự tát cho mình hai cái .



Khi hắn muốn tiếp tục đánh , lại phát hiện cánh tay của mình bị người khác giữ lại , đánh thế nào cũng không được , nghi hoặc ngẩng đầu nhìn lên , thấy cặp mắt Trương Sở Lăng đang trừng trừng nhìn mình .



"Ngươi tin tưởng ta không?" Trương Sở Lăng nhẹ giọng hỏi.



Không tự chủ được , Cao Xa Phi liền đã gật đầu.


Bình Luận (0)
Comment