Siêu Cấp Yy Hệ Thống

Chương 224

"Chủ nhân." Đám người vừa ăn bánh thuần chủng, trừ Hanami, toàn bộ tám người quỳ dưới đất, ngoan ngoãn kêu lên một tiếng.

Minh Hạo lấy lại tinh thần, hắn gật đầu, chuyển qua nhìn Hanami, hỏi: "Ngươi muốn rời đi hay theo ta?"

Hanami nhìn qua bên cạnh đám thầy bạn khuôn mặt "cún con phục chủ" dọ dự một chút, nghĩ đến người nhà còn đang chờ nàng, hơn nửa nàng không muốn mạo hiểm đi với Minh Hạo, nàng ngẩng đầu nhìn lên, nói: "Tớ muốn rời đi."

Minh Hạo không chút bất ngờ nào, chỉ nở nụ cười, nói: "Lựa chọn rời đi? được, ta sẽ cho ngươi rời đi."

Nói xong, từ trong mắt bắn ra tia màu đen khí tức, bắn vào người nàng.

"A~" Hanami như cảm nhận cái gì, nàng thét lên một tiếng cao vút dài. tại thời khắc này, thể lấy mắt thường thấy cái bụng nàng bỗng nhiên phình to lớn lên.

Cảm nhận khí tức nhỏ sinh mệnh trong bụng, Hanami lấy IQ 200 của mình lập tức nghĩ ra gì, mặt biến sắc, nhìn Minh Hạo hỏi: "Cậu làm gì tôi Nobita."

Minh Hạo lấy kiến đeo trên mặt ra, hắn cũng không cần cặp kiến nửa rồi. Khi lấy ra, Minh Hạo càng soái ca hơn trước.

Hắn nhìn Hanami, mỉm cười nói ra: "Tất nhiên là cho ngươi mang thai của ta. Ngươi có thể chọn phá thai, nhưng sau khi phá thai thì cũng là ngày chết của ngươi. Tùy ngươi lựa chọn."

Minh Hạo nói xong mặc kệ nàng, quay lưng rời đi, Doremin và tám người khác vội vàng đi theo hắn, để lại một mình Hanami ánh mắt vô thần nhìn bụng mình.

...

Doremin đi sóng vai Minh Hạo, hỏi: "Cậu làm vậy có chút ác..."

Minh Hạo quay qua nhìn nàng, lạnh lùng nói: "Vậy cậu mang thai luôn đi."

Nói xong, ánh mắt bắn ra luồng hắn khí, bắn vào người Doremin.

"AH~!" Doremin thét lên giống Hanami lúc nãy, sau đó bụng nàng bắt đầu phình to ra.

"Cậu, cậu không thể làm vậy." Doremin run run nói.

Minh Hạo nở nụ cười tà ác, nói:"Không phải cậu muốn vậy à? Hay là muốn..."

Nói xong, mặc kệ Doremin phản ứng, hai tay mạnh bạo xé ra toàn bộ quần áo nàng, ngón tay mạnh bạo bóp lấy ngực, đưa miệng vào miệng nàng, lưỡi như con rắn nước đang đói khát, tham lam liếm la liếm láp lấy...

"Um um~" Doremin run run muốn phản kháng, nhưng ngày càng bị Minh Hạo tấn công, tay hắn luồng vào chỗ nào đó, móc móc xoáy xoáy con sò.

Con sò lúc này bị tấn công, nó run rẩy dữ dội, nước bên trong con sò liên tục tràn ra.

Nơi ngực bị bóp sữa tràn ra như suối, từng giọt sữa màu trắng thơm ngon bắn vào mặt Minh Hạo.

Minh Hạo nở nụ cười tà ác, sau đó cở đồ ra...

...

Một hồi, đại chiến Minh Hạo và Doremin diễn ra giữa ban ngày ban mặt, dưới mắt tám người khác, hai người chiến đấu điên cuồng.

Doremin mới bắt đầu còn phản kháng, nhưng dần dần yếu đi không chống cự nửa, ánh mắt trở nên mê ly, toàn thân run rẩy, nóng bóng dâm dục từ trong lòng bay lên, che đậy toàn bộ ý trí của nàng. Nàng ngồi tư thế cưỡi ngựa, cả người uốn éo, theo nhịp bước -1 đứng, hai ngồi, ba...

Nước phía dưới "LÒNg Đất" chảy ra liên tục, từng đợt sóng rung chuyển, song phong lớn trắng của nàng theo đó lắc lên xuống.

"Bạch bạch bạch...."

"Á...a~"

Âm thanh tiếng súng và tiếng rên rỉ vang vọng hành lang...

"Còn chưa đủ..." Minh Hạo nhìn cái kia cảm giác có chút thiếu hụt, sau đó hắn từ cửa hàng lấy ra chai bia, gỡ nắp ra, đâm vào cúc hoa Doremin...

JJ vừa được "hâm nóng" vừa được uống bia, quá tuyệt nha...

Giống cả người vừa tắm suối nước nóng, vừa được thổi kèn đồng dạng...

Một dòng nóng thổi chảy vào...

...

Sau vài giờ chiến đấu xong, rốt cuộc Minh Hạo thu hồi thương của mình, quay qua nhìn đám người vẻ mặt mờ mịt quỳ dưới đất, trầm giọng ra lệnh: "Đem hai bộ quần áo, một nam một nữ lại đây."

"Vâng chủ nhân." Một người đứng lên, chạy đi.

...

Sau đó Minh Hạo và Doremin mặc quần áo đàng hoàng vào, Doremin mắc cỡ đến đỏ mặt, nàng sau khi bị Minh Hạo "phá thân", khí chất càng quyến rũ, động lòng người hơn.

Đôi ngực no đủ tròn to ra hơn một chút, trong mắt tràn đầy xuân sắc chưa tan, hơn nửa khuôn mặt nàng hoàn toàn đỏ lừ, mùi bia cùng khai khai bóc lên, còn có tí tách nước từ dưới bên trong chảy xuống...

Minh Hạo cũng có hơi đỏ, nhưng đỡ hơn nàng. Nhìn Doremin, giọng ôn nhu, nói ra: "Trở về phòng nghỉ đi Doremin, à, đưa bánh thuần chủng cho ta... Lát nửa ta cho người đến chăm sóc."

Doremin gật đầu đưa túi bánh thuần chủng cho Minh Hạo, sau đó tại sự hộ tống của các nữ khác trở về phòng nghỉ ngơi riêng.

Quay lại nhìn Tengu Tarama, nói: "Ngươi lập tức triệu hộp khẩn cấp cho ta."

Tengu Tarama gật đầu cung kính nói: "Vâng thưa chủ nhân..." sau đó rời đi.

...

Nửa ngày sau.

Quốc hội.

Một căn rộng lớn tòa nhà trắng.

Bên trong phòng hội nghị.

Căn phòng từng dải bàn ghế, chia ra từ cao đến thấp, chỉ chừa ở giữa có một đường đi.

Khi này đã đầy người ngồi. Từng người thần sắc nghiêm túc, có nam có nữ, tất cả đều độ từ 30 trung niên trở lên, mặc áo đen, đeo cà vạt, trông rất bảnh bao lịch sự.

Những người này đều thuộc quốc hội tầng lớp Hạ Viện và Thượng Viện.

Ở giữa trung tâm căn phòng hình thành giống như cái cổng chặn, để dài ngang qua, đây là chỗ ngồi chỉ dành cho thủ tướng, phó thủ tướng, những người trong quốc hội đạt cao cấp...

"Có gì khẩn cấp à triệu tập quốc hội Tarama?"

Thủ tướng nhật bản Tanaka Kakuei nhìn về phía Tengu Tarama hỏi.

"Là do ta kêu hắn làm đấy." Âm thanh trẻ tuổi vang lên, đem mọi người ngồi trong phòng quay đầu nhìn lại.

Nobita hiện thân đứng bên cạnh Tengu Tarama nói.

Thủ tướng Tanaka Kakuei ánh mắt co rút lại, bởi vì lúc nãy hắn rõ ràng là chỉ thấy Tengu Tarama ngồi đó, làm sao đột nhiên lại xuất hiện một cậu bé khác được?

Minh Hạo không thèm nói nhảm, một tia khí thế vô địch bay ra...

...

Nửa ngày sau.

Toàn bộ chính phủ NB đều bị Minh Hạo cho ăn bánh thuần chủng, có thể nói đầu não chính phủ nhật bản đều bị Minh Hạo điều khiển.

"Lấy 15% GDP mua toàn bộ dầu hỏa cho ta."

"Vâng chủ nhân."

Đám quốc hội – thủ tướng...như con rối, ngay lập tức vâng lệnh, bắt đầu liên lạc với bên kia...

Minh Hạo sau khi chuẩn bị xong liền rời đi, nở nụ cười, dựa theo trí nhớ, hiện tại là khoảng tháng 5/1973, còn qua mấy tháng nửa là khủng hoảng dầu mỏ diễn ra.

-Khủng hoảng dầu mỏ bắt đầu diễn ra từ ngày 17/10/1973 khi các nước thuộc Tổ chức Xuất khẩu Dầu mỏ (OPEC) quyết định ngừng cung cấp nhiên liệu sang Mỹ, Nhật và Tây Âu, nhằm trừng phạt cho sự ủng hộ của nhóm này đối với Israel trong cuộc xung đột giữa Israel và liên quân Ai Cập - Syria. Lượng dầu bị cắt giảm tương đương với 7% sản lượng của cả thế giới thời kỳ đó.

Sự kiện này đã khiến giá dầu thế giới tăng cao đột ngột và gây ra cuộc khủng hoảng kinh tế 1973-1975 trên quy mô toàn cầu. Ngày 16/10/1973, giá dầu mỏ từ 3,01 USD nhảy lên 5,11USD một thùng, và tăng đến gần 12 USD vào giữa 1974.

Là nước phụ thuộc gần như hoàn toàn vào dầu lửa nhập khẩu (mà giá dầu lại tăng vọt) và nhu cầu nước ngoài (mà thị trường nước ngoài cũng bị khủng hoảng), nên cuộc khủng hoảng 1973-1975 đã làm kinh tế Nhật Bản rơi vào tình trạng đình lạm* sâu sắc. Mức độ khủng hoảng (căn cứ vào tốc độ tăng trưởng GDP thực tế và sản lượng công nghiệp) của Nhật Bản nghiêm trọng nhất trong các nước công nghiệp phát triển và nghiêm trọng hơn cả hồi Đại khủng hoảng. Những ngành công nghiệp sử dụng nhiều năng lượng như đóng tàu, luyện thép, hóa dầu, dệt, gia công kim loại bị khủng hoảng nặng nề.

....

Minh Hạo kế tiếp là bắt đầu thành lập ra tập đoàn cho mình. Sau đó dưới vỏ bọc tập đoàn, phát minh hoặc là nói đem các thứ hiện đại lấy ra.

Thành lập các xưởng bí mật sản xuất vũ khí, các loại nguyên liệu.

Ví dụ máy tính thế kỷ 22, súng, đạn, vũ khí...

Còn người làm trong xưởng đều là cao cấp tiến sĩ, kỹ sư các loại, tất nhiên tất cả đều bị Minh Hạo cho ăn bánh thuần chủng...

Một tòa biệt thự nguy nga mỹ lệ tại trung tâm Tokyo.

Xung quanh tòa biệt thự tầng tầng lớp lớp phòng vệ, rất là nghiêm ngặt, cho dù một con ruồi cũng không thể lẻn vào.

Cánh cổng – tường được xây dựng cao 10m có hơn...

Sau khi Minh Hạo nắm quyền chính phủ, lập tức đem cha mẹ ở thế giới này vào đây sinh sống.

Ban đầu cha mẹ Nobita có chút ngỡ ngàng, nhưng sau một phen Minh Hạo chém gió thành sông thì tạm thời chấp nhận sự thật này.

Theo đó Nobita là siêu cấp thiên tài, được chính phủ trợ cấp đặc biệt...

Kế đó, Minh Hạo cũng đưa đám bạn "nhí" và gia đình của bọn hắn đến nơi mình sống: Xuka, Chaien, Xeko.

Ba người, phân ra ba căn biệt thự khác nhau.

...

Ngồi trong biệt thự Minh Hạo, Xuka, Chaien, Xeko đám trẻ nhí này, Minh Hạo nhìn ba người, nói: "Các cậu muốn gia nhập hội Yakuza của tớ không?"

"Yakuza?" Xuka, Chaien, Xeko chỉ là tờ giấy trắng, chưa tiếp xúc đến thế giới bên ngoài, vừa nghe vậy thì nghi ngờ hỏi: "Là cái gì Nobita."

Minh Hạo ánh mắt hồ ly chuyển động, đơn giản nói ra: " Đó là chơi rất vui, một cái tổ chức ngầm..."

"Các cậu tham gia không?" Cuối cùng Minh Hạo bọc lộ ra, hỏi.

Xuka, Chaien, Xeko ba đứa trẻ vừa nghe liền sôi máu lên, không chút gật đầu, nói ra: "Chúng tớ tham gia."

"Tốt, đi theo tớ." Nobita mắt sáng lên, đứng dậy, mở cửa đi ra khỏi phòng.

Ba người gật đầu, đi theo.

Nobita đi tới căn phòng khác gần đó, trong phòng là hàng chục kệ sách khác nhau, tại ba người Xuka,Chaien,Xeko tò mò nhìn xung quanh.

Nobita đi đến cái kệ sách ở giữa, tay lật từng quyển sách, giống như đang lựa chọn sách, sau đó hắn rút ra một quyển sách hình dáng bình thường, phía trên có ghi các ký tự đặc biệt in hoa.

"Rầm."

Đột nhiên, toàn bộ kệ sách rung chuyển rồi chìm xuống đất, kế tiếp tại ánh mắt kinh ngạc của Xuka, Chaien, Xeko, nơi chân Minh Hạo xuất hiện từng bậc cầu thang bắt xuống dưới lòng đất.

"Đi theo tớ."

Minh Hạo đi theo từng bậc cầu thang xuống dưới, ba người nghe kêu thì lấy lại tinh thần, vội vàng đi theo Minh Hạo.

...

Bên dưới lòng đất là nơi rộng rãi, có nhiều căn phòng khác nhau, Minh Hạo dẫn ba người dẫn đến căn phòng có đề tên: Huấn Luyện.

"Các cậu muốn trở thành Yakuza? Vậy kế tiếp là huấn luyện trở thành Yakuza thực thụ, đi theo tớ." Minh Hạo quay lại nhìn ba người nói, sau đó mở cửa đi vào.

Xuka, Chaien, Xeko vừa nghe huấn luyện trở thành Yakuza, máu sôi lên, ba người nhanh chóng đi vào.

...

Căn phòng rất rộng, 500m có hơn, trong phòng có hơn trăm người khác nhau, mà trăm người này đều có điểm chung là tay chân bị trói, thần sắc tiều tụy tái xanh.

Khi thấy Minh Hạo và ba người Xuka, Chaien, Xeko vào, bọn chúng mắt trừng lên, con mắt đỏ như máu, trong miệng phát ra âm thanh ồm ồm.

"Ái ú ì zá tá cá..."

"Ú ó à áo,aa"

"Ó ó ó à am"

"ì á y da ya hú"

...

Xuka, Chaien, Xeko nghe mà không hiểu gì, Xuka hỏi: "Nobita, bọn hắn nói gì vậy?"

Minh Hạo nở nụ cười, nói ra: "Bọn chúng chính là người Tung Cẩu"

"Tung Cẩu?" Chaien nhìn đám người, nghe chỉ cẩu, hắn tò mò hỏi: "Là con chó gì à?"

"Đúng vậy, con này là cẩu đội lớp người, nó xuất hiện từ hơn ngàn năm trước rồi, nó là con vật độc ác nhất, tham lam nhất, luôn cắn lén sau lưng người khác." Minh Hạo mỉm cười nói, sau đó từ trong ngực lấy ra súng lục màu đen, chỉa vào đầu một con Tung Cẩu gần đó.

Bóp cò.

"Pằng!"

Âm thanh điếc tai từ nòng súng vang lên, theo đó cái kia Tung Cẩu đầu xuất hiện lỗ to, máu tươi điên cuồng chảy ra.

Một giây sau, Tung Cẩu hai mắt sinh cơ tan biến, cả người vô lực ngã xuống đất, tắt thở chết.

Mùi tanh hối máu cũng theo đó bóc lên, không khí trở nên dơ bẩn hôi hối.

"A, máu máu, giết người!!!"

Xuka, Chaien, Xeko che miệng lại, lần đầu tiên thấy giết người không khỏi sắc mặt tái xanh, bụng cào lên, theo đó cả ba người cúi đầu ói ra toàn bộ thức ăn trong ngày.

Minh Hạo quay qua nhìn bọn hắn, nói: "Đây mới là bản chất thật của Yakuza, giết người, súng đây, cầm lên, đem bọn hắn bắn cho tớ."

Minh Hạo nói, tay móc khẩu súng lục từ trong ngực ra, đưa cho ba người.

"Không, không, bọn tớ không muốn." Xuka, Chaien, Xeko sắc mặt tái xanh, nào dám nhận súng, vội vàng lùi lại ra sau vài bước, khoát khoát tay.

"Các cậu đã vào thì phải làm, không thể lùi được, Chaien lên đầu tiên."

Minh Hạo cũng mặc kệ bọn hắn phản kháng, chậm rãi đi đến Chaien, tay đưa súng cho hắn.

"Không Nobita, vậy là phạm pháp, không thể..." Chaien liên tục lắc đầu, không nhận súng.

"Hừ!" Minh Hạo mất kiên nhẫn, một tay dùng lực nhẹ nhất, đánh vào bụng mập mập Chaien.

"Oa!" Chaien phun ra một búm máu tươi, hai chân quỳ xuống đất, sắc mặt trắng bệch, thân thể lung la lung lay như muốn ngã.

"Nhanh đứng lên cầm súng, ta nói cầm súng, không cầm ta đánh nát jj!" Nobita một tay bắt tóc Chaien, tán vào mặt hán, lạnh lùng nói.

"Tớ, tớ làm liền, đừng đừng." Chaien khuôn mặt sưng phù, hắn sợ hãi nói, cố nén đau đớn nơi bụng, hai chân run rẩy đứng dậy, tay tiếp súng Minh Hạo.

"Tốt lắm, tiếp đó cậu đứng đây, canh ngay đầu con tung cẩu đằng kia cho tớ." Minh Hạo giọng dịu đi, chỉ Chaien cách bắn súng các loại.

Chaien bất đắc dĩ gật đầu, hắn hít sâu một hơi, hai tay run run, hướng súng về phía tên Tung Cẩu đang bị trói.

Xuka và Xeko sợ xanh mặt, biết tiếp theo việc gì xảy ra, nhanh chóng nhắm mắt lại, hai tay che tai.

"Bắn!" Minh Hạo ra lệnh.

"Pằng!"

Chaien vừa nghe hiệu lệnh, lập tức tay bóp cò súng, một phát đạn bay ra, đáng tiếc là bắn hụt tên Tung Cẩu kia.

"Làm lại!" Minh Hạo lạnh lùng ra lệnh.

"Pằng!"

Lại hụt.

"Làm lại!"

"Pằng...!"

"Pằng...!"

"Pằng...!"

Tới phát thứ 10 Chaien mới bắn trúng, tên kia Tung Của hét thảm một tiếng rồi tắt thở chết, nơi ngực trúng viên đạn, máu chảy ra lênh láng...

"A!" Chaien hét lên một tiếng sợ hãi, cả người run rẩy, tay thả súng xuống, lần đầu tiên giết người đối với hắn như ác mộng. Hắn có thể không sợ ma quỷ, nhưng chưa bao giờ tự tay giết người.

"Tốt lắm, kế tiếp là Xeko và Xuka, cầm súng lên..."

Minh Hạo mỉm cười, mặc kệ hai người Xeko và Xuka phản kháng, hắn bắt hai người cầm súng giết từng tên Tung Cẩu.

Sau đó Minh Hạo lại huấn luyện ba người các kiểu khác: đánh nhau, giết người, đem ba người biến thành cổ máy tàn sát không nhân tính.

Đặc biệt nhất là Xuka, Minh Hạo dẫn nàng đến căn phòng riêng dành cho hai người, sau đó huấn luyện khác với hai tên kia, ví dụ như thổi sáo, cưỡi ngựa các loại...Dù sao Xuka tương lai cũng là vợ hắn, không sớm thì muộn cũng chịch.
Bình Luận (0)
Comment