Siêu Cấp Yy Hệ Thống

Chương 293

“Con thuyền này quá lớn, đây là trong truyền thuyết thuyền ma sao?”

“Phải chụp một tấm, đưa cho vợ ta xem mới được, không biết nàng vẻ mặt ra sao khi nhìn thấy bức hình này? Ta thật chờ mong.”

“Ha ha, lần này cư dân mạng sẽ xôn xao cho mà coi.”

Mười chiếc thuyền bay xung quanh chiếc thuyền ma, từng người đứng trong thuyền nhìn qua cửa sổ, thần sắc kích động, từng người cầm trên tay dụng cụ chụp hình, camera chụp tới tấp, sau đó đứng tại chỗ kết nối với inconnet* chia sẽ bức hình lên.

*(tên gọi mạng internet ngày nay ở tương lai*)

Ngay lập tức hơn trăm ngàn lượt view, like, trái tim, comment hiện lên, nhiều là hỏi phi thuyền này ở đâu, cái này là thuyền gì mà to vậy các vấn đề, khiến đám người share tin tức trong lòng có chút hư vinh, vui vẻ.

Ngay lập tức, phía trên inconnet các tin tức thuyền ma nhanh chóng chia sẽ với tốc độ bàn thờ, từ nhân loại, cho đến người ngoài hành tinh, chỉ cần có người lướt inconnet xem tin tức có thể thấy được phía trên inconnet có tiêu đề đứng đầu trang, đỏ chót tựa đề Phi Thuyền Ma.

Phía dưới là một dòng nội dung về tin tức này, cũng như câu truyện về truyền thuyết của phi thuyền ma này, khiến một đám nổi lên tò mò, hứng thú, muốn tận mắt đi đến thăm cái phi thuyền ma này.

Chỉ 10 phút sau tin tức lan truyền rộng rãi, rất nhanh xuất hiện hơn ngàn cái phi thuyền đổ xô về đây để xem tận mắt phi thuyền ma này, nhân loại liên bang bất đắc dĩ điều động một ít quân đội, ngăn cản những người tới gần thuyền ma, tránh cho thiệt hại không đáng tiếc xảy ra.

Những người tò mò vì đến đây khi thấy thuyền ma khổng lồ, trong mắt hiện lên khó có thể tin, kinh sợ.

Trên inconnet ít ra hình ảnh còn thu nhỏ, nhìn bình thường, nhưng hiện thực lại khác hoàn toàn, phi thuyền này chính là bằng một trăm, không, thậm chí hơn ngàn tinh cầu cộng lại mới có thể so với độ khổng lồ của nó.



Trong căn phòng nào đó, đầy lính quân nhân đứng canh gác. Duy nhất chỉ có một lão già được ngồi trên ghế sofa.

Râu tóc bạc phơ, mặt mũi hiền lành, mặc quần áo nhà, nhìn như chỉ một lão già nhà kế bên vô hại. Chẳng qua, từ trên người tỏa ra khí thế nặng nề như núi, sâu rộng như biển, khiến người đối diện với lão giống như đang đối diện với một tòa núi cao, không tài nào thở mạnh trước mặt lão được.

“Tổng tư lệnh, có người muốn liên lạc với ngài.” Một người mặc đồ quân nhân đi vào nói.

“Ai?” Lão già tóc bạc phơ, đôi mắt khép lại như đang ngủ, khe hở con mắt chiếu ra một tia sáng khó người có thể nhận thấy

Một chữ chậm rãi nói ra, lại mang theo vô hình áp lực nặng nề hướng người lính đánh tới, trên mặt hắn đổ mồ hôi như mưa, kính cẩn nói: “Phi thuyền ma.”

Lão già mắt khép thờ theo đó ra, trong mắt hiện lên một tia không thể tin tưởng.

Hắn đứng lên, tay vớ lấy quân phục bên cạnh mặc vào, nhìn tên lính nói: “Đưa ta máy liên lạc.”

“Vâng tổng tư lệnh!” Người lính kia ngay lập tức từ trong ngực móc ra một cái hình tròn, phía trên chỉ có một cái nút.

Lão già cầm lên đồ vật hình tròn, bấm nút một cái, một màn hình ảo mini hiện ra trước mắt lão.

Trong màn hình hiện ra một người nam nhân tuyệt thế xinh đẹp.

Một khuôn mặt tuấn tú tràn đầy mị lực hấp dẫn không tài nào tả được. Dù hai người chỉ nhìn qua màn hình không đối mặt trực tiếp, hơn nửa lão già là một tên đực rựa chính cống không cong trăm phần trăm, nhưng bây giờ trên mặt lão hiện ra ngẩn ngơ mê ly, đó là ánh mắt nhìn thấy.

“Xin chào.”

Giọng nói trẻ tuổi từ đầu bên kia phát ra, đánh thức Hàm Tôn tỉnh lại. Khuôn mặt già của hắn đỏ lên, ho khan một cái, nhìn người trẻ tuổi trên màn hình nói: “Xin chào, ta là tổng tư lệnh liên bang nhân loại, người là…?”

Minh Hạo mỉm cười, nói: “Ta là chủ phi thuyền này, ta có việc muốn nhờ ngươi.”

“Chủ phi thuyền?” Hàm Tôn ngẩn ra, nhìn khuôn mặt Minh Hạo trẻ tuổi có chút khó tin.

Hắn làm tới tổng tư lệnh, tất nhiên biết về phi thuyền ma này, một chiếc phi thuyền chu du trong vũ trụ không mục đích, nếu tính ra tròn 2000 năm tuổi. Hiện tại một thanh niên xa lạ nói mình là chủ nhân phi thuyền, điều này khiến hắn khó tiếp nhận.

Nhìn qua người lính nhỏ giọng nói, “Ngươi đi xác định lại tín hiệu liên lạc từ đâu phát ra, nhanh.”

“Vâng tổng tư lệnh!” Người lính nhìn sắc mặt tổng tư lệnh biết chuyện này nghiêm trọng, ngay lập tức chạy ra khỏi phòng.

“Chờ ta một chút.” Hàm Tôn nhìn màn hình nói.

“Được.” Minh Hạo biết hắn trong lòng có nghi ngờ, kiên nhẫn ngồi ghế chờ đợi.

Vài phút sau người lính kia quay lại, đến bên cạnh Tôn Hàm nhỏ giọng nói: “Chúng ta đã kiểm tra lại, tín hiệu từ phi thuyền ma phát ra thưa tổng tư lệnh.”

Tôn Hàm gật đầu, phất tay cho người lính lui qua, nhìn màn hình nói: “Như vậy, chủ phi thuyền ma, ngươi có yêu cầu gì? Chỉ cần không nguy hại đến liên bang nhân loại, chúng ta sẽ đáp ứng.”

Hắn là lão già thành tinh, biết mọi người trong lòng đều có bí mật, cho nên không hỏi tại sao Minh Hạo vẫn sống tới tận đây.

Minh Hạo mỉm cười, nói: “Rất dễ dàng, ta muốn ghé thăm trái đất, mang người nhà chúng ta đến sống. Ngươi chắc biết phải làm gì.”

Hàm Tôn có chút kinh ngạc, nhìn hắn hỏi: “Nhà ngươi tổng cộng bao nhiêu người?”

Minh Hạo nói: “Tầm một trăm người, tương lai có thể tăng lên.”

Hàm Tôn cạn lời, một trăm người? Đùa giỡn, khoang đã…

Lão nghĩ đến một vấn đề, vừa nghĩ đến xém nửa ho khan sặc sụa, đừng nói tên tiểu tử trẻ tuổi này mang lên một đám hậu cung nha?

Có điều Hàm Tôn phải chắc ăn rằng người thanh niên cùng gia đình hắn không cấu thành uy hiếp, gật đầu nói: “Có thể, ta sẽ chuẩn bị cho các ngươi toàn bộ, chỉ là về vấn đề an toàn, cái kia…”

Minh Hạo biết lão muốn nói gì, khoát tay nói: “Ngươi yên tâm, chúng ta đối với liên minh nhân loại không hứng thú xâm chiếm gì. Ở đây ta nói cho ngươi biết, ta chỉ cần phất tay một cái, một giây sau cả cái liên bang nhân loại cùng ngươi biến mất.”

Minh Hạo nói không suông, lấy hắn cảnh giới Vô Thượng Dâm đ*o, mạnh nhất vũ trụ, chỉ cần phất tay một cái, đừng nói liên bang nhân loại, cái vũ trụ vị diện này trong nháy mắt tan tành.

Một cái có thể ngang hàng với đại đạo, chỉ có vài cái đếm trên đầu ngón tay là có thể uy hiếp được hắn, trong đó có Phong Nguyên mà ngày trước Minh Hạo xui xẻo gặp, còn không thì hắn ở đây chính là vô địch, đừng hòng đánh bại hay giết được hắn.

Hàm Tôn và đám lính trong phòng nghe Minh Hạo nói biến sắc, đám lính không nói gì nhưng trên mặt hiện lên giận dữ, nhưng Hàm Tôn thì khác.

Hắn biết về vụ thuyền ma. Bất quá, còn có một tin đồn hai ngàn năm trước truyền lại, tin đồn này còn kinh khủng gấp 1000 lần truyền thuyết thuyền ma.

Một người thiên phú mạnh nhấtduy nhất trong lịch sử lẫn thế giới, 20 tinh.

Một người bảy tuổi, trận đầu đánh chết toàn bộ hạm đội hải tặc.

Vừa đến Bắc Tinh Đẩu, ngay lập tức hủy diệt một cái thế lực siêu cấp.

Vừa vào học viện Bắc Đẩu, ngay lập tức khiêu chiến toàn bộ giáo viên, đạt hoàn mỹ điểm.

Sau đó hắn làm những việc khiến toàn bộ vũ trụ chủng tộc chấn động, kinh sợ, trở thành nổi ám ảnh, cấm kỵ của toàn bộ vũ trụ.

Đánh diệt toàn bộ hạm đội liên bang nhân loại.

Đánh giết toàn bộ hắc ám liên minh chủng tộc.

Lúc đó không ai không biết, không ai không sợ.

Nhưng từ đó về sau, người kinh khủng này đột ngột biến mất không để lại dấu vết.

Có người nói, hắn bị hung thú không gian ăn thịt.

Có người nói, hắn gặp nạn như không gian phong bạo.

Có người nói, hắn ẩn giấu, không muốn lộ diện…

Nhiều tin đồn khác nhau xuất hiện.

Nhưng có một điều, người đó chính là kẻ kinh khủng nhất vũ trụ, một dạng thần linh, một cái cấm kỵ không được phép khinh nhờn.

...
Bình Luận (0)
Comment