Siêu Mẫu Hàng Đầu

Chương 394

“Đội trưởng Khương, mau, rẽ trái! Không, rẽ phải...”

“Tăng Tuyết, cô im miệng, ra lệnh lung tung sẽ có chuyện.” Tăng Tuyết lo lắng nhìn chằm chằm vào chiếc xe ở đằng trước kêu lên, Lộc Tam không chịu nổi nữa kéo Tăng Tuyết về lại ghế ngồi.

Khương Lôi lái xe đuổi theo đám bắt cóc Lâm Lam nhưng không ngờ sau cùng thì đi đến nhà cũ của gia tộc Maktoum. Như thế này thì rắc rối rồi.

“Đi theo đi, sao lại không theo vậy?” Tăng Tuyết biết nhà Maktoum nhưng mà không biết rằng ngôi nhà với kiến trúc Ả Rập xưa cũ ở trước mặt cô ấy chính là tòa nhà Alham của gia tộc Maktoum giàu có nhất tại Saya.

Thiết kế tinh vi, tiêu biểu cho kiến trúc hồi giáo. Chắc chắn nhưng lại không mất đi sự tinh tế, trang trọng mà linh hoạt. Với hình dạng xoắn ốc khí thế này, những biểu tượng đó làm ai đã từng xem qua rồi đều không quên được.

“Bám theo kiểu gì?” Lộc Tam nhìn Tăng Tuyết.

Tăng Tuyết nhìn nhân viên bảo vệ quanh ngôi nhà trắng toát, mở miệng nói: “Họ là ai vậy?”

“Vệ sĩ nhà Maktoum.” Khương Lôi cuối cùng cũng mở miệng.

“Nhà Maktoum bắt cóc Tiểu Lam làm gì? Không phải là có liên quan tới tên Benson kia đấy chứ?” Tăng Tuyết cuối cùng cũng nhận ra vấn đề không đơn giản như cô nghĩ.

Không ai trả lời Tăng Tuyết, cũng không biết trả lời ra sao.

“Vương Đại, anh liên hệ với quản gia nhà Benson nói là phu nhân nhà họ Diêm được ông cụ nhà anh ta mời đi uống trà. Anh ta sẽ biết phải làm thế nào.” Khương Lôi nhìn ngôi nhà màu trắng được canh gác nghiêm ngặt, trầm giọng nói. Anh ta vốn cho là hôm nay có thể lên máy bay thuận lời nào ngờ Helen lại gây rắc rối vậy mới loạn lên như thế này.

Ông cụ nhà Maktoum sẽ không tự dưng bắt cóc Lâm Lam. Chỉ có một khả năng là ông nghi ngờ Benson. Vì vậy kế tiếp Lâm Lam trả lời như thế nào mới là quan trọng nhất.

Khương Lôi không biết cô có nhận ra Benson hay không, liệu cô có chứng minh được thân phận của Benson cho ông cụ nhà Maktoum hay không? Không thể nghi ngờ rằng quyết định của Lâm Lam giờ này liên quan tới tất cả các kế hoạch về sau của Diêm Quân Lệnh.

Chỉ cần sai một nước cờ là thua tất cả.

“Bên đó nói là sẽ nghĩ cách.” Vương Đại cúp điện thoại nói với Khương Lôi.

Khương Lôi gật đầu không nói gì, nhìn chằm chằm vào cửa lớn được canh gác nghiêm ngặt của nhà Maktoum.

Là một trong những gia tộc lâu đời nhất của Saya, nhà Maktoum sở hữu số lượng của cải không thể nào đoán được, dựa vào khai thác kim cương, mở khách sạn và bất động sản mà hai lần huy hoàng trở thành gia tộc giàu có lâu đời trên thế giới. Nhưng không may với sự phát triển của thời đại, hơn nữa lại bị hoàng tộc chèn ép mấy năm gần đây cho nên đã mất một mỏ kim cương đỏ và một mỏ dầu. Khu đất mới sở hữu được gần đây thì lại bị Rio lấy đủ loại lý do xâm chiếm.

Một điều quan trọng nữa là nội chiến trong gia đình.

Cho nên dù là trong cùng gia tộc Maktoum nhưng vẫn không ngừng tranh chấp về quyền thừa kế. Mặc dù gia tộc Maktoum kế thừa truyền thống từ xưa đến nay chính là đề cao màu vàng nhưng tới đời của ông cụ Maktoum thì lại không có một đứa con trai nào tóc vàng, ngược lại thì đứa cháu Benson, được vợ nhỏ một người con trai của ông sinh ra, lại thừa kế mái tóc màu vàng đồng nghĩa với việc trở thành người thừa kế của đời này.

Kết quả trực tiếp của điều này đương nhiên là từ khi sinh ra thì anh ta đã gặp đủ loại ám sát, nên mười tám tuổi thì bị ông cụ đưa sang nước Mỹ để đào tạo. Tới nửa năm trước anh ta trở về Saya thừa kế gia tộc Maktoum, vì tránh bị ám sát mới lên máy bay sớm để trở về, kết quả là chết vì tai nạn máy bay.

Cũng có thể nói người này bắt đầu bị ám sát từ khi còn trong bụng mẹ, đã thành công sống đến năm hai mươi bảy tuổi nhưng lại chết ngoài ý muốn.

Người tính không bằng trời tính.

Đời người này có thể viết thành một cuốn sách mười nghìn lần bị ám sát không bằng một lần ngoài ý muốn.

Từ khi Lâm Lam tới Saya, Khương Lôi mới được Diêm Quân Lệnh liên hệ, biết Diêm Quân Lệnh được người Saya cứu khi bị trúng đạn, lúc máy bay nổ tung thì anh đã mất đi ý thức và được họ lặng lẽ đưa đi.

Chỉ là lúc đó lửa quá lớn, anh ta quá quan tâm đến ngon lửa mà không phát hiện ra.

Còn Helen dùng một tháng ngắn ngủi biến Diêm Quân Lệnh thành Benson và thành công xâm nhập vào gia tộc được canh gác nghiêm ngặt này để hoàn thành lời hứa với người thật ban đầu, liên kết lợi ích của vương thất và gia tộc Maktoum.

Helen muốn ngôi vương còn gia tộc Maktoum muốn vương thất trợ giúp, đây là chính sách mà hai bên đều có lợi.

Tuy thế nhưng cái chết của của Benson thật đã phá hủy kế hoạch làm cô ta không thể không tìm con đường khác, lần trước cô ta tới Bắc Kinh nhưng không chỉ là làm từ thiện.

Chỉ là lúc đó Diêm Quân Lệnh chưa chấp nhận lời mời chào của Helen cho đến khi xảy ra việc ngoài ý muốn này mới mang tới cho cô ta một cơ hội mới.

Khi Khương Lôi biết những việc này vô cùng sốc, nếu như chuyện đã ra nông nỗi này thì Diêm Quân Lệnh nhất định phải diễn hết vở kịch đó.

Khương Lôi thầm thở dài, những việc khác vẫn ổn chỉ khổ chị dâu.

May mà anh cả vẫn còn sống, nếu như người của công chúa Saya lúc đó không nhảy vào đúng lúc, vụ nổ như thế chỉ sợ Diêm Quân Lệnh đã cháy thành mảnh vụn, hơn nữa còn có vết đạn trên người, anh chắc chắn sẽ chết.

Helen cứu anh cả một mạng, giờ anh cả trả cô ta vị trí nữ vương, thực ra cũng không tính là bị thiệt.

Bốn người đợi ở ngoài cửa mãi nhưng không thấy có ai đi ra cũng có chút lo ngại.

Trong tòa nhà.

Lâm Lam cho rằng cô đã đi tới nước Pháp thấy không ít tòa nhà phong cách của đất nước đó, lại biết trang viên hoa đào theo phong cách Gothic của Diêm Quân Lệnh, hơn nữa khi nãy còn từ khách sạn hoàng gia đi ra nên cô cảm thấy sẽ không gặp bất kỳ kiến trúc nào có thể làm bản thân ngạc nhiên nữa. Nhưng khi nhìn thấy tòa nhà theo phong cách Ả Rập, Lâm Lam mới thấy mình đã nhầm.

Trên thế giới này có một số kiến trúc sẽ khiến cho con người ta cảm thấy kinh ngạc không thôi.

Lâm Lam bị đưa tới một phòng khách cực kỳ trang trọng, cảm giác như đây là nhà hát, cột nhà to lớn với những hoa văn miêu tả các loài động thực vật đầy hùng vĩ.

Lâm Lam nuốt nước bọt, uống trà ở chỗ như thế này, cô cảm thấy không tự tin lắm.

“Xin hỏi, ông cụ chừng nào quay về?” Cố kìm nén con tim bé nhỏ bị sốc trước sự hoành tráng của tòa nhà, Lâm Lam hỏi bằng tiếng Anh.

“Sau buổi tiệc đính hôn ạ, mong cô đợi một chút nữa.” Thái độ vệ sĩ kia đầy khách khí, nếu như trước đó họ không nã súng vào mấy người Khương Lôi thì Lâm Lam cũng cảm thấy họ là người lịch sự.

“Cảm ơn.” Miệng nói cảm ơn nhưng trông lòng buồn phiền, lúc cô ra ngoài thì tiệc đính hôn đã cử hành được một nửa, đợi đến lúc ông cụ ra về tới nơi có lẽ cô không kịp lên máy bay.

Lâm Lam xoa bụng, sau khi vào trong tòa nhà đứa nhóc trong bụng càng hưng phấn. Mấy ngày nay cô phát hiện, có vẻ như đứa trẻ nhà cô rất lớn mật, hơn nữa còn rất nhạy cảm với môi trường mới.

Trước đó cô đi vào trong khách sạn hoàng gia cũng cảm giác được bé động đậy. Lâm Lam không biết đây là chuyện tốt hay xấu nữa.

Khẽ thở dài, cô nhìn phòng khách tráng lệ, có lẽ cũng chỉ có đại gia của Saya mới có thể xây nhà như thế này.

Mà ở buổi đính hôn, Benson từ khi biết được Lâm Lam bị người của ông cụ đưa đi, trên mặt không có một tia cảm xúc, thậm chí ánh mắt nhìn Helen cũng lạnh đi.

Helen cảm giác được ánh mắt của Benson, nhẹ nhàng dựa vào vai anh, khẽ thì thầm: “Nếu như Lâm Lam không chứng minh được anh là Benson thì họ sẽ luôn nghi ngờ anh, em cũng không còn cách nào khác.”

Benson không nói gì, đáy mắt tối tăm lạnh lẽo.
Bình Luận (0)
Comment