Siêu Mẫu Hàng Đầu

Chương 471

Vương Đại và Lộc Tam nhận được điện thoại lập tức đi xử lý công việc.

Nhưng khi đang khởi động xe thì nhìn thấy chị vú em, Vương Đại thấy lạ, “Chị Trần sao chị lại ở đây?”

“Chú Lâm nhìn thấy bản tin thời sự, lo lắng cậu mợ chủ, lại liên lạc không được nên kêu tôi tới đây xem thế nào, ông chủ các anh đâu rồi?” chị vú thấy Vương Đại vội vàng đi lại hỏi.

“Chị về nói với chú Lâm, bọn họ không sao, muộn chút sẽ về.” Vương Đại không muốn cha Lâm Lam lo lắng, nên dặn dò chị vú.

“Vậy tôi về trước.” Chị vú nói xong thì vẫy tay chào Lộc Tam Vương Đại hai người họ.

Lộc Tam thấy lạ hỏi, “Chú Lâm sao lại để chị Trần qua đây nhỉ?”

“Có lẽ là Tiểu Sư Tử ngủ say rồi.” Vương Đại lo lắng cho bà chủ, không nghĩ nhiều, nói xong liền khởi động xe mau chóng đi tìm Lâm Lam.

Nào ngờ phía Diêm Quân Lệnh vẫn chưa tìm được Lâm Lam, còn về tin đồn Lâm Lam và Tô Mộ Bạch đã trở thành tin nóng trong ngày rồi.

Phóng viên ở gần hiện trường nhất đã chụp được tấm ảnh full Hd của Tô Mộ Bạch bế Lâm Lam rời hiện trường, trong hình thần sắc Tô Mộ Bạch lo lắng, căng thẳng nhìn người đang nằm trong lòng, khiến người ta liên tưởng nhiều chuyện khác.

Cả trang mạng phút chốc sôi nổi, đây là bằng chứng Lâm Lam ngoại tình với Tô ảnh đế sao?

Tiếp theo là những người ghi thù kết oán với Lâm Lam trước đây cũng lập tức ra mặt, mua chuộc các trang báo mạng, rất nhanh chủ đề Lâm Lam ngoại tình trở thành tin hot nhất.

Là một người của công chúng, lại là một siêu mẫu nổi tiếng ngoại tình, đây đúng là một tin động trời/

Nếu như bị cắn chết, vậy thì cả đời đều khó mà ngóc đầu lên được.

Càng đáng sợ hơn là đối tượng mà cô ấy ngoại tình lại là thiên vương Tô ảnh đế nổi tiếng, riêng fan hâm mộ của Tô Mộ Bạch đã hơn triệu người rồi, mỗi người một ngụm nước cũng đủ dìm chết cô rồi.

Ở trong xe của Tô Mộ Bạch nhưng Lâm Lam vẫn chưa tỉnh, vốn không biết bản thân tiếp theo đây sẽ phải đối diện với cái gì.

Còn Diêm Quân Lệnh đang lo lắng tìm kiếm Lâm Lam thì nhận được điện thoại của Coco gặng hỏi anh đã xảy ra chuyện gì.

Diêm Quân Lệnh cau mày, “Chuyện gì chuyện gì hả?”

“Anh coi bản tin đi.” Coco cáu giận quát, hai người này tình hình gì vậy, không phải là đi tham gia tiệc mừng công sao, sao lại xuất hiện nhiều bướm đêm nhiều chuyện như vậy?

Diêm Quân Lệnh nghe vậy liền mở điện thoại xem mục tin nóng trong ngày, thì nhìn thấy chủ đề Lâm Lam ngoại tình. Đằng sau còn kèm theo kẻ thứ 3 Tô Mộ Bạch.

“Cái quái quỷ gì vậy?” Diêm Quân Lệnh xem xong liền chửi đổng một câu

“Không cần biết là cái quái quỷ gì, tiểu Lam giờ có ở bên cạnh anh không?” Coco gặng hỏi.

“Tôi đang tìm.” Diêm Quân Lệnh nắm chặt nắm đấm, rốt cuộc là ai đang hãm hại bánh bao nhỏ?

“Đừng tìm nữa, có phóng viên đi theo xe của Tô Mộ Bạch, ở gần đường Trường An, tôi nhớ là Tô Mộ Bạch có một căn hộ ở gần đó, có khả năng người đang ở đó.” Coco không hiểu, Tô Mộ Bạch là người cẩn thận như vậy làm sao lần này lại phạm phải sai lầm cơ bản nhất như vậy chứ?

“Tôi biết rồi.” Dứt lời, Diêm Quân Lệnh cúp máy, trực tiếp kêu chú Trương quay đầu xe.

Chú Trương lo lắng, “Thiếu gia, đây là có người đang hãm hại mợ chủ và cậu Tô sao?”

“Hãm hại Lâm Lam là thật, còn về Tô Mộ Bạch khả năng cũng không trong sạch đâu.” Là người đàn ông, trực giác của Diêm Quân Lệnh luôn chính xác, có lẽ Tô Mộ Bạch từ sau khi diễn chung phim Hán Vương đã thích bánh bao nhỏ rồi.

“Con người cậu Tô cũng khá, trong chuyện này liệu có hiểu lầm gì chăng?” chú Trương cũng có quen biết với vị thiếu gia nhà họ Tô này.

“Nhìn cậu ruột của anh ta thì biết anh ta cũng chả phải loại tốt đẹp gì.”từ chuyện hỏa hoạn ở khách sạn tối nay, biện pháp ứng cứu chậm trễ như vậy, Diêm Quân Lệnh cảm thấy chuện này không hề đơn giản.

Còn nữa ông ta vì sao lại mời Helen tới? Chính là để khiêu khích quan hệ của mình và bánh bao nhỏ? Cái trò này cũng quá nực cười!

Chú Trương rất nhanhlasi xe tới đường Trường An, tìm thấy nơi ở của Tô Mộ Bạch, nhưng tiếc là ở đây cũng sớm bị phóng viên bao vậy chật cứng rồi.

Là người của công chúng có những chuyện so với người thường nghĩ còn phiền phức hơn.

“Thiếu gia bây giờ nên làm thế nào?” chú Trương vừa thấy tình hình như vậy cũng rất đau đầu.

Diêm Quân Lệnh không nói gì, cầm điện thoại lên gọi cho Lâm Lam

Bên kia vẫn không có người nghe máy, mà phía Tô Mộ Bạch lại đang tắt nguồn.

Bực mình Diêm Quân Lệnh nắm đấm vào cửa kính xe, dọa cho chú Trương vội lên tiếng, “Thiếu gia bình tĩnh.”

Diêm Quân Lệnh hít một hơi sâu rồi gọi điện cho Coco, “Trước tiên cố gắng đừng để tin tức lan nhanh, tiệc mừng công xảy ra hỏa haonj, mười mấy sao hạng A bị nhốt bên trong, có hiểu không?”

“Tôi biết nên làm thế nào.” Thực tế Coco đã tiến hành biện pháp ứng phó kịp thời rồi.

“Ừm.” Cúp điện thoại Diêm Quân Lệnh cũng từ từ bình tĩnh lại, Vương Đại và Lộc Tam đã thông qua định vị xác định Lâm Lam chính xác đang ở trong căn hộ của Tô Mộ Bạch.

“Có thể tránh được phóng viên để vào trong không?” Diêm Quân Lệnh nhìn hai người hỏi.

“Để chúng tôi thử xem.” Vương Đại nói xong liền cùng Lộc Tam trà trộn vào đám đông.

Bên trong căn hộ.

Lâm Lam thấy đau đầu, cổ cũng cứng lại khó chịu, cố gắng mở mắt ra thì nhìn thấy một gương mặt đẹp trai, bất giác lùi lại phía sau, giọng khàn khàn hỏi, “Sao tôi lại ở đây?”

“Em tỉnh rồi à, uống chút nước trước đi.” Tô Mộ bạch né tránh câu hỏi này của Lâm Lam, quay người đi rót nước.

Lâm Lam nằm trên giường bóp thái dương, đầu óc cuối cùng cũng tỉnh táo hơn chút, liền ngồi bật dậy, “Chồng... chồng tôi đâu? Diêm Quân Lệnh đâu? Anh ấy thế nào rồi?”

Tô Mộ Bạch ngưng lại chút, sau đó quay người lại dịu dàng đưa nước cho Lâm Lam, “Uống nước trước đã.”

“Anh nói trước đi anh ấy đâu rồi?” Lâm Lam không chịu dừng.

“Anh ta đối với em như vậy sao em không thể từ bỏ anh ta?” Tô Mộ Bạch đột nhiên hỏi câu này.

Lâm Lam ngạc nhiên, “Tôi không hiểu ý của anh?”

“Trong cơn hỏa hoạn lớn như vậy, anh ta bỏ rơi em để cứu người khác vẫn chưa đủ sao?” Tô Mộ Bạch hỏi.

“Tôi... chẳng phải là tôi không sao sao, hơn nữa nếu Helen có chuyện thì vấn đề rất nghiêm trọng, chú hai là thị trưởng, rắc rối không hề nhỏ.” Lâm Lam giải thích.

“Thật sao? Em thật sự nghĩ như vậy sao?” Tô Mộ Bạch nhìn thẳng vào mắt Lâm Lam.

Lâm Lam gật đầu, “Khi đó tôi thoát ra ngoài cũng không có vấn đề gì.”

“Vậy còn chuyện li hôn thì sao?” Tô Mộ bạch nhìn dáng vẻ của Lâm Lam cuối cùng vẫn buông ra câu hỏi tàn nhẫn.

“Anh... anh nghe ai nói vậy?” câu hỏi này cuối cùng cũng động tới nỗi đau của Lâm Lam, nhưng mà cô rất nhanh lấy lại vẻ bình thường rồi nói, “Cho dù anh nói như thế nào, nghe ai nói, thì đó đều là chuyện riêng giữa vợ chồng chúng tôi.”

Tô Mộ Bạch nhìn Lâm Lam hồi lâu mới hỏi, “Em như vậy là để người khác bắt nạt mình, có vui vẻ không?”

“Tôi không bị ai bắt nạt hết, anh ấy đối với tôi rất tốt.” Vừa nói Lâm Lam vừa xuống giường, “Tôi phải về rồi, nếu như anh ấy ra ngoài không thấy tôi sẽ rất lo lắng.”

Vừa nói Lâm Lam vừa bước ra phía cửa, cô không biết Tô Mộ bạch làm sao lại biết chuyện li hôn của cô, nhưng anh ta không hiểu rằng cô và Diêm Quân Lệnh cùng nhau trải qua bao nhiêu chuyện như vậy, tình cảm của bọn cô vốn không phải chỉ một tờ giấy li hôn mà quyết định được. Tình cảm cảu họ cũng không phải li hôn thì có thể cắt đứt được.

Tô Mộ Bạch nhìn bóng dáng Lâm Lam, bỗng nhiên đầu óc nóng lên, “Lâm Lam, anh thích em!”

Toàn thân Lâm Lam cứng đơ, không thể tin được quay đầu lại, ánh mắt cũng vô cùng ngạc nhiên, Tô Mộ Bạch thích cô, làm sao có thể?
Bình Luận (0)
Comment