Thập Vạn đại sơn!
Kéo dài với biên giới Nam Cương, đỉnh núi nhiều nhiều vô số kể, cho dù là đám người sinh sống ở nơi này lâu nhất, cũng không có cách nào nói rõ rốt cuộc ở đây có bao nhiêu ngọn núi.
Cho dù là những chuyên gia thám hiểm địa chất cùng cái gọi là vệ tinh kỹ thuật số cũng giống vậy, không thể nào quay chụp được toàn cảnh của Thập Vạn đại sơn, bởi vì ở nơi trung tâm nhất của ngọn núi lớn này, nơi ấy quanh năm suốt tháng bị mây mù bao phủ.
Có truyền thuyết ở vị trí trung tâm nhất của Thập Vạn đại sơn, có người của bộ tộc Xi Vưu cư ngụ, năm đó sau khi Xi Vưu cùng hoàng đế tranh giành đánh một trận nhưng chiến bại, đã phân ra thành ba bộ phận, một bộ phận lựa chọn thần phục hoàng đế, mà có một bộ phận thì lại vẫn như cũ tiếp tục duy trì đấu tranh cùng hoàng đế, nhóm người này được xưng là Ba Miêu, cũng chính là Miêu tộc ngay tại lúc này, mà còn có một bộ phận thì lại trốn vào ở chỗ sâu trong Thập Vạn đại sơn.
Nhóm đời sau Xi Vưu trốn vào chỗ sâu trong Thập Vạn đại sơn này, không cùng liên lạc với bên ngoài, bị Miêu dân xưng là Cửu Lê Tộc, là vẫn duy trì phong tục cửu lê của Xi Vưu đương thời như trước.
Về Thập Vạn đại sơn, cho tới bây giờ đám nhà địa chất học vẫn không ngừng nghiên cứu tìm hiểu, nhưng từ đầu đến cuối không cách nào tiến vào ngọn núi lớn ở vị trí trung tâm nhất kia, cũng giống như khu vực trung tâm của tam giác Bermuda (1) vậy, chỗ sâu nhất của Thập Vạn đại sơn, cũng là một nơi ngăn cách toàn bộ khoa học kỹ thuật hiện đại thăm dò.
(1) Tam giác Bermuda (Tam giác Béc-mu-đa), còn gọi là Tam giác Quỷ, là một vùng biển nằm về phía tây Đại Tây Dương và đã trở nên nổi tiếng nhờ vào nhiều vụ việc được coi là bí ẩn mà trong đó tàu thủy, máy bay hay thủy thủ đoàn được cho là biến mất không có dấu tích.
Những nhà thám hiểm muốn đi vào chỗ sâu trong Thập Vạn đại sơn, không ai sống sót.
Cho nên, khi Phương Minh đi theo Đa Bảo quỷ sư tới chỗ sâu trong Thập Vạn đại sơn, nhìn thấy một tấm bảng dựng đứng ngay ở dưới chân núi: Khu vực nguy hiểm, cấm đi tới.
Đây là do những nhà thám hiểm trước đây lưu lại, ngoại trừ tiếng Trung thì còn có tiếng Anh, những nhà thám hiểm này chỉ sợ có người đời sau lại đi vào chịu chết, cho nên lưu lại một tấm biển báo hiệu như vậy.
Về phần người Miêu sinh tồn ở phụ cận Thập Vạn đại sơn, chưa bao giờ sẽ ôm ý niệm rình mò bí mật của Thập Vạn đại sơn trong đầu, bởi vì từ khoảnh khắc khi bọn họ được sinh ra, các trưởng bối liền khuyên răn bọn họ, người cư trụ sâu trong núi lớn là tổ tiên của người Miêu bọn họ, là thần linh hiện tại của người Miêu còn tồn tại, không cho phép bất kỳ người nào đi tới quấy rối.
Đa Bảo quỷ sư ngừng lại ở chân núi này, mà ánh mắt của Phương Minh cũng nhìn qua ngọn núi ở phía trước cậu, bắt đầu từ phía trước ngọn núi đã có mây mù xuất hiện, không như sương mù bình thường trong rừng núi, những mây mù này cực kỳ nồng đậm, trong đó càng có ẩn chứa một số chướng khí lớn.
Nói cách khác, bắt đầu từ phía trước, mới coi như là chân chánh tiến vào khu trung tâm của Thập Vạn đại sơn, mà cho dù với thực lực hiện tại của cậu, dưới trình độ nồng đậm của mây mù nơi này cũng chỉ có thể thấy được đường viền của ngọn núi phía trước mà thôi.
Trên tay Đa Bảo quỷ sư xuất hiện một cây sáo, cũng không để ý Phương Minh, bắt đầu trực tiếp thổi lên, tiếng sáo không cao, càng giống như một loại than nhẹ uyển chuyển, triệt để tương phản với tiếng sáo truyền thống thổi ra những giai điệu vui vẻ trầm bổng.
Mấy phút trôi qua, trong núi rừng phía trước đó đột nhiên có một con mãng xà bò ra, dài chừng ba trượng, nếu như đổi lại những người khác nhìn thấy mãng xà này sớm đã bị hù dọa gần chết, chỉ là Phương Minh cùng Đa Bảo quỷ sư đều không phải người bình thường, một con mãng xà làm sao có thể khiến bọn họ đặt vào mắt.
Đôi mắt màu xanh lục to tròn của mãng xà dừng lại ở trên người Phương Minh một lát, lúc này mới quay đầu lại trượt về phía sâu trong núi rừng kia, mà Đa Bảo quỷ sư không nói hai lời thu hồi cây sáo đi theo.
Mãng xà trườn rất nhanh, chân chính hành tẩu như gió, nơi nó đi qua cây cối hoa hoa tác hưởng, chẳng qua hai người Phương Minh cùng Đa Bảo quỷ sư cũng không chậm, hơn nữa cực kỳ khí định thần nhàn đi theo sau mãng xà này, khoảng cách không kéo gần một phân mà cũng không bị bỏ xa một phân.
Tiến vào mảnh rừng núi phía trước này Phương Minh liền phát giác ra được chỗ đặc biệt của mảnh rừng núi này cùng rừng núi phía trước, nhiệt độ của toàn bộ rừng núi chênh lệch vài độ so với mảnh rừng núi trước kia, hơn nữa độ ẩm cũng càng cao hơn, quan trọng nhất là sau khi đi vào mảnh núi rừng này, tính cảnh giác của Phương Minh cũng liền tăng cao, trực giác nói cho cậu biết, lúc này ở trong vùng rừng núi nơi đây có không ít con mắt đang nhìn chằm chằm cậu.
Có lẽ là có mắt của một số dã thú, cũng có lẽ có mắt của một số phi cầm, cũng có thể là mắt người...
Mãng xà dẫn theo Phương Minh cùng Đa Bảo quỷ sư liên tiếp đi tầm mười ngọn núi, con đường mà nó trườn đi này cũng không có quy luật, khi thì thẳng tắp, khi thì uốn lượn, đôi khi thậm chí còn chuyển một cái vòng tại nguyên chỗ.
Nếu như đổi lại những người khác còn sẽ cảm thấy mãng xà này đang cố ý đùa giỡn bọn họ, nhưng trong lòng Phương Minh hiểu, đây cũng là con đường chính xác, bên trong Thập Vạn đại sơn có trận pháp và kết giới bảo vệ, nếu muốn đến được chỗ sâu bên trong nhất định phải đi theo con đường chính xác.
Sau một giờ, mãng xà ngừng lại ở chỗ chân núi, sau khi đưa mắt nhìn thoáng qua Phương Minh, bóng dáng của nó trực tiếp chui vào trong thạch động trên vách núi rồi biến mất không thấy gì nữa.
Đa Bảo quỷ sư lại một lần nữa móc ra cây sáo bắt đầu thổi lên, thế nhưng loại khúc Đa Bảo quỷ sư thổi lúc này lại khác lúc trước, biến thành trường âm cao vút, mà sau khi ba phút trôi qua, ở phía trước xuất hiện một con nhện.
Không sai, chính là một con nhện.
Chỉ là con nhện này có hình thể hơi chút dọa người mà thôi, tám cái chân dài hơn một thước, còn có một thân xác to lớn, bộ lông cả người đủ mọi màu sắc, ngoác miệng ra, nhẹ nhàng phun một cái liền xuất hiện một sợi thắt lưng trắng.
Đã không thể dùng tơ nhện để hình dung, mà hẳn là phải dùng dây lưng, bởi vì sợi tơ nó thổi ra rộng chừng năm tấc, vừa vặn đủ cho một người đạp chân bước đi trên đó.
Con nhện to lớn này một đường vừa bò vừa nhả mạng nhện, cứ như vậy đi thẳng vào ngọn núi phía trước, tám cái chân dài của nó mỗi một lần động liền bước ra được khoảng cách vài mét, một ngọn núi to như vậy nhưng nó chỉ mất một phút đồng hồ ít ỏi đã bay qua.
"Nếu không muốn chết thì không nên rời khỏi mạng nhện của con nhện này."
Đa Bảo quỷ sư chỉ dặn dò Phương Minh một câu duy nhất này, sau đó liền nhấc chân đạp lên mạng nhện của con nhện kia, sau đó đi về phía trước, Phương Minh thấy thế cũng nhún vai, theo đạp lên.
Đến nơi này, sơn lâm đã bị sương mù dày đặc cùng chướng khí tràn ngập, tuy rằng thấy không rõ hai bên trong núi rừng có cái gì, thế nhưng Phương Minh có thể nghe được xung quanh truyền tới thanh âm huyên náo, đây là vô số loài bò sát đang bò phát ra động tĩnh.
"Bản thân mình đây là tiến vào động bàn tơ (2) sao?"
(2) Động bàn tơ: động của toàn nhện tinh
Trong lòng Phương Minh lẩm bẩm một câu, nhất là trong sương mù thỉnh thoảng còn có con nhện vọt ra, có đủ loại hình dạng kiểu dáng nhện, nhưng đặc điểm chung chính là hình thể to lớn, chỉ có điều những con nhện này di chuyển tới vị trí chỉ còn cách mạng nhện khoảng cách chừng một mét liền trì trệ không thể tiến thêm.
Chỉ còn cách 1m, thậm chí Phương Minh có thể thấy những loại côn trùng nhỏ xíu trên thân mấy con nhện khổng lồ này, trong lớp lông nhung của mấy con nhện khổng lồ này có vô số nhện con đang bò lúc nhúc, khiến người nhìn tê cả da đầu, sởn cả gai ốc.
...
Mãng xà, con nhện... Không ngừng bò về phía Phương Minh, xem như cậu đã thấy được cái gọi là Nam Cương ngũ độc, bò cạp, rắn mối, thiềm thừ, rết lần lượt xuất hiện.
Đã từng có người nào nhìn thấy con bò cạp khổng lồ như trong phim Iron Man, một phim Blockbuster (3) của Hollywood chưa? Đã có ai từng thấy con rết dài ba mét chưa? Đã ai nhìn thấy một con thiềm thừ có thể nhảy tới độ cao mười mét?
(3) Blockbuster: bộ phim thành công và nổi tiếng, phim bom tấn
Mỗi lần ngũ độc xuất hiện đều sẽ không xuất hiện toàn bộ, theo sát Phương Minh lại gặp được rất nhiều động vật biến dị khác, lão hổ không đuôi, tê ngưu thiếu sừng, xuyên sơn giáp trực tiếp chui phá một ngọn núi...
Ba ngày hai đêm!
Phương Minh đi theo Đa Bảo quỷ sư xuyên qua Thập Vạn đại sơn này khoảng chừng ba ngày hai đêm, thẳng đến cuối cùng xuất hiện ở trước một hồ Bạc mới ngừng lại được.
Ai có thể nghĩ tới, ở chỗ sâu trong Thập Vạn đại sơn sẽ có một tòa hồ Bạc, ánh mặt trời chiếu xuống, có mây mù không ngừng xuất hiện, từ mặt hồ trôi về phía ngọn núi ở bốn phía xung quanh, thấy hồ này, tròng mắt Phương Minh co rút lại một chút, sương mù dày đặc của Thập Vạn đại sơn dĩ nhiên là từ trong một mặt trong hồ trôi dạt ra.
Khác với những hồ khác thường có một mảnh đất ngập nước xung quanh, bốn phía hồ này đều là núi, những ngọn núi này trọng trọng điệp điệp tụ lại cùng nhau, không ít ngọn núi có phân nửa đều bị dìm ngập ở trong nước, mà nơi tiếp giáp của những ngọn núi này có dòng nước theo đó chảy xuống, vừa vặn hình thành từng dòng thác nước.
Tổng cộng mười nơi ngọn núi giao nhau, cũng hình thành tổng cộng mười tám thác nước, những thác nước này không ngừng chảy xiết làm dịu toàn bộ Thập Vạn đại sơn, mà ở dưới những thác nước này, có vô số động vật đang uống nước sông.
"Có phải thiên nhiên rất quỷ phủ thần công (4) không?"
(4) Quỷ phủ thần công: tài nghệ sắc sảo, hình dung những thứ không phải sức người có thể làm được