Siêu Phẩm Vu Sư (Dịch Full)

Chương 899 - Chương 899: Diệp Tử Du Bị Bắt Cóc

Chương 899: Diệp Tử Du bị bắt cóc Chương 899: Diệp Tử Du bị bắt cóc

Chùa Đại Chiêu!

Toàn bộ tín đồ quỳ trên đất, đầu cúi rạp xuống đất bái lạy, mà các du khách càng nhiều hơn chính là mê man, không biết chuyện gì xảy ra.

Trên đời này cũng không phải tất cả mọi người đều tin Phật, hơn nữa có một số người đến chùa miếu thắp hương bái Phật cũng không hẳn là vì tin Phật, có khi là bị bạn bè người thân lôi kéo đi chung, hoặc cũng có một số người coi đây là một lần du lịch đơn thuần.

Nhất là chùa Đại Chiêu, với tư cách là một điểm du lịch nổi tiếng Lhasa, đương nhiên khiến vô số du khách bình thường tìm tới vì danh tiếng của nó mà không phải Phật tử gì, lúc này những du khách như vậy thấy mấy tín đồ quỳ dưới đất, càng nhiều hơn là cảm thấy khó hiểu.

Chẳng qua chỉ sau một khắc, những du khách này lại xôn xao hết cả lên, bởi vì bọn họ thấy được từng nhóm tăng lữ xuất hiện, cả một chùa Đại Chiêu đương nhiên có không ít tăng lữ, nhưng phần lớn tăng lữ đều ở phía sau tĩnh tu, chỉ có số ít tăng lữ bảo vệ chùa và giải quyết công việc hằng ngày với trụ trì chùa Đại Chiêu.

Quan trọng nhất là, lúc này những tăng lữ kia đều ăn mặc rất long trọng, trên tay nắm lấy Kim Luân, trong miệng niệm tụng Phạn văn, nhanh chóng đi về phía đại điện.

Người hiểu rõ phật giáo tàng truyền đều biết, ở Lhasa này Cách Lỗ phái (1) là chủ yếu, mấy chùa miếu lớn ở đây cũng đều thuộc về Cách Lỗ phái, nhưng mà ngoại trừ chùa Đại Chiêu, tuy rằng chùa Đại Chiêu cũng do tăng lữ theo Cách Lỗ phái quản lý, thế nhưng ngôi chùa này lại là thánh địa trong lòng tất cả đệ tử Phật giáo, bởi vì nơi này có ba pho tượng, tượng Đẳng Thân của Đức Phật Thích Ca, tượng Tùng Tán Cán Bố cùng công chúa Văn Thành được người dân Tạng tha thiết yêu thương.

(1) Cách Lỗ phái: Gelugpa, nguyên nghĩa "tông của những hiền nhân", cũng được gọi là Phái mũ vàng vì các vị tăng phái này mang mũ màu vàng, là một trong bốn tông tại Tây Tạng do Tsongkhapa thành lập. Tông này đặc biệt nhấn mạnh đến Luật tạng và nghiên cứu kinh điển.

Cũng chính vì một điểm này, tăng lữ của chùa Đại Chiêu rất ít khi xuất hiện đông đủ như vậy, bởi vì bình thường Cách Lỗ phái nhất mạch có hoạt động gì đều để những chùa khác làm chủ cử hành, chùa Đại Chiêu, chỉ khi đại điển sinh nhật Phật tổ tới thì toàn bộ tăng lữ mới sẽ xuất hiện.

Mà giờ khắc này tăng lữ của chùa Đại Chiêu dồn dập hiện thân, bất kể có phải là tín đồ của Phật giáo hay không cũng thầm hiểu trong lòng, sợ rằng chùa Đại Chiêu sắp có chuyện đại sự gì xảy ra.

Đông!

Tại thời khắc này, một tiếng chuông vang vọng chấn động đột nhiên vang lên, một tiếng, hai tiếng...

Tất cả tăng lữ bước nhanh đến trước đại điện, mà toàn bộ du khách trong đại điện cũng đều bị những tăng lữ này đưa đi, duy chỉ có Phương Bảo Bảo đứng ở nơi đó, phảng phất như không hề hay biết động tĩnh sau lưng.

"Nữ thí chủ, thực sự là xin lỗi, hôm nay chùa Đại Chiêu có chuyện không mở cửa cho người ngoài, xin mời rời khỏi."

Một vị tăng lữ đi tới trước mặt Lâm Tĩnh, Lâm Tĩnh thấy những du khách khác đều bị khuyên rời đi, cũng không cố chấp phải ở lại chỗ này, đưa tay định đánh thức Phương Bảo Bảo, nhưng tay cô ấy mới vừa vươn ra, sắc mặt tăng lữ kia lập tức biến đổi, vội mở miệng gọi cô ấy lại.

"Nữ thí chủ, xin đừng quấy rầy vị này."

"Em ấy đi cùng với tôi, là tôi đưa em ấy tới đây, đương nhiên tôi phải gọi em ấy chứ."

Lâm Tĩnh có chút khó hiểu, mà trong lúc nhất thời tăng lữ kia cũng không biết nên làm gì bây giờ, chẳng qua cũng may vào đúng lúc này, một giọng nói vang lên giải vây giúp hắn.

"Nếu nữ thí chủ có quan hệ với linh đồng, vậy có lưu lại cũng không sao cả."

Đây là một giọng nói già nua, nghe được thanh âm này, vẻ mặt tăng lữ trở nên cung kính, lập tức lui sang một bên, mà Lâm Tĩnh thì lại tò mò nhìn vị Lão Lạt Ma đột nhiên xuất hiện trước mặt mình kia.

"Linh đồng, là đang nói Diệp Bảo Bảo sao?"

Lâm Tĩnh không ngốc, ở chỗ này người có thể xứng với chữ "Đồng" kia hiển nhiên chỉ có Diệp Bảo Bảo.

"Diệp Bảo Bảo sao? Đây là tên của chuyển thế linh đồng (2) sao?"

(2) Chuyển thế linh đồng ở Tây Tạng là một loại hiện tượng tái sinh. Thông thường, trước khi Lạt-ma Tây Tạng chết sẽ nhắc nhở nơi chuyển thế tiếp theo, bao gồm phương hướng, vị trí sơ lược, và các thông tin để phân biệt. Lúc chuyển thế linh đồng ra đời sẽ phát sinh hiện tượng đặc biệt, như vô số cầu vồng xuất hiện trên bầu trời, mọi người nghe được pháp hiệu, âm thanh tù và,... Chuyển thế linh đồng và vị lạt-ma lúc còn sống giống hệt nhau về tính tình, còn có thể kêu lên tên cũ khi còn sống.

Ánh mắt Lão Lạt Ma nhìn về phía Phương Bảo Bảo, mà giờ khắc này Phương Bảo Bảo vẫn đứng sững ở nơi đó không nhúc nhích, không hề phát hiện ra mấy người mới xuất hiện đang đứng sau lưng mình.

"Diệp Bảo Bảo là chuyển thế linh đồng?"

Lâm Tĩnh có chút kinh ngạc, làm một nữ thanh niên văn nghệ, cô ấy cũng đã từng nghe nói về truyền thuyết chuyển thế linh đồng của Phật giáo, đây là từ ngữ dùng để chỉ những cao tăng của Phật giáo sau khi viên tịch không những không biến mất như thế, mà khiến linh hồn của mình chuyển thế, mà chuyện những đệ tử kia cần phải làm là tìm kiếm linh đồng chuyển thế của cao tăng.

Từ Ban Thiền đến Đạt Lại, nhất là những Lạt Ma kia đều có chuyển thế linh đồng, chỉ là phải làm sao mới có thể tìm được chuyển thế linh đồng, Lâm Tĩnh không hiểu, cô ấy cũng chỉ là từng nhìn thấy một bài báo về phương diện này mà thôi

Nghĩ đến chuyển thế linh đồng, đột nhiên Lâm Tĩnh nghĩ đến những hành động khiếp người Diệp Bảo Bảo đã làm ra lúc trước, trước đây cô ấy đã cảm thấy căn bản Diệp Bảo Bảo không giống một đứa bé mấy tuổi chút nào, tâm trí của cậu bé thành thục không khác gì người trưởng thành.

Nếu như suy nghĩ theo hướng này, quả thật Diệp Bảo Bảo rất phù hợp với đặc điểm của chuyển thế linh đồng.

"Vậy hiện tại em ấy đang làm sao vậy?" Lâm Tĩnh chỉ vào Phương Bảo Bảo hỏi.

"Linh đồng là chuyển thế, vì thế chưa thể thức tỉnh những ký ức kiếp trước, nhưng bây giờ đứng ở trước tượng Phật tổ, hiển nhiên đã kích phát trí nhớ kiếp trước, đây là đang thức tỉnh trí nhớ của kiếp trước."

"Thức tỉnh ký ức?"

Tuy rằng Lâm Tĩnh cảm thấy có chút quá vô căn cứ, nhưng lúc này cũng chỉ có thể lựa chọn tiếp nhận cách giải thích này, dù sao cũng phải chờ Diệp Bảo Bảo tỉnh táo lại mới có thể xác nhận kết quả cuối cùng.

"Đại sư, vậy Diệp Bảo Bảo là vị cao tăng Lạt Ma nào chuyển thế đây?"

"Không phải Lạt Ma chuyển thế."

Lão Lạt Ma lắc đầu, nếu như chỉ là Lạt Ma chuyển thế, căn bản sẽ không xuất hiện ở chùa Đại Chiêu, mà sẽ được nghênh đón ở các chùa khác, có thể thức tỉnh ở chùa Đại Chiêu, chỉ có một vị.

Cho dù là Ban Thiền hay là Đạt Lại, hai người có địa vị cao thượng nhất trong Hoàng Giáo của Phật giáo tàng truyền, nhưng dù vậy, chuyển thế linh đồng của hai người này đều sẽ không xuất hiện ở chùa Đại Chiêu, bởi vì chùa Đại Chiêu không thuộc về Hoàng Giáo, hoặc là nói chính xác hơn, chùa Đại Chiêu không thuộc về bất kỳ một giáo phái nào.

(3) Hoàng Giáo: giáo phái lớn nhất trong đạo Lạt Ma của dân tộc Tạng ở Trung Quốc

Lão Lạt Ma không nói nữa, đương nhiên Lâm Tĩnh càng không biết nói cái gì, toàn bộ đại điện cũng yên lặng xuống, nhưng mà so với sự yên lặng của đại điện này, giờ khắc này ở bên ngoài đại điện lại cực kỳ không bình tĩnh.

Toàn bộ tăng lữ của cả chùa Đại Chiêu đều hành động, tất cả du khách cùng nhân viên không quan hệ đều bị mời lui ra ngoài, cửa lớn của chùa Đại Chiêu còn có thêm hơn mười vị tăng lữ đứng ở nơi đó, cấm bất kỳ người nào tới gần cùng đi vào.

Khác với bộ dạng hòa ái khi những tăng lữ xuất hiện trước mặt khách du lịch vào ngày thường, nhóm tăng lữ này mang sắc mặt nghiêm túc, đã không có hình dáng từ bi của Bồ Tát, càng nhiều hơn chính là hình dáng của Kim Cang trừng mắt.

Những tăng lữ này mang vẻ mặt phòng bị, phảng phất như có kẻ địch lớn sắp xâm lấn, một màn này khiến tín đồ cùng du khách phía ngoài tràn đầy hoang mang, nơi này chính là Lhasa đấy, đây là chùa Đại Chiêu, một nơi tràn đầy tín đồ của Phật giáo, ai dám đến chùa Đại Chiêu gây chuyện?

Tây Tạng là một vùng đất tràn ngập tín ngưỡng tôn giáo, nói không khoa trương chút nào, 95% người dân Tạng đều là tín đồ của Phật giáo, đây cũng là một trong nguyên nhân vì sao ở nơi này, những vị Lạt Ma lại có địa vị cao như vậy.

Đương nhiên những người này không biết, chùa Đại Chiêu không phòng bị người nào khác mà chính là đang phòng bị tăng lữ của các chùa còn lại.

Tu viện Ganden (4)!

(4) Tu viện Ganden hay Ganden Namgyeling là một trong những "tu viện đại học Gelug" vĩ đại của Tây Tạng, Trung Quốc.

Với tư cách là chùa lớn nhất của Hoàng Giáo, nơi này là thánh địa của Cách Lỗ phái, bởi vì người sáng lập chùa này là do Tsongkhapa (5), người sáng lập Cách Lỗ phái kiến tạo, cũng là tổ đình của Cách Lỗ phái, có địa vị quan trọng như địa vị của Long Hổ Sơn trong lòng giáo đồ Thiên Sư Giáo vậy.

(5) Tsongkhapa: chủ nhân của Zongka, người sáng lập Giáo phái Gelug của Phật giáo Tây Tạng

"A di đà phật, các ngươi còn nhớ rõ thần dụ trước đây đại tông sư lưu lại sao?"

"Nhớ kỹ, trước đây khi đại tông sư viên tịch đã từng gặp Phật tổ, cũng nói mười câu cùng Phật tổ, mà sau cuộc gặp mặt nói chuyện này đại tông sư mới sáng lập Cách Lỗ phái."

"Không sai, sau khi nhận được mười câu liền lập phái, đây là chuyện đáng kiêu ngạo nhất của Cách Lỗ phái chúng ta, nhưng các ngươi cũng biết, trước đây ngoại trừ nhận được mười câu châm ngôn nơi Phật tổ, đại tông sư còn hỏi ba câu."

Mấy vị tăng nhân trước mặt lão tăng đưa mắt nhìn nhau, về điểm này bọn họ thật sự chưa từng nghe nói qua.

"Trước đây, đại tông sư đã hỏi Phật tổ: Đệ tử nguyện tuyên truyền Phật Pháp, khiến Phật quang của Phật tổ phổ chiếu mười vạn chúng sinh, nhưng Phật pháp của đệ tử không tinh, sợ khó có thể truyền chân lý, hi vọng Phật tổ lưu lại hình dáng pháp thân để cho đệ tử tín đồ chiêm ngưỡng."

Nghe được lời của lão tăng, trên mặt tất cả những tăng nhân này đều lộ ra vẻ chấn động, bởi vì bọn họ nghe hiểu ý trong mấy lời lão tăng nói, không đúng, nói chính xác hơn là nghe hiểu ý trong lời đại tông sư nói.

Đương đại, Phật tổ chỉ để lại ba tượng Đẳng Thân, nhưng nếu như đại tông sư có thể cầu được một tượng Đẳng Thân, thật sự là trợ giúp vô thượng đối với Cách Lỗ phái đang phát triển bước đầu ngày ấy, có thể thu hút được vô số tín đồ đi đến.

Cũng chính vì vậy, những tăng nhân này mới trông ngóng muốn biết Phật tổ đã trả lời đại tông sư như thế nào.

"Đại tông sư vừa hỏi xong, Phật tổ cầm hoa mỉm cười (6) chúng sinh, đáp: "Trước khi ta tự niết bàn, bắn ra ba tia sáng chiếu rọi chư thiên vạn giới, để lại ba Đẳng Thân phát huy Phật pháp, từ nay về sau thấy ba Đẳng Thân này cũng như thấy Thích Ca Mâu Ni ta, muôn đời trường tồn.""

(6) Cầm hoa mỉm cười (Niêm hoa vi tiếu): là một giai thoại thiền, ghi lại sự kiện Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đưa cánh hoa lên khai thị, tôn giả Ca Diếp mỉm cười. Đây là biểu thị cho pháp môn lấy tâm truyền tâm, một pháp môn siêu ngôn ngữ, siêu văn tự. Trong pháp môn này chỉ có sự giao cảm, rung động giữa hai tâm thức thầy và trò, và hai tâm thức này đã đồng nhất. Đó là cái tâm vi diệu Niết bàn.

Các tăng nhân nghe được câu trả lời của lão tăng không cảm thấy kinh ngạc, bởi vì bọn họ đã được nghe thấy câu nói này từ trước, đây là lời Phật tổ đã nói khi tạo tượng Đẳng Thân.

"Trước đây sau khi đại tông sư nghe thấy lời này, mừng rỡ như điên, bởi vì ý trong lời Phật tổ nói là chờ ngày nào đó trong tương lai, khi ba tượng Đẳng Thân dung hợp cũng là ngày Thích Ca Mâu Ni trở về."

Sau khi lão tăng nói xong những lời này, trong mắt có tinh quang thoáng qua, mà lời của hắn cũng khiến đông đảo tăng nhân chấn động.

"Chùa Tiểu Chiêu bên kia, đã có người nghênh tượng Đẳng Thân Phật tổ tám tuổi, chuẩn bị đưa tượng Đẳng Thân nghênh hướng chùa Đại Chiêu."

...

Toàn bộ chùa chiềng trên khắp Lhasa đều nghe tin tức mà lập tức hành động, nhưng nào chỉ là toàn bộ Lhasa, lúc này toàn bộ Tây Tạng, thậm chí cả chùa chiềng khắp nơi trên toàn quốc phảng phất đều có thể cảm ứng được, toàn bộ đều đưa mắt nhìn về phía vị trí chùa Đại Chiêu.

"Trải qua kiếp Vô Lượng, ở thời đại mạt pháp này, rốt cục ngã phật cũng trở về."

"A di đà phật, ngã phật niết bàn mà vạn pháp mất đi, phát hiện ngã phật trở về, dựa vào vạn pháp thịnh mà Phật pháp thị."

Vô số lão tăng tĩnh tu trong chùa miếu, thậm chí có đã vài chục năm không bước ra khỏi thiện phòng, giờ khắc này tất cả lão tăng đều đi ra khỏi phòng, sau đó đều xuất phát cùng đi tới một phương hướng.

Trong chùa Đại Chiêu!

Năm vị lão tăng đứng ở cửa đại điện, lúc này trong toàn bộ đại điện chỉ còn lại hai người Phương Bảo Bảo cùng Lâm Tĩnh.

Hai ngày sau, khi Phương Minh đang tìm tung tích của Phương Bảo Bảo ở một nơi cách Lhasa không xa, thế nhưng tung tích của cậu bé còn chưa tìm thấy, lại thấy điện thoại của Diệp Minh gọi tới.

"Phương Minh, không tốt, Tử Du bị người ta bắt đi rồi."

Cuộc điện thoại này của Diệp Minh khiến Phương Minh triệt để phẫn nộ, cậu lập tức hoài nghi nhà họ Mục, bởi vì trong giới tu luyện cậu chỉ có hận thù với nhà họ Mục, hơn nữa sợ rằng ngoài nhà họ Mục ra tuyệt đối không còn thế lực nào khác dám làm như thế, nhưng mà câu kế tiếp của Diệp Minh lại khiến Phương Minh ngây ngẩn cả người.

"Là một đám Lạt Ma, những Lạt Ma này trực tiếp bắt Tử Du đi."

Bình Luận (0)
Comment