Xuân đi đông đến, hoa rơi hoa lại nở.
Trong nháy mắt đã qua hai năm.
Trong khoảng thời gian này, Vạn Thế Đại Lục như thường ngày, các Quận Quốc có ma sát, chiến tranh quy mô nhỏ không ngừng, một ít Võ giả bởi vì ân oán mà chém giết nhau.
Tình huống như thế không kéo dài quá lâu. Bởi vì, ba tháng sau sẽ diễn ra thiên tài thi đấu mỗi mười năm một lần.
Đến lúc đó, thiên tài các Quận Quốc cùng các đệ tử cường giả tề tụ, trình diễn một trận long tranh hổ đấu.
Thiên tài thi đấu là việc quan trọng của Vạn Thế Đại Lục, cũng là cơ hội cho các thiên tài dương danh lập vạn, rất nhiều Võ giả đều đang chờ mong, rất nhiều Quận Quốc đang chuẩn bị về chuyện đó.
Tổ Long Thành làm chủ sự của một giải đấu lớn, vô số công tượng và Trận Pháp đại sư đã bắt đầu bố trí đấu trường cùng khán đài.
Đương nhiên.
Trong khoảng thời gian này vẫn có nhiều người thảo luận về Thiết Cốt Thành.
Bởi vì hơn hai năm qua, cách mỗi ba tháng sẽ tổ chức một buổi đấu giá Vũ Sư Đan, trở thành thành trì nổi tiếng nhất đại lục.
Càng khiến người ta bàn chuyện say sưa là.
Hơn hai năm thời gian, Võ giả vào ở Thiết Cốt Thành chỉ có tám trăm người, mà toàn bộ xuất từ Đông Lăng Quận, đều là thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, tu vi bình quân đều đạt đến Vũ Sư!
Võ giả lấy thân phận cư dân vào ở đã sớm quá 10 ngàn.
Đây chỉ là lực lượng Võ giả, binh lực Thiết Cốt Thành hiện tại cũng đã phát triển đến 100 ngàn. Trước đây không lâu đã hướng thế nhân chứng minh sự cường hãn của mình.
Chuyện kia chính là Võ giả của Thiết Cốt Thành tại Lam Ngọc Thành Thiên Vũ Quận bị một gia tộc nào đó khi nhục, sau khi hay tin, Đông Lăng Quận ngang nhiên xuất binh thảo phạt.
Một lời không hợp thì khai chiến, khiến người ta bất ngờ.
Thiết Cốt Thành phái ra một quân đoàn, cấp tốc chạy một đoạn đường dài đến, chỉ trong một ngày đã công phá 30 ngàn đại quân thủ hộ và chiếm luôn Lam Ngọc Thành!
Mà bên Đông Lăng Quận thương vong vì có 130 người, bên Thiên Vũ Quận tổn thất 5000!
Một trận chiến này gây ra sóng to gió lớn tại khu vực Đông Nam, rất nhiều Quận Quốc đã hiểu, từ khi truyền nhân Tứ Hải Kiếm Đế truyền nhân xuất hiện, Đông Lăng Quận quật khởi đã thành thế bất khả kháng.
Một quận nào đó, tiểu trấn biên thùy.
Tuyết hoa đầy trời rơi xuống, khiến toàn bộ thôn trấn bao phủ trong làn áo bạc.
Tửu quán.
Tốp năm tốp ba thực khách ăn thịt uống rượu, cao giọng nói chuyện với nhau, vô cùng náo nhiệt.
"Két."
Đột nhiên, đại môn bị đẩy ra, gió lạnh gào thét mà vào nương theo từng mảnh hoa tuyết.
Tửu quán bỗng chốc an tĩnh, rất nhiều thực khách nhao nhao nhìn lại, chỉ thấy một nam tử áo đen chầm chậm đi tới, hắn ngồi xuống một bàn nơi hẻo lánh, để kiếm lên bàn.
Mọi người nhất thời phán đoán, bên ngoài tuyết rơi lớn như thế mà sao trên người tên này lại không bị dính một bông tuyết nào.
Bọn họ không khỏi nhìn qua thêm vài lần.
Đó là một thiếu niên nhìn không quá hai mươi, dưới tóc đen hiển lộ một gương mặt trắng nõn, có ngũ quan hoàn mỹ để nữ nhân hâm mộ, tướng mạo rất bất phàm, anh tuấn uy phong.
Chỉ là khóe miệng hơi giương lên, hiển lộ ra mỉm cười cho người ta có cảm giác không đứng đắn.
Mọi người suy đoán người này là công tử một đại gia tộc nào đó đi ra du ngoạn.
Điếm tiểu nhị chạy tới, cười hỏi.
- Khách quan muốn ăn gì?
Hắc y nam tử lên tiếng.
- Một cân liệt tửu, ba cân thịt bò chín.
- Được.
Điếm tiểu nhị lui ra.
Tửu quán vốn đang yên tĩnh lần nữa náo nhiệt, tiếng cụng rượu, tiếng nghị luận bên tai không dứt.
"Hắc hắc."
Một tên thực khách say khướt đứng lên, nói:
- Các ngươi nghe nói gì chưa, Đông Lăng Quận công chiếm Lam Ngọc Thành không bao lâu, liên minh bốn quận đã làm ra phản kích, lần nữa phái ra ba mươi vạn đại quân vây công Thiết Cốt Thành!
- Còn có việc này?
Mọi người không khỏi hứng thú.
Thời kỳ nhàm chán này nghe một vài chuyện tranh đấu ngoài ngoại giới là lạc thú duy nhất của bọn họ.
Hắc y nam tử cũng hứng thú nhìn sang.
Nhưng.
Người kia lại không nói thêm gì, có người vội vàng nói.
- Tửu Quỷ Đầu, sau đó thì thế nào, ngươi còn chưa nói mà.
- Đúng vậy a!
Mọi người ầm ĩ.
Tửu Quỷ Đầu nói tiếp.
- Hắc hắc, chờ ta uống chén rượu lại nói tiếp.
Nói rồi nâng bát uống một hơi cạn sạch, lau vết rượu khóe miệng, nói tiếp.
- Ba mươi vạn đại quân trùng trùng điệp điệp thẳng hướng Đông Lăng Quận, đã vây quanh Thiết Cốt Thành, nghe nói chỉ máy ném tinh hạch thôi đã chuẩn bị 50 cái!
- Nhiều như vậy?
Mọi người chấn kinh.
- Không đúng rồi.
Có người lên tiếng:
- Thành chủ Thiết Cốt Thành là đệ tử Tứ Hải Kiếm Đế, những Quận quốc đó ăn tim gấu gan báo sao mà dám đánh đến tận cửa?
Tửu quỷ nói:
- Tứ Hải Kiếm Đế rất trâu nhưng không quản được chiến tranh thế tục, mà Đông Lăng Quận bên này động thủ trước, bốn quận xuất thủ cũng hợp lý.
Mọi người nhất thời tỉnh ngộ.
Hắc y nam tử thì cười lạnh.
Tửu quỷ cười hỏi.
- Các ngươi đoán xem kết qua sau cùng thế nào?
Mọi người cùng thanh lên tiếng.
- Làm sao?
"Hắc hắc."
Tửu quỷ chỉ cái bát không trên tay mình, cười nói:
- Rượu không còn, các ngươi nếu muốn nghe ta kể tiếp thì gọi cho ta thêm một bình.
- Ngươi…cái tên này…!
Mọi người nhao nhao sụp đổ.
- Tiểu nhị.
Đột nhiên, hắc y nam tử hô:
- Cho vị bằng hữu này thêm một bầu rượu, ba cân thịt bò chín, tính cho ta.
"Ách?"
Tửu quỷ quay người nhìn lại.
Áo đen nam tử cười nói:
- Hiện tại có thể nói tiếp chưa?
Tửu quỷ xiêu vẹo đi tới, nói:
- Vị bằng hữu này thật hào sảng.
Nói rồi đặt mông ngồi xuống, ánh mắt nhìn về phía chuôi kiếm bị vải thô quấn quanh, có ý muốn sờ một chút.
Hắc y nam tử nhắc nhở:
- Đụng nó, ngươi sẽ chết.
"Hắc hắc."
Tửu quỷ thu tay lại, nhếch miệng cười một tiếng.
Nhưng vào lúc này, điếm tiểu nhị bưng rượu thịt lên, hắn rót một bát đầy, nói:
- Bốn quận liên minh chuẩn bị 50 máy ném tinh hạch, phát động tiến công, kết quả chỉ trong một ngày đã bị quân đội Thiết Cốt Thành đánh tan.
- Không phải chứ?
Mọi người hoảng hốt.
Tửu quỷ tiếp tục nói:
- Ba mươi vạn đại quân của bốn Quận bị đánh cực kỳ chật vật, máy ném tinh hạch cũng không kịp rút về, tất cả đều bị Thiết Cốt Thành đoạt lấy.
- Lợi hại như vậy!
Rất nhiều người âm thầm líu lưỡi.
Phải biết, ba năm trước bọn họ nghe được tin tức, Thành chủ Thiết Cốt Thành tuy biểu hiện anh dũng, nhưng cũng chỉ có thể bị động phòng thủ.
Bây giờ lại có năng lực đánh tan ba mươi vạn đại quân, thực sự quá trâu rồi.
Có người cảm khái nói:
- Một khỏa Vũ Sư Đan giờ đã có giá 4000 vạn, Thiết Cốt Thành có thể nói giàu chảy mỡ, quân sự phát triển sẽ rất nhanh, ai có thể so được chứ.
Mọi người đồng ý gật đầu.
Cái thế giới này, có tiền sẽ có gần như tất cả.
Tửu quỷ cảm giác mình bị xem nhẹ, hắn giơ bát, trở lại chỗ ngồi, nói tiếp.
- Bốn quận tan tác thì các ngươi nghĩ đã kết thúc à?
- Hả?
Mọi người quay đầu nhìn lại.
Ánh mắt lần nữa hội tụ trên người Tửu quỷ, hắn dương dương đắc ý nói:
- Ta nghe nói, lão đại liên minh của chín quận, Chu Vũ Quận đã chính thức tuyên chiến Đông Lăng Quận!
- Chu Vũ Quận?
Có người cả kinh nói:
- Không phải quận quốc mạnh nhất khu vực Đông Nam à, nghe nói thủ đô Chu Vũ Thành đã đạt đến lục tinh, thực lực rất mạnh!
"Hắc hắc."
Tửu quỷ cười nói:
- Chu Vũ Quận công khai tuyên chiến, các Quận liên minh nhao nhao hưởng ứng, nghe nói lần này phái ra đại quân chừng 90 vạn, Vũ Tông cường giả đã vượt qua con số một ngàn người!
- Nhiều như vậy?
Đám người biến sắc.
Đội hình có 1000 Vũ Tông, có thể dùng từ khủng bố để hình dung!
- Đông Lăng Quận lần này xong đời rồi.
- Đúng vậy, nếu như Tứ Hải Kiếm Đế không xuất hiện, đối mặt với đại quân chín quận, Thiết Cốt Thành thủ không được!
- Ừm?
Đột nhiên, có người lên tiếng hỏi.
- Hắc bào nam tử kia đâu rồi?
Mọi người quay đầu lại nhìn lại thì không còn thấy hắc bào nam tử kia nữa, trên mặt bàn lưu lại mấy lượng bạc.