"Bành —— "
Một tiếng vang thật lớn.
Đầu La Mục hung hăng đập vào đầu Mộ Dung Chiến.
Chiến trường nhất thời yên tĩnh, đám người ngốc trệ rồi há to mồm.
Có thể dùng đầu công kích?
Rất nhiều Vũ Vương im lặng nghĩ thầm, phương thức công kích của tên La Mục này thật sự đặc biệt a.
Nhưng.
Một màn sau đó để bọn hắn trợn mắt hốc mồm.
La Mục thả Mộ Dung Chiến ra, đứng tại chỗ, tròng mắt không ngừng đảo quanh, như đang làm gì đó.
"A —— "
Đột nhiên, Mộ Dung Chiến ôm đầu, phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ.
Sát Lục chi khí, có thể ăn mòn Võ giả linh hồn, mà một kích bằng đầu của La Mục cũng có tác dụng tập kích tư duy linh hồn.
Linh hồn Mộ Dung Chiến bị đụng đến sụp đổ.
"Xoát!"
Đột nhiên, La Mục xuất thủ, vừa nhanh vừa độc.
"Ba —— "
Tiếng tát vang dội truyền đến, Mộ Dung Chiến đầu rối bời bị đánh bay ra ngoài, rụng mấy cái răng cửa.
"Xoát!"
La Mục ép trên người hắn, lãnh đạm nói:
- Ngươi thật rác rưởi!
"Bành —— "
Một quyền hung hăng đánh xuống.
"Bành bành bành —— "
Nắm tay thay nhau oanh tạc, Mộ Dung Chiến bị đánh mặt mũi bầm dập, chỉ sợ cha mẹ hắn cũng nhận không ra.
La Mục đứng lên, cái chân hung hăng giẫm đạp, chửi ầm lên.
- Này thì trả lại gấp đôi, này thì Sát Lục Chi Tinh dám trang bức trước mặt lão tử,!
"..."
Khóe miệng mọi người kịch liệt run rẩy.
Bọn họ hoàn toàn nhìn không ra, đây là một Vũ Vương, hắn có khác gì ngược lưu manh đầu đường xóa chợ đâu!
Ba năm trước.
La Mục giác tỉnh thần hồn đánh bại đệ nhất thiên tài Thiên Vũ Quận.
Lúc đó không phải là hắn, mà sau khi thức tỉnh Kim Cương Thần, La Mục cũng không biết mình rốt cuộc thắng như thế nào, ngây người suy nghĩ vài ngày.
Nếu như không giác tỉnh, hắn trước mặt Mộ Dung Chiến không bằng cái rắm.
Cho đến hôm nay.
Lần nữa giao thủ cùng Mộ Dung Chiến, hắn là hắn, không mượn nhờ bất kỳ ngoại lực gì, cụng cái trán qua đã hành cho Sát Lục Chi Tinh hay trước mắt hoa rơi nước chảy.
Đây là thực lực.
Đây, cũng là La Mục ba năm sau khi thần hồn giác tỉnh!
"Ha ha ha!"
La Mục dùng sức giẫm Mộ Dung Chiến, không kiêng nể cười lớn.
Vân Phi Dương!
Ngươi thấy chưa, lão tử hiện tại rất mạnh!
Đã có thực lực chà đạp thiên tài cùng tuổi, ngươi tốt nhất đừng xuất hiện, nếu không cũng sẽ bị ngược như thế!
- Tiểu tử, thôi cuồng!
Đột nhiên, Mạc Dư Sanh vọt tới, bàn tay ngưng tụ ra hai trăm trọng thuần linh lực!
Mộ Dung Chiến là thiên tài đại biểu Thiên Vũ Quận hắn dự thi, nếu có gì ngoài ý muốn, làm sao tham gia thiên tài thi đấu, cho nên nhất định phải ngăn cản La Mục, thậm chí, giết chết đối phương.
Đông Lăng Quận có thiên tài dạng này rất uy hiếp đối với Thiên Vũ Quận.
Ánh mắt Lâm Nhược Hiên lạnh lẽo, đang muốn xuất thủ, bởi vì Mạc Dư Sanh đã đạt đến Vũ Vương trung kỳ đỉnh phong, còn mạnh hơn mình, tiểu gia hỏa kia khẳng định chịu không được!
Nhưng.
Sau một khắc, thần sắc hắn ngốc trệ.
La Mục như cảm thấy Mạc Dư Sanh đột kích, hắn bỗng nhiên bước về phía trước một bước, bao cổ tay dưới cánh tay phải lấp lóe kim quang, sau lưng hiện ra một đầu vượn thú to lớn, tức giận vỗ ngực, ngửa mặt lên trời gào thét.
"Vù vù —— "
Cuồng bạo khí kình theo vượn thú xuất hiện, tàn phá bừa bãi bốn phía, Mộ Dung Chiến đang trọng thương bị quét bay ra xa!
Một khắc này.
Phương viên trăm trượng tràn ngập một cỗ uy áp hoang vu!
Rất nhiều Vũ Vương lộ vẻ hãi nhiên, bọn họ cảm thụ được cỗ uy áp kia, không khỏi hãi hùng khiếp vía!
- Đây là... Cấm thuật?
Sai.
Đây không phải cấm thuật.
Chiêu này do La Mục nghiên cứu hai năm qua, ngưng tụ từng chút Thần lực huyễn hóa ra thú hình của Kim Cương Thần!
- Kim Cương tại thân, không gì không phá!
La Mục nắm chặt song quyền, khải giáp quanh thân đột nhiên vỡ vụn, loã lồ nửa người trên, hiển lộ từng khối bắp thịt cường tráng cũng chi chít vết thương.
Những ngấn thương tổn đó do hai năm lịch luyện này lưu lại.
Trên đường trưởng thành của một Võ giả tiếp nhận khó khăn, in lên trí nhớ khắc cốt ghi tâm, cũng là mình chứng tốt nhất cho sự quật khởi của một võ giả!
"Rống!"
Vượn thú to lớn gào thét, âm thanh chấn động như sấm!
Nó đưa ra cánh tay tráng kiện, trực tiếp nắm tới, lực kình bạo phát như có thể tùy thời rung chuyển không gian!
"Ong ong —— "
Tụ Quang Phòng Ngự Trận bao quanh Thiết Cốt Thành hiện hình rung động, La Mục bạo phát Thần lực khiến trận pháp rung chuyển, khiến rất nhiều Vũ Vương chấn kinh, hô hấp có chút dồn dập lên.
Muốn nói sụp đổ nhất vẫn là Mạc Dư Sanh.
Trong nháy mắt bạo phát La Mục Thần lực, hắn cách đối phương chỉ hơn mười trượng, tuy trong lòng dâng lên mãnh liệt không ổn, nhưng không kịp rút lui.
"Vù vù —— "
Vượn thú tráng kiện giơ cánh tay ngang nhiên chộp tới, che hết người Mạc Dư Sanh vào trong, ngửa đầu hô to, cánh tay điên cuồng đập xuống đất.
"Ầm ầm!"
Mỗi lần đập xuống, khắp nơi rung động.
Chỉ chốc lát, Thần lực hóa thành vượn thú tiêu tán, mặt đất bị oanh kích hình thành một cái hố sâu to chừng năm trượng.
Mạc Dư Sanh nằm dưới đáy hố, quần áo vỡ vụn, máu thịt be bét, bị nện trọng thương, gần như hôn mê.
Rất nhiều Vũ Vương tràn đầy hoảng sợ!
Cường giả Vũ Vương trung kỳ đỉnh phong bị đánh thành dạng này?
Chu Thiên Tề treo giữa không trung, trong con ngươi cũng hiện vẻ hãi nhiên, phải biết, lấy thực lực Vũ Vương đỉnh phong của hắn, mới có thể làm được điểm này!
Nói cách khác.
Tiểu gia hỏa gọi La Mục kia nắm giữ thực lực có thể so Vũ Vương đỉnh phong?
Thật đáng sợ!
Không được.
Thiết Cốt Thành có Vân Phi Dương đã rất khủng bố, giờ lòi ra một tên La Mục là uy hiếp cực lớn đối với liên minh của hắn.
Trong con ngươi Chu Thiên Tề hiện lên sát cơ.
Nhưng.
Khi hắn chuẩn bị xuất thủ, Mộ Dung Chiến cả người máu me bê bếch đột nhiên đứng lên.
Tên này còn không có hôn mê?
Đám người nhao nhao mộng.
- Hửm?
La Mục quay người nhìn lại.
"Vù vù —— "
Đột nhiên, cuồn cuộn khí thế bao phủ quanh thân Mộ Dung Chiến, thôn phệ triệt để hắn vào trong, đồng thời truyền ra âm u.
- Tiểu tử, ngươi chọc giận ta!
- Đây là...
La Mục lộ vẻ mặt nghiêm túc.
Giờ phút này, cánh tay phải chết lặng vì phóng thích Thần lực của hắn đang run rẩy, giống như cùng sinh ra cộng minh.
Nếu Vân Phi Dương ở chỗ này khẳng định sẽ rất hưng phấn. Bởi vì, sát lục chi khí bao quanh Mộ Dung Chiến ẩn chứa Thần lực, nói cách khác, hắn chính là một trong những người mang theo thần hồn!
Mộ Dung Chiến mang theo thần hồn có dấu vết lần theo.
Phải biết, tại Thiên Vũ Học phủ, lúc hắn phóng xuất ra Sát Lục chi khí kích thích La Mục thức tỉnh, trong lòng hiện ra một cảm giác rất quen thuộc.
Mặc dù chỉ lóe lên một cái rồi biến mất, nhưng cũng xúc động thần hồn bên trong thân thể để nó có cơ hội giác tỉnh.
Đương nhiên.
Muốn giác tỉnh rất khó.
Ba năm qua, Mộ Dung Chiến không có bất kỳ cảm giác gì nữa.
Nhưng ngay hôm nay, lần nữa bị La Mục ngược, triệt để kích phát thần hồn trong người hắn.
La Mục năm đó bị sát lục chi khí của Mộ Dung Chiến công kích linh hồn, cuối cùng gần như hôn mê rồi giác tỉnh, Mộ Dung Chiến cũng tương tự bị oanh đến linh hồn sụp đổ, phát động giác tỉnh.
Hai người kia, thật mẹ nó tương ái tương sát mà!