Siêu Thần Yêu Nghiệt

Chương 376

Tâm Hỏa Thần Giáp tuy bị tổn hại, không có phong phạm Thần khí năm đó, nhưng cũng không phải Lương Âm Vũ Vương cấp đã có thể tùy tiện mặc loạn, cho nên khoác lên người có thời hạn, thời gian này đại khái khoảng một khắc đồng hồ.

Sát Lục Chi Thần dù sao cũng là cường giả Thần cấp, cũng đã suy đoán ra, bé con này mặc vào Thần Giáp không kéo dài quá lâu, cho nên tính toán tránh mũi nhọn, chờ thời hạn đi qua, lại tới thu thập nàng.

Nhưng.

Khi hắn vừa đi mấy bước, tròng mắt tan rã, thân thể khó động đậy.

Bởi vì, một bát vàng cao mười trượng từ trên trời giáng xuống bao hắn vào trong, phát ra phật quang khiến người ấm lòng!

- Nam mô a di đà phật.

Thanh âm hùng hậu truyền đến.

Ánh mắt mọi người nhìn lại phương vị Thiết Cốt Thành, một thiếu niên đầu trọc ngồi giữa hư không, hắn chắp tay trước ngực, phật quang bao phủ quanh thân, chữ Vạn giữa hai đầu lông mày sáng lấp lánh, nhắm mắt niệm phật ngữ.

Hiển nhiên.

Đây chính là Pháp Tể!

Hai năm qua đi, hắn biến hóa không tính quá lớn, chỉ là Phật Đạo khí tức tức quanh thân càng đậm, mặc thêm áo cà sa nữa thì tuyệt đối trở thành một cao tăng.

- Phật…Phật môn Vũ Vương cấp?

Rất nhiều Vũ Vương sợ hãi.

Thiếu niên đầu trọc có thể treo giữa không trung, đã nói rõ hắn có tu vi Vũ Vương !

- Không phải chứ!

Chu Thiên Tề kém chút thổ huyết.

Hai Vũ Vương trẻ tuổi đã đủ đả kích người, bây giờ lại xuất hiện một người, một Phật môn đệ tử cực kỳ hiếm thấy, Đông Lăng Quận hiện tại quá mãnh liệt rồi!?

"A!"

Đột nhiên, bên trong bát vàng phát ra tiếng thét chói tai khiến người ta rùng mình!

Mọi người đồng loạt nhìn lại, chỉ thấy Mộ Dung Chiến Sát Lục Chi Thần ôm đầu ngã trên mặt đất, thống khổ kêu thảm, Sát Lục chi khí quanh thân lúc phật quang chiếu rọi hóa thành từng sợi khói xanh, cũng cuối cùng bị áp chế.

Phật quang có thể thanh trừ hết thảy tà ma yêu khí, Sát Lục chi khí mặc dù không phải tà ma nhưng ẩn chứa bạo lệ, phân loại tội ác, cho nên bị phật quang gắt gao khắc chế.

- Đính lễ đại nguyện lực, địa tàng ma ha tát, nhân địa hiếu từ thân, nguyện độ chúng sinh…

Pháp Tể treo lơ lửng giữa trời đọc kinh văn, bát vàng chiếu phật quang càng thêm mãnh liệt.

Hắn đọc siêu độ kinh, tại độ hóa oán niệm bên trong ẩn chứa bên trong sát lục khí tức, trợ giúp chúng nó thoát khỏi khống chế, hướng thế giới cực lạc, đạt được giải thoát chân chính trên.

"A a a!"

Tiếng kêu thảm thiết của Sát Lục Chi Thần bên tai không dứt.

Trước mặt phật quang, hắn hoàn toàn không có lực phản kháng, dù sao cũng chỉ là một tia thần hồn giác tỉnh. Cuối cùng, vị này đã từng là Thần này dừng kêu thảm, tư duy phai mờ, bị phật quang độ hóa!

Trên đời không còn Sát Lục Chi Thần nữa.

Thời điểm hắn phai mờ, cuồn cuộn khói xanh bay ra bát vàng, dung nhập vào thiên địa.

Đây là oán niệm đã được độ hóa, nhưng có thể được kinh phật chỉ dẫn tìm được đại môn thông đến thế giới cực lạc thì hay thì phải nhìn tạo hóa của chúng.

Hơn một vạn năm trước, bị năm tên Thần Vương đánh ra Thần Giới, khổ tâm tu luyện ngàn năm, lần nữa trở về lại bị Chiến Thần Vân Phi Dương hoàn ngược.

Sát Lục Chi Thần không phục.

Hắn lại dốc lòng tu luyện, lần nữa trở về, lại gặp phải Thần Giới hạo kiếp, bi thảm vẫn lạc, một tia tàn hồn có thể may mắn còn sống sót, gửi thân nơi phàm thể, kinh bách thế luân hồi.

Ngày hôm nay, rốt cục thức tỉnh trong thân thể Mộ Dung Chiến, còn không đắc ý bao lâu đã bị phật quang độ hóa.

Sát Lục Chi Thần mặc dù chỉ lấy tàn hồn chưởng khống phàm thể, nhưng thực lực vẫn rất mạnh, chí ít có thể chiến đấu cùng Vũ Hoàng.

Hết lần này tới lần khác, gặp một người mặc Thần Giáp, nắm giữ Tâm Hỏa đốt cháy hết thảy, để hắn không cách nào tới gần.

Một tên Phật môn đệ tử gắt gao khắc chế mình.

Cuối cùng, không được đắc ý bao lâu, chưa gây ra sóng gió gì đã bị tiêu diệt, quả thật là siêu cấp bi kịch, xin vì hắn mặc niệm ba giây a.

Sau khi Sát Lục Chi Thần biến mất, xa xôi trên bầu trời kia, một ngôi sao phát ra hào quang óng ánh.

Đó là Thần Cung!

Đại biểu lại có một Thần tàn hồn được phàm nhân kế thừa.

"Ừm?"

Vân Phi Dương đang cực tốc chạy về cũng ý thức được trên bầu trời nhiều thêm một ngôi sao lấp lóe, vui mừng nói:

- Lại có một tên mang thần hồn giác tỉnh?!

Vạn Thế Đại Lục sở hữu mười hai thần hồn giác tỉnh giả, bây giờ giác tỉnh người thứ ba, cũng coi như hoàn thành một phần tư!

- Sẽ là ai đây?

Vân Phi Dương rất chờ mong, cũng tiếp tục bắn hết tốc độ tiến về phía trước. Giờ phút này, hắn cách Đông Lăng Quận chỉ còn ngàn dặm, dựa theo tốc độ này, đại khái khoảng một canh giờ sẽ đuổi tới.

Bên ngoài Thiết Cốt Thành.

Bát vàng to lớn tiêu tán.

Pháp Tể ngồi xếp bằng trên thành lầu, cái trán chảy ra mồ hôi, hô hấp trở nên dồn dập, độ hóa Sát Lục Chi Thần khiến tâm thần hắn mệt mõi cực độ.

Suy yếu còn có Lương Âm, Tâm Hỏa Thần Giáp trên người nàng sớm đã hóa thành hư vô, hỏa diễm chung quanh dập tắt, một cỗ cảm giác mệt mỏi xông lên đầu, thân thể mềm mại lung lay sắp đổ, cuối cùng bất lực ngồi xếp bằng xuống.

Phủ lên người Thần Giáp tổn hại rồi còn bạo phát Thần lực để cho nàng cực độ suy yếu.

Bất quá.

Khóe miệng nữ nhân này lại lộ ra vẻ mỉm cười. Chính mình bảo trụ Thiết Cốt Thành, bảo trụ Tụ Quang Phòng Ngự Trận do tên kia bố trí, hết thảy đều đáng giá.

Nói thật.

Lương Âm đến rất đúng thời điểm.

Nếu như chậm thêm chút nữa, Sát Lục Chi Thần có thể nhẹ nhõm phá mất Tụ Quang Phòng Ngự Trận.

Đến lúc đó, mất đi trận pháp bảo hộ Thiết Cốt Thành, coi như không bị Sát Lục chi khí ăn mòn, cũng sẽ mở ra cơ hội cho chín quận liên minh!

Pháp Tể xếp bằng trên thành lâu.

La Mục và Lương Âm suy yếu ngồi xếp bằng ngoài thành, Mộ Dung Chiến lâm vào khá nặng hôn mê.

Chiến trường trở nên yên tĩnh.

Bất quá, Vũ Vương chín quận dần khôi phục từ trong thống khổ, từng người phát sát tâm, vì bọn họ nhìn ra được, La Mục và Lương Âm đối diện hiện đang rất suy yếu.

Lúc này nếu xuất thủ, nhất định có thể chém giết hai người.

Vũ Vương trẻ tuổi của Đông Lăng Quận quá nhiều, đây là một cự đại uy hiếp đối với bọn hắn, đã đến nước này, hoặc không làm, còn đã làm thì diệt trừ cho hết!

Dù sao, Vũ Vương đánh Vũ Vương, không tính tham dự chiến tranh thế tục!

- Chu thành chủ.

Một tên Vũ Vương xoay người, trong con ngươi hiện lên lạnh lùng.

Chu Thiên Tề hiểu ý nhẹ nhàng gật đầu, ba tên Vũ Vương trung kỳ bạo phát tu vi, bỗng nhiên xông tới giết La Mục cùng Lương Âm.

Vì bảo đảm không có sơ hở nào, ba người ngưng tụ vũ kỹ, cùng nhau phất tay, năm trăm trọng thuần linh lực hóa thành một đoàn năng lượng cầu, đánh tới Lương Âm gần nhất trước!

"Xoát —— "

Lâm Nhược Hiên xuất hiện sau lưng Lương Âm.

Hắn đã sớm cảnh giác, cho nên thời điểm tại ba tên Vũ Vương xuất động đã chạy tới.

- Thái Cực Hóa Lưỡng Nghi!

Lâm Nhược Hiên vung lên hai tay, đại Thái Cực đồ án bỗng nhiên xuất hiện, hình thành phòng ngự tuyệt đối.

Nhưng phòng ngự Thái Cực này có thể chống lại ba Vũ Vương trung kỳ sao?

Không thể.

Nhưng Lâm Nhược Hiên vẫn lựa chọn ngạnh kháng.

Bởi vì, La Mục ay Lương Âm, bây giờ đều đạt tới Vũ Vương, là tương lai Đông Lăng Quận, mình dù phải chết, cũng phải bảo vệ bọn hắn.

- Buồn cười!

Nhóm Vũ Vương đột kích cười lạnh không thôi.

Lâm Nhược Hiên dám một mình đối mặt ba người bọn họ, quả thực chịu chết.

Trong lòng bọn họ nghĩ, nếu có thể chém giết Thành chủ Đông Lăng Quận, càng có giá trị hơn việc giết chết hai Vũ Vương trẻ tuổi, chí ít có thể khiến cho đối phương quần long vô thủ!

Nhưng.

Vào lúc này.

Một nam một nữ xuất hiện sau lưng Lâm Nhược Hiên.

Bọn họ vươn tay, đặt lên hai vai của hắn, hai cỗ khí tức bạo phát, giao thoa xuôi theo cánh tay, cuối cùng hòa với Thái Cực đồ án làm một thể.

"Ông —— "

Thái Cực được hai cỗ khí tức gia trì, lần nữa mở rộng, hóa thành mười trượng.

Lâm Nhược Hiên kinh ngạc.

Bởi vì, đứng phía sau chính là Vân Lịch, Vân Hoa, hai anh em đang bạo phát khí tức, vậy mà cũng đạt tới Vũ Vương cấp, mà thuộc tính bạo phát là Thuần Dương nhị khí!

"Khặc khặc kiệt."

Vân Lịch lớn lên cao to, đẹp trai nhưng không biết khoai có to không nhếch miệng cười một tiếng, rất bỉ ổi nói:

- Muội muội, đối mặt ba tên Vũ Vương trung kỳ, có sợ hơm?

Vân Hoa trổ mã càng thêm quyến rũ động lòng người, đáp.

- Không sợ!

Bình Luận (0)
Comment