Vân Phi Dương đưa thân tiến nhập 100 cái tên trên Quán Quân Bảng nằm trong dự liệu rất nhiều người. Bất quá, bọn họ không chỉ nghị luận hắn, mà còn đang nghị luận bọn người La Mục.
Một Đông Lăng Quận nho nhỏ, đột nhiên hiện ra năm tên Vũ Vương trẻ, quả thực quá rung động. Phải biết, năm sáu Tinh Thành trì cũng chưa chắc được như thế.
Đến cùng làm sao làm được?
Bọn họ sẽ không ngờ La Mục cùng bọn người Pháp Tể có thể trong thời gian hai năm rưỡi ngắn ngủi đột phá đến Vũ Vương đều bởi vì trọng lực Tụ Linh Trận!
Mỗi ngày chịu đựng trọng lực to lớn áp bách làm cho thuần linh lực nhanh chóng tiêu hao, rồi trận pháp nhanh chóng tiếp tế, loại trưởng thành này nhanh hơn gấp bội thiên tài phổ thông.
Dù chín quận lui binh đã qua hơn nửa tháng, Thiết Cốt Thành khôi phục bình tĩnh trước kia, mấy người Vân Lịch cũng hoàn toàn như trước đây lúc nào cũng tu luyện bên trong trọng lực Vũ Vương đỉnh phong.
Những ngày này.
Thuần linh lực trong cơ thể Vân Phi Dương đã triệt để khôi phục, hắn đang ngồi trên giường, một cánh tay khoác lên trên tay Lâm Nhược Hiên, linh niệm dung nhập dò xét kinh mạch của lão.
Thật sự bị phá hủy vô cùng thê thảm, có thể đánh đồng tử mạch của La Mục khi xưa.
Hắn thu hồi linh niệm, chân thành nói:
- Ta sẽ nghĩ biện pháp để cha vợ kinh mạch khép lại, khôi phục cảnh giới trước kia.
Lâm Nhược Hiên nằm trên giường, dung mạo già nua rất nhiều, nhưng trên mặt lại mỉm cười.
Khi tỉnh lại, hắn đã biết kinh mạch của mình bị tổn hại nghiêm trọng, một thân tu vi không còn sót lại chút gì, về sau không thể tu luyện nữa.
Điều này là một ác mộng đối với võ giả,.
Nhưng Lâm Nhược Hiên lại thản nhiên đối mặt, không chút bi thương, có thể bảo trụ được thiên tài như La Mục, Lương Âm và Đông Lăng Quận, dùng mệnh đổi cũng được.
-Phấn khởi lên.
Hắn yếu ớt nói:
-Ta già rồi, Đông Lăng Quận về sau phải dựa vào những người tuổi trẻ như các ngươi.
Vân Phi Dương nói:
-Cha vợ, xin yên tâm, Đông Lăng Quận sẽ càng ngày càng mạnh, lãnh thổ sẽ ngày càng nhiều!
Lâm Nhược Hiên hài lòng cười.
-Bành!
Diệp Nam Tu cùng ba người Hắc Mao, mỗi người cầm một đại thiết côn, quất vào trên lưng La Mục, mà đối phương còn nắm quyền, nói:
-Dùng lực nhiều vào!
-Bành bành bành!
Ba người lần nữa oanh tới.
Sau lưng La Mục bị đánh đỏ chót.
-Lại đến!
Hắn phẫn nộ hô.
- Không nỗi nữa!
Ba người Diệp Nam Tu nằm rạp trên mặt đất, uể oải nói, đánh cả một ngày rồi, bọn họ đã kiệt sức.
-A!
La Mục đột nhiên lao ra, đánh nát thạch đầu phía trước, để phát tiết lửa giận trong lòng.
Lâm Nhược Hiên trọng thương, tu vi hoàn toàn biến mất vì bảo vệ mình.
Ta không dùng được.
Ta quá yếu.
Hại Lâm thành chủ!
La Mục ngửa đầu kêu to lên.
-Xoát
Đột nhiên, Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt hắn, một chân đá tới.
-Oanh!
La Mục bị đá bay ra ngoài, chật vật nằm rạp trên mặt đất, hai tay khẩn trương nắm bùn đất, gào khóc nói:
-Lão đại, thật xin lỗi, là ta liên lụy Lâm thành chủ!
Ba người Diệp Nam Tu nhao nhao trầm mặc.
-Đứng lên.
Vân Phi Dương lạnh lùng nói.
-Ta không đứng lên, để cho ta khóc đi!
- La Mục nằm đó, lớn tiếng khóc.
Vân Phi Dương nói:
-Chờ diệt chín quận rồi lại khóc.
Dát.
La Mục dừng khóc, đứng lên nắm quyền căm hận nói:
-Lão đại, lúc nào đánh!
Mục quang Vân Phi Dương lãnh lệ nói:
-Nửa tháng sau!
Lâm Nhược Hiên bị đánh mất tu vi, để La Mục tự trách không thôi, Vân Phi Dương sao lại dễ chịu, cho nên hắn giận, nhất định phải diệt chín quận!
Mà càng nhanh càng tốt!
Phủ Thành chủ.
Tương Cần ngồi dưới vị.
Mấy năm qua, nàng biến hóa không lớn, khí chất già dặn càng đậm.
Nàng đại mi cau lại, nói:
-Ngươi chắc chắn?
-Xác định.
Vân Phi Dương chân thành nói.
-Phương diện tiền bạc không thành vấn đề, nhưng vẫn phải dựa vào Thôi công tử.
Ánh mắt Tương Cần nhìn về phía Thôi Băng Duệ ngồi bên cạnh, tiểu tử này mấy năm qua trưởng thành rất nhiều, đã ít đi mấy phần ngây thơ, nhiều mấy phần ổn trọng.
-Đại ca.
Thôi Băng Duệ nói:
-Ta sẽ động viên lực lượng Thôi gia, trong bảy ngày mua sắm tinh hạch nhị tam phẩm.
Vân Phi Dương nói.
-Năm ngày!
Thôi Băng Duệ nói:
-Tốt!
Cách Phủ thành chủ Thiết Cốt Thành không xa có một tòa tòa nhà lớn, nơi này là phủ đệ Lương gia từ Địa Sơn Trấn dời tới.
-Lâm thành chủ không có sao chứ?
Lương Âm đứng trong đình, trong đôi mắt đẹp lấp lóe lo lắng, nàng giống như La Mục, mấy ngày nay đều đang tự trách.
-Không có việc gì.
Vân Phi Dương nói.
Lương Âm nói:
-Nửa tháng sau, huynh muốn tấn công chín quận?
-Ừm.
Vân Phi Dương nắm quyền, nói:
-Ta sẽ để bọn hắn nợ máu trả bằng máu!
Khi đang nói chuyện, sát khí bạo phát.
Lương Âm nhìn hắn chăm chú, nói:
-Ta cũng bồi tiếp huynh.
Năm ngày sau.
Thôi Băng Duệ vận dụng lực lượng Thôi gia, mang đến không ít tinh hạch nhị tam phẩm, số lượng chí ít đạt tới 5000 khỏa, đồng thời cũng mang đến rất nhiều Khí Giới Sư.
-Có thể làm được sao?
Vân Phi Dương hỏi.
Nhìn cả phòng chất đầy tinh hạch, Lý Cửu Nhất nâng cằm lên, nói:
-Bảy ngày chắc được.
-Làm phiền ngươi.
Vân Phi Dương rời đi.
Lý Cửu Nhất mang theo Khí Giới Sư, bắt đầu làm không ngừng nghỉ.
Lần này đối bọn hắn là một khảo nghiệm, bời vì phải trong bảy ngày, chế tạo gấp gáp vũ khí lấy tinh hạch nhị tam phẩm khu động!
Cha vợ Lâm Nhược Hiên bị đánh mất tu vi, để Vân Phi Dương phẫn nộ.
Hắn muốn báo thù, lập tức báo thù!
Cho nên, không tiếc vận dụng tiền tài mua cao phẩm tinh hạch, chế tạo ra vũ khí càng mạnh mẽ!
Mà.
Tên này cũng đang liều.
Gọi Lương Âm cùng Liễu Nhu qua, trực tiếp xuất ra 20 giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương, để hai người luyện chế Vũ Sư Đan!
Vẻn vẹn dựa vào vũ khí, còn chưa đủ.
Hắn muốn chế tạo ra một Đại Vũ Sư đoàn cực mạnh, sau đó dùng lực lượng kinh khủng nhất đi đập tan hết thảy, để thế nhân biết, hậu quả của việc đắc tội Vân Phi Dương hắn!
Nếu như hai năm trước, 20 giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương cần một tháng mới có thể điều chế xong, nhưng ngày nay, Lương Âm khống chế Tâm Hỏa đã đến cấp độ lô hỏa thuần thanh, vẻn vẹn năm ba ngày đã luyện chế xong toàn bộ.
Càng bưu hãn hơn là.
Lúc trước một giọt có thể làm mười phần, dưới sự nghiên cứu phối hợp dược vật của Liễu Nhu trong hai năm, lúc này một giọt có thể chia làm 20 phần.
Cho nên, sau khi luyện chế xong, thu được bốn trăm khỏa Vũ Sư Đan, phẩm chất đều hoàn mỹ!
-Lợi hại như vậy?
Nhìn một bình Vũ Sư Đan, Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Liễu Nhu nhíu mi, nói:
-Sư đệ, nếu như ngươi có càng nhiều Tiên Lộ Quỳnh Tương, ta có thể luyện chế cho Vũ Tông đan ra ngươi!
-Cái gì?
Vân Phi Dương trừng to mắt.
Liễu Nhu ngạo nghễ nói:
-Trong hai năm qua, sư tỷ một mực nghiên cứu Thần Giới đan phương kia, từ đó thu hoạch được linh cảm, sáng tạo ra cách điều chế Vũ Tông đan.
-Lợi hại.
Vân Phi Dương giơ lên ngón tay cái.
Liễu Nhu cười nói tiếp.
-Đương nhiên, cái này phải cần rất nhiều Tiên Lộ Quỳnh Tương.
Vân Phi Dương nói:
-Bao nhiêu?
Liễu Nhu nâng cằm lên, tính toán.
-Bằng vào năng lực ta và Lương Âm muội muội hiện tại, cần 5 giọt đi.
-Nhiều như vậy?
Vân Phi Dương ngơ ngác.
Phải biết, hai năm qua, Bách Hoa Thảo tại tiểu thế giới trong thể nội không ngừng uẩn dục, cũng mới ngưng tụ ra 20 giọt mà thôi.