Siêu Thần Yêu Nghiệt

Chương 427

Từ khi tham gia thiên tài thi đấu đến nay, vòng một hay vòng hai, hoặc vòng ba này, Vân Phi Dương vô cùng vững vàng, cho người ta cảm giác phong khinh vân đạm.

Nhưng.

Khi hắn lần nữa lấy thực lực bá đạo đánh bại thiên tài bài danh thứ sáu trên Quán Quân Bảng mới khiến vô số cường giả chấn kinh.

Tên này đến cùng mạnh cỡ nào, lại có thể giải quyết đối thủ nhẹ nhõm đơn giản như thế.

Hoặc nói.

Từ khi tham gia thi đấu thiên tài đến giờ, hắn chưa xuất toàn lực?

Cuối cùng.

Rất nhiều người không còn gì để nói.

Trước nay, mỗi một người dự thi đều dùng sinh mệnh đi liều, có người biểu hiện bình tĩnh tùy ý như thế thực vượt qua tưởng tượng.

Vân Phi Dương chiến thắng đối thủ xong, đến Long Chấn Vũ đăng tràng, đối thủ của hắn là người bài danh thứ tám Quán Quân Bảng.

Hạng nhất cùng hạng 8 Quán Quân Bảng tuy chỉ cách bảy người, nhưng thực lực lại như trời với đất.

Chưa đến một khắc.

Long Chấn Vũ nhẹ nhàng đánh bại đối thủ, chen chân vào lục cường.

Tiếp theo đến Mạc Văn Hiên.

Làm á quân Quán Quân Bảng, thực lực tên này phi thường cường đại, hắn cũng lấy phương thức lưu loát nhất kết thúc giao đấu đê vào lục cường.

Bất quá.

Long Chấn Vũ và Mạc Văn Hiên tấn cấp liền kề, vì thế hai người sẽ tranh đoạt tam cường.

Hạng một cùng hạng hai lại sẽ gặp nhau quả thực oanh động.

Lên đài trận tiếp theo là thiên tài bài danh thứ ba, cũng chính là Cô Độc, người này một tay kiếm thuật xuất thần nhập hóa, cấp tốc kết thúc trận đấu tấn thăng lục cường.

Cuối cùng, lục cường chỉ còn lại một danh ngạch.

Hai người dự thi giao đấu là La Mục và Vô Danh.

Thời khắc La Mục lên đài, Vân Phi Dương cảnh cáo nói:

- Cẩn thận một chút, người này khá mạnh.

Vân Phi Dương không qua coi trọng Long Chấn Vũ cùng Mạc Văn Hiên, mà Vô Danh một đường giết tới này lại khiến hắn cảm giác nhìn không thấu.

Đối thủ càng như vậy, càng phải cẩn thận.

- Biết.

La Mục cũng phá lệ nghiêm túc.

Từ khi bắt đầu trận thứ 3, gia hỏa Vô Danh này lấy thực lực miểu sát giống như Vân Phi Dương, thực lực hắn khẳng định không đơn giản.

- Nếu như...

Vân Phi Dương ngưng trọng nói:

- Cảm thấy đánh không lại, thì bỏ quyền.

- Bỏ quyền?

La Mục khẽ giật mình.

Hắn nắm thật chặt quyền đầu, nói:

- Không nên xem thường ta!

Nói rồi bước lên võ đài.

La Mục hắn ưa thích trang bức, nhưng sâu trong lòng cũng có tự trọng, hắn tuyệt sẽ không bỏ quyền.

Đây là phòng tuyến cuối cùng của nam nhân!

Vân Phi Dương nhíu mày.

Trong lòng hắn dâng lên dự cảm không ổn, luôn cảm giác sẽ phát sinh chuyện gì đó.

- Chỉ mong mình suy nghĩ nhiều.

- Vòng thứ nhất khảo nghiệm tâm tính, La Mục lực áp Vô Danh một đầu, thu hoạch vị trí thứ hai, bây giờ hai người gặp nhau, hẳn sẽ rất thú vị.

- Một người vô cùng kháng đánh, một người vô cùng bá đạo, hai người ai sẽ thắng?

Rất nhiều người bắt đầu chờ mong, dưới cái nhìn của bọn họ, đây là một trận giao đấu giữa công và thủ.

- Tiểu tử.

Vô Danh đi lên đài, lớn giọng nói:

- Vòng khảo nghiệm thứ nhất, ngươi lên trước một bước để ta rất khó chịu.

- Khó chịu vậy đúng rồi.

La Mục cười nói:

- Ngươi khó chịu, ta thoải mái!

- Ha ha ha!

Vô Danh cười ha hả, chợt đè ép thanh âm, ánh mắt âm sâm nói:

- Lát nữa, ta sẽ để ngươi thoải mái hơn!

- Trận đấu bắt đầu!

Âm thanh trọng tài vang lên.

Cuối cùng, trận tranh đoạt lục cường cuối cùng bắt đầu.

Xoát

Vô Danh hành động, đột nhiên xuất hiện trước người La Mục, đại thủ vung lên, hời hợt đánh vào bụng đối phương.

Bành!

Một tiếng vang thật lớn truyền đến, trong không khí hiện ra khí kình dập dờn.

Sắc mặt La Mục đột nhiên dữ tợn, chợt khom lưng ngã xuống.

Tên này..!

Một khắc này.

Tư duy hắn hỗn loạn, toàn thân truyền đến cơn đau khó nói lên lời, loại cảm giác này dù đối mặt với tên vừa rồi cũng chưa từng xuất hiện.

Phòng ngự của mình giống như không có tác dụng?

- Công kích trên linh hồn!

Vẻ mặt Vân Phi Dương nghiêm túc.

Vô Danh xuất thủ nhìn như bình thản, bên trong quyền pháp lại ẩn chứa lực lượng thẩm thấu linh hồn, gắt gao khắc chế La Mục!

Bành!

Nhưng vào lúc này, một chân Vô Danh đá tới.

Phốc!

La Mục lại bị thương nặng, phun ra một ngụm máu, gương mặt bắt đầu vặn vẹo, như thừa nhận lực lượng nào đó ăn mòn.

Vân Phi Dương phẫn nộ quát:

- Bỏ quyền, nhanh bỏ quyền!

Vốn La Mục chỉ hiểu phòng ngự, đối mặt đối thủ mạnh mẽ đã không có lực hoàn thủ gì, bây giờ gặp Vô Danh công kích linh hồn, tuyệt đối chỉ có bị đòn.

Huống hồ.

Đối phương tàn nhẫn như vậy, nếu như La Mục bị đánh xuống, tám thành sẽ bị phế.

- Bỏ quyền?

Vô Danh cười lạnh một tiếng, nói:

- Không có cơ hội đó đâu.

Nói rồi bỗng nhiên giẫm mạnh xuống đất, thuần linh lực cường đại bạo phát, trực tiếp hất văng La Mục lên, hắn một tay đặt tại trên cổ hắn, cười lạnh nói:

- Tiểu tử, rất thoải mái sao?

- Thoải mái...

La Mục cười thảm đáp.

- Ta sẽ để ngươi thoải mái hơn!

Ánh mắt Vô Danh lạnh lẽo, quăng La Mục lên, thân thể hơi cong, một tay bỗng nhiên vung ra, lít nha lít nhít quyền ấn xuất hiện.

Bành bành bành!

Quyền ấn cường thế lần lượt đánh vào La Mục giữa không trung, La Mục phát ra tiếng kêu thảm thống khổ, khiến mọi người không khỏi rùng mình.

- Mẹ nó!

Hôn Nha đạo nhân giận không nhịn nổi.

Gia hỏa Vô Danh có thể đánh đồ nhi ra ngoài, nhưng lại trên đài hành hạ La Mục, thực quá đáng giận!

Răng rắc!

Vân Phi Dương nắm thật chặt quyền đầu, trong con ngươi lấp lóe sát ý ngút trời, gia hỏa Vô Danh dám tàn nhẫn đối đãi tiểu đệ mình như vậy, lão tử nhất định sẽ không bỏ qua ngươi!

Phù phù!

La Mục từ trên cao ngã xuống, máu me be bét khắp người nằm trên võ đài. Giờ phút này, cốt cách hắn đứt gãy nghiêm trọng, đã không có năng lực đứng lên.

Võ giả bên trong Đông Lăng thành lặng ngắt như tờ.

La Thế Hải cùng dòng chính La gia cũng giận dữ không thôi.

- Con ta...

La Tần Thị che miệng, khóc không thành tiếng.

Nói thật.

Đừng nói chí thân, dù 500 ngàn người xem ở hiện trường cũng giận dữ.

Đây chỉ là trận đấu, cũng không phải sinh tử chiến.

Gia hỏa Vô Danh này rất mạnh, đánh đối thủ xuống đài là được.

Cần gì tra tấn ác độc như thế!

- Ha ha ha.

Vô Danh giẫm La Mục dưới chân, đầu nhìn về phía Vân Phi Dương, âm u nói:

- Đây chính là hậu quả cho việc xếp trên lão tử tại vòng thứ nhất, kế tiếp sẽ tới ngươi!

- Mẹ nó!

- Thật ngông cuồng!

Diệp Nam Tu cùng bọn người Hắc Mao nhao nhao chửi ầm lên.

Mục quang Vân Phi Dương lãnh lệ nhìn hắn, nói:

- Tiểu tử, chờ đó cho ta, con mẹ nó, ta không đánh ngươi thành quỷ, sẽ không mang họ Vân!

- Thật sao?

Vô Danh giơ chân đá La Mục xuống dưới.

Ba.

Vân Phi Dương tiếp được La Mục, Linh Niệm dung nhập, thấy toàn thân hắn đầy thương tích, thân thể không còn xương cốt nào hoàn hảo, muốn khôi phục thì phải cần hơn mấy tháng.

Bình Luận (0)
Comment