Siêu Thần Yêu Nghiệt

Chương 429

Hôm sau.

Ngàn dặm không mây, trời trong gió nhẹ.

Sàn đấu Tổ Long Thành sớm đã kín người hết chỗ, thậm chí có rất nhiều cường giả ẩn tàng cũng đều xuất hiện.

Mỗi thành trì Vạn Thế Đại Lục, rất nhiều võ giả cùng bách tính đều nhìn lên màn sáng.

Sau trận này, mới thật sự là trận chung kết trên ý nghĩa, hai người giao đấu, cũng là Đại Hắc Mã năm nay.

Vân Phi Dương giết lùi liên minh chín quận cùng rất nhiều sự tích của hắn, tất cả mọi người đều biết.

Vô Danh thì chưa bao giờ nghe thấy.

Hắn kế thừa từ đâu, không ai biết.

- Hai người ai mạnh ai yếu?

- Ta cảm thấy Vân Phi Dương mạnh hơn một chút đi, dù sao hắn có thể chém giết Hoàng Kim Bá Vương Long.

- Ta cũng cho rằng như vậy.

Rất nhiều người ủng hộ Vân Phi Dương, Vô Danh từ khi tham gia vòng thứ ba đến nay biểu hiện quá mức tàn nhẫn nên không ai muốn ủng hộ hắn.

Đối thủ của hắn, trừ Độc Cô ra, tất cả đều bị đánh trọng thương, mà Vân Phi Dương chỉ đánh đối thủ xuống đài.

Đương nhiên.

Có người ủng hộ và xem trọng Vô Danh.

Bởi vì thế giới lấy võ làm đầu, rất nhiều người tôn trọng lực lượng, hành vi gần như lãnh huyết này được mọi người ưa thích!

Võ giả phổ thông suy đoán, cường giả cũng đang suy đoán.

Một số người vẫn có khuynh hướng đến Vô Danh.

Bởi vì, Vân Phi Dương tuy chém giết Hoàng Kim Bá Vương Long nhưng cùng người khác hợp lực, trên đường tấn cấp tam cường lại có hai người lựa chọn bỏ quyền, hắn cũng không thể hiện ra thực lực mạnh mẽ gì.

Còn Vô Danh lại có thể đánh bại Độc Cô hạng ba Quán Quân Bảng

ngày hôm qua, Quán Quân Bảng lần nữa biến hóa, Long Chấn Vũ tiếp tục chiếm hạng một, Vô Danh xếp hạng thứ hai, Vân Phi Dương xếp hạng thứ ba.

Hiệp Hội Võ Đạo căn cứ quá trình trận đấu, phân tích ra thực lực bài danh, nhưng võ giả cùng bách tính Đông Lăng thành lại không cho rằng như vậy, bọn họ giờ phút này chỉ có một ý niệm trong đầu, Vân Phi Dương tất thắng!

Đây là vô điều kiện, không thể nghi ngờ.

Vân Phi Dương đi lên võ đài.

Thời khắc đó, Diệp Nam Tu cùng Hắc Mao phía trên ghế khán giả giơ lên ra một lá cờ, trên đó viết Phi Dương Phi Dương, vô địch thiên hạ!

Bọn họ đã chuẩn bị biểu ngữ này thật lâu!

- Mẹ ơi.

Người xhung quanh xem thường.

Đại bộ phận người trên khán đài đều là fan của Long Chấn Vũ, lúc này bọn người Diệp Nam Tu lôi ra biểu ngữ, tất nhiên sẽ khiến mọi người bất mãn.

- Chấn Vũ nhà ta mới mạnh nhất!

- Vân Phi Dương tính toán cái gì, cũng dám xưng vô địch thiên hạ?!

Rất nhiều nữ tử lẩm bẩm.

Diệp Nam Tu cùng Hắc Mao không rảnh để ý, để Phi Dương ca dùng thực lực chứng minh cho các nàng xem!

Cũng không lâu lắm.

Vô Danh cũng đến.

Người này hôm nay cũng đã buộc lại tóc xù, lộ ra một khuôn mặt tái nhợt, cả người nhìn qua rất quỷ dị.

Vân Phi Dương nhìn hắn, mục quang lãnh lệ.

Một khắc này.

Hắn không nghĩ thắng.

Hắn đang nghĩ ngược tên này như thế nào!

- Haha.

Thấy được ánh mắt lạnh lùng của Vân Phi Dương, Vô Danh khinh thường nói:

- Đừng tưởng rằng chém giết Hoàng Kim Bá Vương Long thì rất lợi hại, tại trước mặt Vô Danh ta, ngươi là rác rưởi.

Lời nói này quá cuồng.

Võ giả Đông Lăng thành chửi ầm lên.

Đã từng, bọn họ cảm thấy Vân Phi Dương rất ngông cuồng, nhưng hôm nay bọn hắn mới cảm thấy Vân Phi Dương vẫn còn khiêm tốn chán.

- Rác rưởi?

Vân Phi Dương cười lạnh nói:

- Rất tốt, rất tốt.

Mẹ.

Hôm nay lão tử phải đùa chơi chết ngươi!

- Trận đấu bắt đầu!

Trọng tài ra hiệu.

Xoát

Vô Danh đột nhiên giẫm bộ pháp tiến lên, như lúc đánh La Mục, đầu tiên đánh phía bụng Vân Phi Dương, ẩn chứa công kích linh hồn mạnh mẽ.

Bành!

Một quyền đánh trúng, truyền ra tiếng vang thanh thúy.

Vân Phi Dương nhất thời nhe răng nhếch miệng, phảng phất như rất thống khổ.

Vô Danh ngẩng đầu, nhếch miệng cười nói:

- Tiểu tử, một quyền này thế nào?

- Vô cùng...

Xoát!

Nhưng vào lúc này, Vô Danh lần nữa oanh tới, ẩn chứa công kích linh hồn lần lượt đánh vào người Vân Phi Dương, hắn từng bước lui lại, cả người nhìn qua rất dữ tợn và thống khổ.

- Phù phù.

Cuối cùng, Vân Phi Dương ngã trên đất.

Võ giả trong Đông Lăng thành trợn tròn mắt, có chút khó tin.

Nói thật, võ giả bình thường nhận biết Vân Phi Dương, còn lần đầu tiên nhìn thấy, hắn bị đánh không cách nào hoàn thủ như thế!

Mục Oanh còn nắm chặt góc áo, đau lòng chảy nước mắt.

- Tiểu gia hỏa...

Bảo Lỵ cau mày.

Thần sắc Lâm Chỉ Khê cùng Lương Âm cũng thay đổi.

Có người thương tâm, thì có người vui vẻ, những người ủng hộ Vô Danh, tôn trọng bạo lực phấn khởi.

Mà rất nhiều thiên tài Quán Quân Bảng cũng có chút mừng thầm.

Dù sao, từ khi bắt đầu thi đấu cho đến nay, tên Vân Phi Dương này náo động quá nhiều, bây giờ rốt cục có người có thể trị hắn.

- Ha ha ha!

Vô Danh lạnh giọng quát:

- Gia hỏa chém giết Hoàng Kim Bá Vương Long đây hả! Tại trước mặt Vô Danh ta, cũng không chịu nổi một kích như thế!

Vô số cường giả trầm mặc.

Từ vòng thứ ba, Vân Phi Dương đều miểu sát tấn cấp, mặc dù thực lực không bằng Vô Danh, cũng không nên yếu như thế.

- Đồ đệ ta đang làm cái gì thế?

Tứ Hải Kiếm Đế cũng khó hiểu.

Xoát!

Nhưng vào lúc này, một chân Vô Danh giẫm, hất Vân Phi Dương lên, một tay chụp cổ áo hắn, cười lạnh nói:

- Vân Phi Dương, ngươi cũng không gì hơn cái này!

Này màn rất quen thuộc đối với võ giả Vạn Thế Đại Lục. Bởi vì, hôm qua La Mục bị tóm lên như vậy, sau đó bị đánh tàn nhẫn giữa không trung.

Xoát!

Quả nhiên, Vân Phi Dương cũng bị ném lên.

Vô Danh theo sát phía sau, từ trên cao hung hăng đá xuống.

Phù phù.

Vân Phi Dương trùng điệp ngã trên mặt đất, toàn bộ giao đấu đài run rẩy, tùy thời muốn vỡ vụn, cũng may có Trận Pháp đại sư gia trì, rất nhanh đã ổn định.

- Phi... Phi Dương Ca..

Diệp Nam Tu cùng Hắc Mao trừng to mắt.

Thần sắc võ giả Đông Lăng thành cùng học sinh Đông Lăng học phủ đều ngốc trệ. Bởi vì, tín ngưỡng của bọn họ cứ như vậy bị người cuồng loạn, thực khó tin, khó tiếp nhận!

- Vô địch thiên hạ đây ư?

- Bị người ta đánh không có cách nào hoàn thủ, thật rác rưởi.

Người xem bên cạnh nghị luận.

- Con mẹ ngươi, ngươi nói rác rưởi!

Diệp Nam Tu phẫn nộ mắng, đang muốn động thủ đánh người.

Hắc Mao cả kinh nói:

- Tu ca, mau nhìn!

- Hả?

Diệp Nam Tu tỉnh táo lại, vội vàng nhìn về phía hội trường.

Trên võ đài.

Vân Phi Dương đứng lên, hắn vỗ nhè nhẹ bụi đất trên thân, nói:

- La Mục tiếp nhận thống khổ thế này hả, ta cảm nhận được.

- Hả?

Vô Danh giật mình.

Tiếp nhận mình nhiều lần công kích linh hồn như vậy, mà có thể đứng lên, quả nhiên có chút thực lực.

- Như vậy!

Vân Phi Dương đột nhiên xuất hiện trước mặt Vô Danh, một cánh tay bắt qua, lãnh đạm nói:

- Tiếp đó, ta sẽ trả lại thống khổ gấp trăm lần!

Bình Luận (0)
Comment