Sinh Hoạt Của Võ Đế Sau Khi Ẩn Cư

Chương 4 - Armstrong Chân Không Linh Khí Lượn Vòng Pháo

Ngày thứ hai, bên ngoài thành Thúy Vân .

“Niếp Niếp , ngươi  ở trong Thái Minh Tông phải chiếu cố tốt chính mình đấy!”

“Niếp Niếp , ngươi ở trong Thái Minh Tông tuyệt đối không nên bị khi phụ đấy!”

“Niếp Niếp , ngươi tại Thái Minh Tông nếu có trúng ý nam hài tử nào đó thì nhớ kỹ mang về cho ngươi cha mẹ nhìn một cái!”

“Niếp Niếp , nếu có vấn đề gì mà bản thân  giải quyết không được, thì ngươi cứ nói với  các trưởng lão trong tông môn , còn có Đại sư tỷ và   lăng ca ca của ngươi nữa !”

“Niếp Niếp......”

Lăng ca cuối cùng không thể nhịn được nữa, cắn răng nói: “Tần thúc, ngươi đủ chưa !! bớt nước bọt lại được không vậy ? Ngài cứ yên tâm đi, chuyện Niếp Niếp có thiên phú lục tinh thì cao tầng của tông môn đã chú ý , nếu có chuyện gì thì sẽ có tông môn chiếu cố nàng, không ai dám khi dễ nàng đâu, huống chi còn có ta chiếu cố Niếp Niếp nữa.”

“Như vậy thì tốt, như vậy thì tốt.” Tần thúc lau xong nước mũi cùng nước mắt, lưu luyến không rời nhìn về phía tiểu la lỵ.

Niếp Niếp quay đầu đi chỗ khác, bụm mặt lại làm cho người ngoài tưởng nàng đang khóc .

Ta không biết hắn, ta không biết hắn, ta không biết hắn!

những người khác thì sắc mặt xạm lại, còn cần ngươi nói,đệ tử thiên phú lục tinh , chết đều sẽ che chở cho hắn!

“Đi thôi , đừng làm mất mặt nữa, Niếp Niếp sẽ chiếu cố tốt bản thân, về nhà tiếp tục cho ta quỳ ván giặt đồ, sự tình lần trước vẫn chưa xong đâu!” Lâm tẩu cũng không tiếp tục nhìn nổi, níu lấy lỗ tai của Tần thúc đi hướng về trong thành .

Việc phải xa Niếp Niếp đối với nàng cũng rất không nỡ.

Khác với những  các  thiếu niên thiếu nữ được tuyển chọn đang nhao nhao cùng cha mẹ tạm biệt.

 thiếu nữ mang mạng che mặt thì lại chỉ có một thân một mình, không có ai cùng với nàng tạm biệt.

“Ngươi không cần cùng thân nhân tạm biệt sao?” Lăng ca thấy vậy tò mò hỏi.

“Liên quan gì đến ngươi?!  dâm tặc Chết tiệt ! Đồ lưu manh! Dê xồm!” Thiếu nữ hung tợn trừng lăng ca, cắn răng mắng lăng ca.

“Cũng không phải ta đi lên ôm ngươi, là ngươi chủ động ôm tới, mặc dù ta là một cái tiểu xử nam ngây thơ , chưa từng có chạm qua nữ hài tử, nhưng mà ta cũng không có sờ qua ngực cùng cái mông của ngươi , là ta bị ngươi chiếm tiện nghi mới đúng, hơn nữa...... Cũng chỉ là ôm một cái mà thôi!” Lăng ca vô tình hay cố ý lướt qua ngực cùng cái mông của thiếu nữ, quệt miệng nói.

“Ngươi!” răng ngà của Thiếu nữ dường như muốn cắn nát ra.

Cái tên dâm tặc chết tiệt này , thực sự là người mặt dày vô sỉ!

(╯‵□′)╯︵┻━┻

“Tốt, nên lên đường thôi.” Bạch Tô Linh khẽ quát một tiếng, ho khan hai cái cắt đứt một trận tràng diện lúng túng, trên mặt cũng không khỏi nổi lên một nụ cười.

Lăng ca cùng thiếu nữ liếc nhau, đồng thời nghiêng đầu đi.

“Cắt!”

“Hừ!”

...…

Đi đường tới gần ban đêm.

“Các ngươi cẩn thận một chút, chúng ta sắp đến Vạn Yêu Lâm.” Bạch tô linh cau mày một cái, bên trong ánh mắt tràn đầy sự cảnh giới.

“Vạn Yêu Lâm, nơi này giống như ngược lại là có rất nhiều yêu thú qua lại a.” Lăng ca nhìn chung quanh nói.

“Không sai, trên đường chúng ta lần này trở về tông, sẽ theo Vạn Yêu Lâm xuyên qua, khó tránh khỏi bị tập kích, các trưởng lão đều đã sớm trở về tông môn báo tin vui.” Bạch Tô Linh hồi đáp.

Móa , mấy cái trưởng lão này cũng thực sự không chịu trách nhiệm, thế mà đem đệ tử thiên phú lục tinh bỏ ở nơi này,thật là không có trách nhiệm.

“Lại nói, bọn hắn vì sao không đem Niếp Niếp cùng một chỗ mang về, dạng này sẽ có nguy hiểm không?” Lăng ca hỏi.

“Cái này, ta cũng không biết, đại khái là bị việc vui làm cho choáng váng đầu óc.” Bạch Tô Linh khẽ nâng trán .

“Cắt, coi như bọn hắn để cho ta đi, ta cũng không đi, ta muốn cùng Lăng tỷ tỷ ở cùng một chỗ!” Niếp Niếp ôm thật chặt cánh tay của lăng ca.

Ba!

“Đều nói bao nhiêu lần, phải kêu ca ca, ta  là nam!” một cái tát của Lăng ca đập vào  trên cái đầu nhỏ của Niếp Niếp.

Tiểu nha đầu này, đã nói đi nói lại bao nhiêu lần không được gọi hắn là tỷ tỷ mà bao giờ nghe.

“Xem ra Niếp Niếp rất thân cận  với ngươi , các ngươi có quan hệ rất tốt  nha!” Bạch Tô Linh cũng không khỏi bị chọc cho phát cười, nàng cười khẽ khanh khách khiến cho   sóng lớn trước ngực run lên một cái, lăng ca tự giác thay đổi vị trí góc nhìn.

“Hừ!” Niếp Niếp nhìn xem  hai đoàn trước ngực của Bạch Tô Linh, hừ nhẹ một tiếng, nhìn lại một chút hai đoàn trước ngực của mình vừa mới phát dục  không bao lâu, một loại cảm giác tự ti bất tri bất giác  dâng lên trong lòng nàng.

“Niếp Niếp, ngươi đừng cả ngày suy nghĩ đến cái này , ca ca nói cho ngươi, ngươi về sau cũng sẽ lớn lên, mặt khác, nhớ kỹ muốn mát xa ngực của mình nhiều hơn.” Lăng ca ở bên cạnh hảo tâm nhắc nhở.

“Thì ra Lăng tỷ tỷ ưa thích nữ hài tử ngực lớn sao?” Niếp Niếp nghe được lăng ca nói như vậy, hỏi ngược lại.

“Đương nhiên, nữ hài tử ngực lớn đương nhiên ta vô cùng thích, a, không, chúng ta dừng lại cái đề tài này đi”

Lăng ca nhìn xem ánh mắt của Niếp Niếp như hắc hóa, hắn lập tức chuyển đổi đề tài làm cho nàng cười nói rực rỡ .

......

“Ngao ô!”

Đột nhiên, bốn phía bên trong rừng rậm vang lên một tiếng sói tru , sau đó tiếng xột xoạt liên tiếp truyền đến .

Từng đôi mắt đỏ tươi xuất hiện trong đêm tối, truyền đến tiếng gào thét, giống như đang phát tiết chính mình .

“Không tốt, đây là bầy Dạ Lang , mặc dù thực lực không mạnh, nhưng mà số lượng khổng lồ liền xem như ta cũng không có biện pháp chống cự.” mặt của Bạch Tô Linh lộ vẻ khẩn trương, không biết làm như thế nào cho phải.

những đệ tử được tuyển nhận khác, càng bị dọa đến nỗi đũng quần đều ướt ôm lấy đầu.

Bọn hắn ở lâu trong thành Thúy Vân , chưa từng gặp qua yêu thú, tiểu tâm linh ngây thơ sao có thể tiếp nhận trùng kích như thế.

“Làm tốt chuẩn bị chiến đấu!” Bạch Tô Linh hô to một tiếng, đệ tử khác nhao nhao móc ra vũ khí của mình.

Bạch Tô Linh cũng lấy ra một thanh trường kiếm màu trắng, điêu khắc đường vân hỏa diễm đỏ tươi , trên trường kiếm bao trùm linh lực ba động, sắc bén dị thường, đây là một thanh trung phẩm Vũ Binh.

“chết tiệt , thật phiền phức!” trong lòng của Lăng ca trở nên khó , sờ lên đầu của Niếp Niếp đang sợ hãi.

“Không cần sợ, có ta ở đây rồi.” Lăng ca nhu hòa cười nói, như gió xuân thổi tới.

“Nhìn pháo linh khí chân không Armstrong của lão tử !” Lăng ca bình tĩnh Yên lặng điều động linh khí bên trong thiên địa..

mắt thường của những người khác không cách nào trông thấy, một cỗ linh lực đang ở trên không tạo thành một cái viên cầu linh khí cực lớn.

“Vì cái gì thiên địa linh khí bốn phía khô kiệt vậy!?” Một cái đệ tử lớn tiếng kêu lên. Điều này làm cho mọi người cảm thấy tất cả xong đời rồi !

“bong!”

Lăng ca im lặng nói.

“Ầm ầm! Phốc!”

Một đạo tiếng vang  chấn động thiên địa.

vài tên lão yêu ở sâu trong rừng đột nhiên mở mắt, dạng chấn động này đã kinh động đến bọn hắn.

cái rắm này thật vang dội.

Bầy Dạ Lang chẳng biết tại sao đột nhiên tru tréo một tiếng sau đó gấp rút rời đi.

“Cái này, đây là có chuyện gì?” Bạch Tô Linh kinh nghi bất định, cái tiếng vang to lớn kia từ đâu xuất hiện, chẳng lẽ có cao nhân tương trợ bọn họ?

“Không biết là vị tiền bối nào xuất thủ tương trợ?” Bạch Tô Linh hướng về trên bầu trời hô.

“Các ngươi không có sao chứ?” Đột nhiên, trên bầu trời truyền đến một giọng già nua.

“Mẫn Trường Lão?” Một cái đệ tử kêu lên.

“Nguyên lai là Mẫn Trường Lão xuất thủ tương trợ!” Một cái đệ tử hô lớn.

Đã có chuyện gì xảy ra?

Trên bầu trời một lão giả xuất hiện cái dấu hỏi trên đầu, hắn bị tông môn điều động tới đón người do Mấy lão già kia bị việc vui làm cho đầu óc choáng váng thế mà lại không có hộ tống đệ tử tới . bọn hắn đã Bị tông chủ thóa mạ một chầu .

......

“Nếu mà  đệ tử  thiên phú  lục tinh tuyệt thế kia tao ngộ nguy hiểm, các ngươi  chết một trăm lần đều không dùng, các ngươi một đám lão già, tại sao không đi hốt phân?!” Tông chủ tức giận nổi trận lôi đình, hướng về vài tên trưởng lão  thóa mạ một chầu.

“Mẫn Trường Lão, nhờ ngươi!” Tông chủ cưỡng ép cơn giận sau đó chậm rãi hướng về một lão giả nói.

“Ta sẽ đem các đệ tử  mang trở về an toàn!” Lão giả gật đầu một cái liền  xông ra cửa tông môn.

Mới vừa đến Vạn Yêu Lâm, chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang rung trời.

Bình Luận (0)
Comment