Chương 13:
Chương 13:Chương 13:
Cô mở miệng muốn an ủi chị vài câu: "Chị, trên mạng xảy ra chuyện gì vậy..." Nhưng bản thân lại ăn nói vụng về, khó xử không biết nên nói tiếp như thế nào.
"Chuyện trên mạng không cần lo lắng" Lâm Nhàn ngắt lời cô: "Em là học sinh, em nên nghĩ đến chuyện học hành. Việc của chị, chị sẽ tự mình giải quyết." Sau khi cúp điện thoại, Lâm Nhàn liền lăn ra ngủ.
10 vạn điểm tích lũy mới đổi này, 4637 đau lòng mất ngủ một phen.
Không giống như Lâm Nhàn lúc này đang ngủ ngon lành trên giường, Tập Doanh ở bên kia không thể ngủ được vì những việc xảy ra trên mạng.
Nhiều người đang kêu gọi Lâm Nhàn công bố bằng chứng trong tay cô, họ muốn xem bằng chứng như nào khiến Lâm Nhàn có thể kiêu ngạo vậy,
Ngay cả người hâm mộ của Tập Doanh cũng không nghĩ thân tượng của mình có nhược điểm gì trong tay Lâm Nhàn.
Bây giờ, giá trị thương mại của Tập Doanh đang tôn tại, công ty đương nhiên cực lực muốn ra sức bảo vệ cô.
Ngày hôm sau, Lâm Nhàn vừa rời giường, liền nghe tiếng gõ cửa.
Ký túc xá của Lâm Nhàn là căn hộ dành cho thành viên, cô sống cùng ba người khác trong đoàn đội. Phòng của Lâm Nhàn nằm trong phòng làm việc ở tầng một, căn phòng có chút nhỏ nhưng ánh sáng không tồi.
Đồ vật trong nhà không nhiều lắm. Trong tủ quần áo của cô chỉ có hai bộ trang phục thay đổi đơn giản. Trông cô thật đáng thương và không hề có bóng dáng một miinh tỉnh. Nhưng đối với tuyến 18, theo lẽ thường, hẳn là nên như thế.
Lâm Nhàn là người ít nổi tiếng nhất trong nhóm nên thu nhập hàng tháng của cô cũng không bằng những người khác. Tất nhiên, Lâm Nhàn rảnh rỗi hơn bọn họ. Không giống như các thành viên khác, thường bay tới lui nhiều nơi quanh năm, vì thế họ cũng có ít thời gian ở nhà hơn.
Thật là bất thường khi vào sáng sớm như vậy, lại có người gõ cửa.
Lâm Nhàn bước tới mở cửa, quả nhiên không phải là thành viên trong nhóm, đứng ngoài cửa là Y Lợi Minh.
Y Lợi Minh là một người có vẻ ngoài hiền lành, khi mới nhìn vào hắn ta thường đem đến cho mọi người cảm giác tốt bụng. Lâm Nhàn, người vừa mới bước ra khỏi xã hội, đã ký tên vào bản hợp đồng bất bình đẳng dưới sự cải trang của Y Lợi Minh.
Hợp đồng bán mình cho tư bản 20 năm.
Lúc này, Y Lợi Minh trên mặt vẫn như cũ nở nụ cười chất phác.
Lâm Nhàn đã không còn để ý đến bộ dạng như vậy nữa, cô mặc một bộ đồ thể thao màu xanh lam, uể oải dựa vào khung cửa và ngáp dài. Y Lợi Minh trợn mắt, hắn không biết tại sao cô lại thích mặc đồ thể thao như vậy, đặc biệt nó cũng lại là màu xanh lam.