Chương 143:
Chương 143:Chương 143:
Tiền Tường Vân cười lạnh, không biết trời cao đất dày sao? Ý là đang nói tới các người đi?
Bất quá anh lại cười nói "Lời cô nói có phải nghiêm túc quá đi, nếu là chuyện nhỏ không tốn sức gì, chỉ cần tôi Tiền Tường Vân có thể giúp được, chắc chắn sẽ không chối từ."
Hai bên phảng phất vui sướng ngắt điện thoại, tựa như đã đạt thành sự chấp thuận của nhau.
Mấy ngày sau, Tô Kỳ đang định đẩy hành lý ra ngoài, khi đến thăm Nguyễn Trạch Minh, cô phát hiện Lâm Nhàn còn đang làm bữa sáng.
Tô Kỳ lúc đó có chút bối rối "Sao cô còn ở đây?"
Lâm Nhàn ngước mắt lên nhìn cô "Cô đang nói cái gì vậy? Nếu cô ở đây, sao tôi có thể không ở đây?"
"Nhưng... cô không phải bị đuổi việc sao?"
Lâm Nhàn “Ai bị đuổi việc?"
Tô Kỳ "... đợi đã." Vì vậy Tô Kỳ rất thô lỗ gọi Lý Minh Minh.
Lý Minh Minh nói "Điều đó là không thể Đừng nói đến mọi người đều biểu quyết để đuổi Lâm Nhàn đi. Cho dù Văn Sóc có cổ phần lớn, anh ấy cũng không thể bỏ qua ý kiến của các cổ đông khác "
Nói xong, Lý Minh Minh gọi hỏi từng người một,
Khi hỏi đến chỗ của Tiền Tường Vân, anh ta rất bình tĩnh nói "Tôi không có đồng ý."
Lý Minh Minh lúc đó sửng sốt "Tiên tổng không phải nói sẽ tận lực giúp đỡ sao?"
Tiền Tường Vân cau mày nói "Tôi nói sẽ cố gắng hết sức, nhưng Lâm Nhàn, cho dù tôi có cố gắng hết sức cũng không thể đuổi cô ấy đi."
Lý Minh Minh khó hiểu "Tại sao?"
Tiền Tường Vân vẻ mặt như bị thuyết phục "Bởi vì, cô ấy nói cho tôi biết rằng cô ấy không muốn đi thôi."
Lý Minh Minh "Hả 22?"
Tiên Tường Vân "Tôi liên không mặt mũi, hahahahaha...".
Lý Minh Minh "..." Cô đã hiểu ra Tiền Tường Vân thực sự là chống lại Hoa Xá.
Sau khi Lý Minh Minh cúp điện thoại, cô liên lạc với Tô Hoán Đông, tổng giám đốc của Hoa Xá.
Tô Hoán Đông đối với sự thay đổi đột ngột này cũng có chút ngờ nghệch, anh nghiêm túc hỏi về tình huống với Lý Minh Minh. Lý Minh Minh căn bản cũng không biết gì, điều này khiến Tô Hoán Đông bối rối, rất khó chịu.
Việc kinh doanh của anh ít nhiều sẽ tiếp xúc với vòng tròn này. Gần đây công việc ngày càng khó khăn, anh đã muốn tiến vào giới giải trí từ lâu Đó là lý do tại sao anh muốn mượn cơ hội này để thử qua. mọi chuyện lúc đầu đều thuận lợi, không ngờ mình lại phải mắc kẹt ở đây cùng với Tiền Tường Vân.
Thăng cháu này, không phải đang rất thiếu tiên sao? Tưởng rằng có thể lợi dụng thời điểm này nên mới cố tình chậm trễ liên lạc hai ngày, không ngờ lại đột nhiên trở thành kẻ thua cuộc.
Không nhất thiết phải trở thành cổ đông lớn nhưng những gì thằng nhóc đó làm khiến người ta phẫn nộ. Tô Hoán Đông cắn ngón tay, híp mắt, suy nghĩ các loại biện pháp.
Lâm Nhàn nhìn thấy Tô Kỳ ôm vali đứng ở cửa, liền hỏi "Tôi đã đợi hai ngày rồi, khi nào cô mới cho tôi đẹp mặt?”
Tô Kỳ "... Cô đừng có mà đắc ý."
Lâm Âm cúi đầu liếc nhìn đồng hồ nói "Tôi có thể không đắc ý sao? Nếu cô không đuổi tôi đi, chẳng bao lâu nữa sẽ qua ngày thứ ba, vậy không phải khiến tôi đắc ý chết đi được sao?"
Trên khuôn mặt lộ rõ vẻ đắc ý, cùng bộ dạng chờ xem kịch vui, có thể nói cô như đang tìm đánh.
Tô Kỳ tức giận đến mức không thể không gọi điện cho Lý Minh Minh lần nữa, Lý Minh Minh đành phải nói "Tiểu thư, hiện tại chỉ có thể như vậy. Giám đốc điều hành nói rằng nếu bọn họ không chịu bán nó, thì cổ phần của chúng ta và Văn Sóc là 5 và 6 phần, anh ta nhiêu hơn nên có thể áp chúng ta một đầu"
Tô Kỳ cau mày hỏi "Như thế nào lại không thu mua được hết sao? Chương trình này nhất định sẽ kiếm được rất nhiều tiền, bây giờ đã nổi tiếng như vậy rồi."
Lý Minh Minh chỉ có thể nhắc nhở cô ấy lần nữa "Không phải là công ty không muốn mua, mà là chúng ta không mua được.
Tô Kỳ nhanh chóng tức giận "Vậy chúng ta không thể làm gì Lâm Nhàn hả?"