Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí (Dịch Full)

Chương 191 - Chương 19T:

Chương 19T: Chương 19T:Chương 19T:

Trong số rất nhiều tin đồn này, bọn họ khẳng định việc lừa đảo quyên góp là sự thật, vì thế, độ tin cậy cũng liên bị tăng cao.

Khi tin tức lan truyền, Lâm Nhàn, ngôi sao đầu tiên xuất hiện ở thị trấn Bình Tây, cũng không khiến người ta tự hào gì mấy. Thậm chí, vì những danh tiếng xấu này mà một số anti fans cuồng nhiệt còn đến đây giăng biểu ngữ và chửi bới.

Dẫn tới bị người khác cười nhạo mình, cư dân thị trấn Bình Tây hoàn toàn ngượng ngùng, không dám khoe khoang trấn mình cũng có ngôi sao.

Đây là sự biến hóa địa vị của Lâm Nhàn ở thị trấn Bình Tây trong những năm qua, may mắn thay mọi người trong thị trấn cũng không làm khó dễ gia đình cô.

Sau khi Lâm Nhàn xuyên nhanh trở về, cô cũng không vội trở về quê hương bởi vì ở thành phố An Diên vẫn còn có rất nhiều chuyện chưa giải quyết và trên người cô cũng đang gánh chịu danh tiếng xấu. Cô chỉ gửi tiền về để giải quyết vấn đề nợ nần của gia đình.

Lúc đầu, quyết định không cho nhà mình quá nhiều tiền cũng vì sợ người thân sẽ nghĩ nhiều, lo lắng và bất an trong người. Suy cho cùng, khi nói đến tiền với người khác, cô không cần phải giải thích nguồn gốc của số tiền đó, cũng không cần lo lắng về suy nghĩ của bọn họ.

Nhưng gia đình thì khác.

Thị trấn Bình Tây không có sân bay nên Lâm Thanh đã tự mình đi xe đến sân bay thành phố Thông Đài, quãng đường ởi từ thị trấn Bình Tây đến đây rất dài. Lâm Thanh rất vui mừng và phấn khích khi được gặp lại chị gái của mình, cô muốn giúp Lâm Nhàn xách hành lý và cô ấy đã đồng ý. Hành lý của Lâm Nhàn nhỏ, không nặng, em gái muốn xách thì cứ để em ấy xách...

Lâm Thanh lấy hành lý và đưa Lâm Nhàn ra ngoài, Lâm Nhàn chỉ mặc một bộ đồ thể thao toàn màu xanh và đội mũ mỏ vịt màu đen khi trở về nhà. Nếu cô ấy ở thành phố An Diên, bộ trang phục như vậy gần như sẽ trở thành thương hiệu của Lâm Nhàn và cô ấy chắc chắn sẽ được nhận ra.

Tuy nhiên, không ai ở sân bay thành phố Thông Đài nghĩ rằng một người mặc đồ thể thao hóa ra lại là một ngôi sao.

Có những chiếc taxi đặc biệt đang chờ ở lối vào sân bay, taxi ở đây không có đồng hồ tính tiền và hầu hết đều có giá cố định. Thông thường, để đến nhà Lâm Nhàn phải tốn 280 nhân dân tệ. Vì vậy, Lâm Nhàn sẽ đeo khẩu trang và chen lấn trên nhiều chuyến xe buýt mỗi khi cô trở về.

Lúc này Lâm Thanh cũng có kế hoạch tương tự, xe buýt từ đây đến thị trấn Bình Tây chỉ có giá 60 tệ.

Lâm Nhàn giữ em gái lại, Lâm Thanh sửng sốt và quay lại nhìn cô "Sao vậy chị? Ah, chị có đói không? Em có mang bánh mì cho chị.'

Lâm Nhàn cười khúc khích “Không đói, đi theo chị."

Em gái sửng sốt, cô ấy trông rất giống Lâm Nhàn, với khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, nhưng lại thêm vài phần thanh tú hơn chị gái nên trông ôn nhu, dịu dàng hơn.

Vì vậy, thời điểm cô ấy ngây người, trông mơ hồ rất đáng yêu

Mặc dù, cô không biết Lâm Nhàn đưa mình đi đâu? Nhưng Lâm Nhàn là chị cả trong gia đình, nên phận làm em sẽ khó có thể cãi lại. Cô đành chộp lấy hành lý và đi theo chị gái. Rất nhanh, Lâm Nhàn đưa cô đến chỗ taxi, Lâm Thanh lập tức hiểu ra chị mình muốn bắt taxi, liền nhanh chóng ôm lấy Lâm Nhàn nói "Chị, đi xe buýt rẻ hơn."

Lâm Nhàn đưa tay đút vào túi, ngáp một cái, thuận miệng nói "Xe buýt 1 người 60 tệ, hai người là 120 tệ, rẻ hơn không bao nhiêu”

Lâm Thanh trợn mắt, đưa tay ra nói 'Rẻ hơn tận 160 tệ."

Lâm Nhàn quay lại nhìn cô, sau đó nở một nụ cười nhẹ và nói "Nhưng chị không muốn ngồi."

Cô đưa tay ra và gõ nhẹ vào trán Lâm Thanh và nói "Đừng lo lắng, mọi chuyện để chị lo."

Lâm Thanh che lại trán, cũng không nói thêm gì nữa.

Ngày xưa chị cô về, chen chúc trên xe buýt với một đống hành lý. Chị là người tiết kiệm và cô ấy cũng vậy. Không phải vì điều gì khác, chỉ đơn giản vì họ nghèo.
Bình Luận (0)
Comment