Chương 194:
Chương 194:Chương 194:
Lâm Nhàn không giải thích mà chỉ nói "... Ồ, vậy thì tốt rồi. Hai ngày nữa mẹ đi kiểm tra sức khỏe đi "
Tôn Mạn Hoa cau mày nói "Tại sao lại lãng phí số tiền đó? Lần nào, lời bác sĩ nói cũng giống như vậy." Bà không muốn đến bệnh viện để nghe những lời đó. Mỗi lần từ bệnh viện về, bà đều cảm thấy chán nản rất lâu.
Lâm Nhàn không cho mẹ mình cơ hội lưỡng lự "Ngày mốt con sẽ đưa mẹ đi, con đã hẹn với bệnh viện rồi."
Tôn Mạn Hoa chỉ có thể phàn nàn "... con còn chưa hỏi mẹ."
Rất nhanh, cả nhà đã vào bếp. Tôn Mạn Hoa hôm nay bận rộn ở nhà cả ngày, làm một bàn Mãn Hán toàn tịch . Nhiều thịt ít rau, tuy bị Lâm Nhàn phàn nàn nhưng Tôn Mạn Hoa vẫn vui vẻ.
"Nini, con thích nhất món thịt lợn kho của mẹ, hôm nay mẹ đã làm rất nhiều, con muốn ăn bao nhiêu cũng được."
Lâm Nhàn "Nếu ăn thả ga, con sẽ có nguy cơ thất nghiệp."
Tôn Mạn Hoa "... Tội nghiệp Nini " Vừa nói, mắt bà lại đỏ hoe. Khi những người khác nhìn thấy tin tức bẩn thỉu của Lâm Nhàn, họ chỉ coi đó là một câu chuyện tầm phào thông thường. Tuy nhiên, là một người mẹ, khi nhìn thấy những lời đó, trái tim bà như bị dao đâm.
Nghĩ đến những lời chửi rủa và nhục mạ mà cư dân mạng dành cho Lâm Nhàn trong vài tháng qua, thậm chí còn ảnh hưởng đến hai đứa con của bà ở nhà.
Tôn Mạn Hoa cảm thấy vô cùng đau khổ "Đây là số phận của mẹ Ông trời đã an bài, không trị được thì không trị. Con nói xem con rõ ràng là một cô gái ngoan lại bị người đời khi dễ như vậy, vẫn là trở vê quê hương mình để làm việc còn tốt hơn."
Nói đến công việc, bà lại cười "Em đã nhờ chú con tìm một công việc ổn định ở bưu điện, còn có thời gian để tìm một đối tượng hẹn hò, kết hôn."
Lâm Nhàn "... Đối tượng? Để mẹ bận lòng vì con rồi."
Tôn Mạn Hoa không hài lòng "Tại sao con không nghĩ tới chuyện đó? Con đã 23 tuổi rồi Vài năm nữa sẽ thành 30, con cảm thấy mình còn rất trẻ sao?"
Lâm Nhàn "... mẹ, mẹ có đang nói quá không. Nhưng quả thực con không để ý ngày tháng. Quên đi, ăn cơm trước đã Lâm Phong đâu rồi mẹ?"
Tôn Mạn Hoa thực mau bị dời đi lực chú ý, cười nói 'Em trai con sẽ sớm trở về, nó đang hỗ trợ thủ công trong nhà xưởng của bác con, hôm nay đã xin nghỉ phép để về sớm."
Lâm Nhàn thở dài "Em trai còn là một học sinh cấp hai, sao lại đi làm việc?".
Tôn Mạn Hoa "Không còn trẻ nữa, thằng nhóc đó sẽ vào cấp ba vào tháng 9"
Nói đến kỳ thi tuyển sinh cấp ba, Lâm Nhàn lại lo lắng hỏi "Thi cửa của em ấy thế nào?"
Tôn Mạn Hoa cau mày "Mẹ không biết chữ và em trai con cũng không nói với mẹ.
Lâm Nhàn dừng lại "Chưa nói sao?" Hoặc là không làm làm bài thi tốt, hoặc là đã làm bài thi rất tốt.
Đang nói chuyện, cô nghe thấy tiếng đỗ xe ngoài cửa, sau đó một nam sinh cao khoảng 1,8 mét đẩy cửa bước vào. Ngoại hình của vợ chồng nhà họ Lâm nhìn đều đoan chính, nên ba đứa con họ sinh ra cũng rất đẹp.
Lâm Nhàn xinh đẹp, Lâm Thanh cũng thanh tú, Lâm Phong dung mạo khẳng định cũng không tệ. Chỉ là vẻ ngoài của cậu ta có phần ôn hòa hơn một chút, không sắc nét như Văn Sóc.
Lâm Phong cũng rất vui khi được nhìn thấy Lâm Nhàn.
"Chị, chị đã về rồi " Nhiều năm qua, gia đình đều được Lâm Nhàn hỗ trợ. Ngoài sự thân mật ra, các thành viên trong nhà cũng dành sự tôn trọng cho Lâm Nhàn nhiều hơn một chút.
Lâm Nhàn mỉm cười với cậu, sau đó gật đầu nói "Đã trưởng thành như một thiếu niên rồi."
Lâm Phong ngượng ngùng cười "Đúng vậy, em đã trưởng thành, có thể phụ giúp việc nhà, chị không cần quá lo lắng về em."
Lâm Nhàn "Được rồi, ngồi xuống Cùng ăn đi."
Lâm Phong "Dạ."
Cả nhà đều ngồi cùng nhau. Nhà Lâm Nhàn không có quy định nào vê việc ai sẽ là người dùng bữa đầu tiên, cũng không có quy định nào về việc ăn uống không được nói chuyện.