Chương 199:
Chương 199:Chương 199:
Lâm Thanh và Lâm Phong vừa ởi tới đã nghe được, sau đó tò mò nhìn xem liền không nói nên lời. Ngôi nhà tồi tàn mà bọn họ sở hữu thậm chí còn không có sân, và bây giờ cư nhiên lại muốn mua một căn nhà có khu vườn trên cao.
Bối Tiểu Vi dẫn bà đi, Tôn Mạn Hoa không có ý định mua nhà nên đành đi theo cô để xem rất nhiều.
Sau khi nhìn quanh và giới thiệu môi trường ở đây, Bối Tiểu Vi đưa cho mỗi người một ít trà, sau đó đưa gia đình họ đi tham quan nhiều địa điểm khác nhau.
"Dì muốn bao nhiêu phòng ngủ và bao nhiêu phòng khách?" cô hỏi.
Tôn Mạn Hoa nhìn con trai và con gái, ngơ ngác nói "Bốn phòng ngủ một phòng khách."
Bối Tiểu Vi nói "Đi hướng này, chúng tôi có một căn nhà mẫu bốn phòng ngủ và một phòng khách, dì có thể xem trước. Đây là loại phòng hot hơn vì bốn phòng ngủ và một phòng khách đều có khu vườn trên cao rộng lớn."
Lâm Thanh sửng sốt hỏi "Lớn như thế nào?”
Bối Tiểu Vi cười nói "Khi mở cửa kính ra, có thể thấy có gân 200 mét vuông, chúng tôi có khách hàng thích dắt chó đi dạo trên đó."
Lâm Thanh "Tức là mỗi ban công giá tận 5 triệu."
Bối Tiểu Vi mỉm đi rất nhiều diện tích, ví dụ như ở đây, 10 mét vuông ngoài ban công của bốn phòng ngủ và một phòng khách đều được cho đi.
Tôn Mạn Hoa đã tê dại, thậm chí còn tính toán một lát, sau đó cô gái nói Không tồi Lập tức đã tiết kiệm được 250000 tệ."
Nếu đã nhìn, Tôn Mạn Hoa liền bấp chấp tất cả, tiếp tục nhìn loại nhà có bốn phòng ngủ và một phòng khách. Thật trùng hợp, khi Bối Tiểu Vi đưa ba người đến đó, bà nhìn thấy tiền bối của mình đang dẫn khách hàng đi xem mô hình ngôi nhà bốn phòng ngủ.
Bối Tiểu Vi vốn muốn dẫn khách hàng đi xem một mẫu khác, nhưng chưa đi được hai bước, cô đã nghe thấy khách hàng do tiền bối dẫn tới kêu lên "Đây không phải là em dâu sao”
Tôn Mạn Hoa cũng kinh ngạc, vội vàng cười nói "Anh cả."
Bác Lâm ngạc nhiên hỏi "Em cũng đến xem nhà à?”
Trước khi Tôn Mạn Hoa trả lời, vợ bác Lâm đã cười nói "Có lẽ Thanh Thanh đã tìm được một công việc tạm thời ở đây?" Mọi người ở thị trấn đều biết, con cái nhà này đều phải đi làm việc từ sớm.
Bác Lâm chợt nhận ra "Ra là vậy Tại sao, Thanh Thanh không đến nhà máy của bác làm việc?"
Lâm Phong nghe xong cau mày nói "Nhà máy phải tăng ca, chị tôi là con gái, không thức khuya." Hai người chị của anh đều xinh đẹp tự nhiên , không thể làm công việc thức khuya.
Bác Lâm nghe xong có chút bất mãn, cau mày nhìn Lâm Phong nói "Làm thêm giờ thì có gì sai? So với ở đây nhìn mặt người ta phục vụ trà nước còn tốt hơn "
Bác Lâm vừa nói xong, Bối Tiểu Vi và tiên bối của cô ấy sắc mặt trông rất tệ.
Bạn là người mang trà và nước cho mọi người, bah, Lâm Thanh cảm thấy không thoải mái khi nhìn em trai mình phải tăng ca mỗi ngày, sau khi nghe ý của bác Lâm, rõ ràng ông ấy không coi trọng việc tăng ca, nên đương nhiên cũng không tôn trọng thời gian tăng ca của Lâm Phong, cô ấy lập tức bất mãn "Bác đang nói cái gì vậy? Khi Lâm Phong làm việc ở chỗ bác, việc tăng ca đến 1,2 giờ là điều bình thường. Có khi còn tăng ca đến tận 3 giờ. Bác cũng không đưa thêm tiên công tăng ca, tính ra so với công việc này thì đây mới là việc nhẹ lương cao.”
Bác Lâm không thích nghe câu này "Nó muốn tìm việc làm, lương cao như của tôi tìm đâu ra được? Hơn nữa, nó bao nhiêu tuổi, liệu người ta có chịu nhận nó không?" Tức khắc bác Lâm liên lên mặt tự cho mình vị trí ân nhân của người khác.
Lâm Thanh tức giận "Lương thấp hơn nhân viên chính thức của nhà máy 2000 tệ, mà em tôi còn phải làm ca đêm. Chú nói hay đấy, chứ không phải là do nhà xưởng bác không tuyển được người sao?."
"Ai nói với cô là tôi không tuyển được người?" Bác Lâm tức giận, rõ ràng là đã giúp bọn họ, cho dù không cảm tạ, cũng không được nói như vậy.