Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí (Dịch Full)

Chương 332 - Chương 332:

Chương 332: Chương 332:Chương 332:

Nhưng sau đó cậu nhìn vào vẻ mặt mong đợi của người hâm mộ trên màn hình, cũng như những ánh đèn cổ vũ mà cậu chưa từng thấy trước đây.

Cậu sao có thể nhẫn tâm phụ lòng chỉ đi đến vòng bán kết?

Sau lịch trình này, Khang Băng không chỉ thực hiện được tâm nguyện được trở lại sân khấu. Đồng thời, cậu cảm thấy mình đã gánh vác một số trách nhiệm mà một thần tượng phải gánh chịu.

Đồng thời, chiến thắng trong trận đấu không chỉ là mong ước của mỗi mình cậu mà dường như nó đã trở thành mong muốn của người hâm mộ và được bản thân gánh trên vai.

Sức mạnh nặng nề cho phép cậu nghiến răng và kiên trì ngay cả khi cậu nhận thấy cơ thể mình có gì đó không ổn.

Cậu gần như phải cắn lưỡi, nỗi đau ập đến mỗi lần đưa cậu từng bước lên sân khấu.

Cậu biết cảnh tượng này hôm nay khó khăn đến mức nào. Người hâm mộ đến không phải dễ, họ không đến để chứng kiến cậu xin nghỉ phép và rút đấu.

Cho dù có thua, cậu cũng sẽ không bao giờ để người hâm mộ chờ đợi vô ích.

Những fan thích cậu chính là những người đã bỏ tiền thật ra để mua vé máy bay từ khắp mọi miền đất nước, mua vé vào cửa, làm đèn cổ vũ như vậy rồi đợi bên ngoài mấy tiếng đồng hồ...

Vì vậy, làm thế nào lại có thể kết thúc với việc cậu cảm thấy không khỏe? Khang Băng đã dựa vào chút ý chí này để từng chút một bước lên sân khấu.

Trước khi đèn chiếu sáng, cậu vẫn cau mày khó chịu.

Nhưng khi ánh sáng chiếu vào mặt mình, cậu lại cười. Cậu không muốn người hâm mộ nhìn thấy bộ mặt cay đắng của mình, đó là điều cậu nên làm với tư cách một thần tượng đứng trên sân khấu.

Dù kết quả có thể không tốt nhưng cậy cũng phải để người hâm mộ nhận được phần thưởng xứng đáng cho nỗ lực của mình.

Tuy nhiên, thuốc quá mạnh nên Khang Băng phải cầm micro bằng tay phải và dùng tay trái véo vào đùi để hỗ trợ trong suốt bài hát.

Nhưng suy cho cùng thì sức lực cũng bị ảnh hưởng và cách trình bày âm nhạc đương nhiên cũng có khuyết điểm.

Khang Băng đã đoán trước rằng kết quả cuối cùng chắc chắn sẽ không tốt, trận chung kết với trình độ ca hát như vậy, dựa vào sự bình chọn của người hâm mộ, làm sao có thể có cơ hội tiến vào trận chung kết?

Nhưng cậu đã cố gắng rất nhiều...

Trên thực tế, tất cả ánh sáng trước mặt đều mờ đi, mồ hôi trên đầu ướt đẫm sau gáy.

Bốn ngọn đèn trên bàn giám khảo đột nhiên chuyển sang màu đỏ, toàn thân Khang Băng lập tức thả lỏng, căng thẳng trong lòng tan vỡ, cậu cảm thấy nhẹ nhõm.

Nếu thua, thì thua thôi

Cậu nhớ lại ý định ban đầu của mình khi lần đầu tiên đến tham gia cuộc thi, lúc đó tâm nguyện của cậu thật nhỏ bé, cậu chỉ nghĩ nếu có thể đứng trên sân khấu một lần thì cậu sẽ mãn nguyện.

Sau này nó trở thành như thế nào, có bao nhiêu người hâm mộ, cậu cũng sẽ hài lòng.

Về sau lại biến thành nếu có thể đáp ứng được mong muốn của người hâm mộ thì cậu sẽ hài lòng.

Khang Băng biết lòng người tham lam, nhưng ai mà không tham lam?

Cậu từng hát trên sân khấu với vai trò trợ lý, khán giả có cả biển người nhưng không một ngọn đèn ủng hộ nào được thắp lên cho cậu.

Nỗi thất vọng đó không thể diễn tả rõ ràng bằng một câu.

Hiện tại, cậu có rất nhiều ngọn đèn cổ vũ và rất nhiều tình yêu nhưng cậu lại không thể thỏa mãn được họ.

Khang Băng từ từ nhắm mắt lại, để dược tính ăn mòn cơ thể, cậu tự nhủ thế là đủ rồi. Chính mình đã nỗ lực làm việc chăm chỉ, kết quả sẽ không có gì sai.

Nó tốt hơn mong đợi, tốt hơn nhiều so với những gì cậu đã từng.

Cậu có một sân khấu, có người hâm mộ và thành tích cũng không tồi.

Nhưng trong lòng vẫn ẩn chứa sự không cam lòng...

Khang Băng cười khổ, loại không cam lòng này chỉ có thể vĩnh viễn chôn sâu dưới đáy lòng thôi

Mang theo một tia thanh tỉnh cuối cùng, cậu nhìn chằm chằm vào Lâm Nhàn trên ghế ngồi giám khảo. Thực ra thì cũng không rõ lắm, nhưng hình bóng mờ ảo đó có thể cho biết cô đang ngồi ở đâu.
Bình Luận (0)
Comment