Chương 35T:
Chương 35T:Chương 35T:
Đàm Tông Chí lấy ra một tờ giấy phép trong tập văn kiện và nói "Những bình luận mà anh đưa ra trên mạng liên quan đến rất nhiều thông tin sai sự thật, trong đó có những lời lẽ vu khống chính phủ. Với tư cách là một cảnh sát an ninh mạng, giờ tôi chính thức bắt giữ anh. Đây là lệnh bắt giữ"
Chu Hạo "Ồ, anh cảnh sát, ý anh là gì? Tôi, tôi, tôi chỉ nói vài câu trên mạng thôi. Mặc dù là nói việc chính phủ phớt lờ khiếu nại của người lao động, nhưng điều đó gân như không đúng. Cơ mà rõ ràng trọng tâm của những lời này hoàn toàn không nhằm vào chính phủ, tất cả đều đang nói về Lâm Nhàn
Đàm Tông Chí bình tĩnh lấy còng tay ra, nhìn xuống dây xích chống trộm trên cửa nói "Tôi biết anh chỉ nói mấy câu, nhưng như thế cũng đủ rồi, mở cửa đi "
Chu Hạo run rẩy mở cửa, bản thần còn chưa kịp mở miệng đã bị Đàm Tông Chí nắm lấy tay liền lập tức nhận ra chuyện này nghiêm trọng như thế nào, anh đột nhiên suy sụp, mặt đỏ bừng "Chờ một chút, cảnh sát, anh không thể làm như vậy "
Phương Triệt, người đứng sau Đàm Tông Chí, cười và nói 'Không có gì chúng tôi không thể làm được, Chu Hạo. Nếu anh có việc gì đó, hãy đến đồn cảnh sát để nói "
Chu Hạo lắc đầu, không muốn rời đi "Không, không, không, đừng bắt tôi, tôi cũng là được người khác giao phó, người tung tin đồn thật sự không phải là tôi, chính là Khải Lúa. Tôi có bản ghi âm cuộc trò chuyện với Khải Lúa. Tôi sẽ đưa nó cho anh. Anh đi mà bắt bọn họ. Hãy thả tôi ra."
Đàm Tông Chí nở một nụ cười nhàn nhạt, kéo còng tay cho Chu Hạo, lôi Chu Hạo ra khỏi cửa, sau đó anh ta nhẹ nhàng nói "Các đồng nghiệp của tôi sẽ bắt người ở Khải Lúa."
Chu Hạo nghe vậy hoàn toàn không hiểu "Hả?" Khải Lúa muốn bắt liền bắt sao? Không cần phải họp bàn hay làm gì à?
Phương Triệt nhịn không được cười nhạo đối phương "Lâm Nhàn bỏ qua anh, trực tiếp đi tới tag @Khải Lúa, điều này chứng tỏ cô ấy không có chuẩn bị để ý tới anh. Cô ấy chỉ là định sáng sớm bắt Long Phạm, anh vì cái gì lại nhảy nhót trước mặt cô ấy?"
Chu Hạo càng không hiểu "Hả?" Lâm Nhàn?
Phương Triệt đi bên cạnh anh, thì thâm vào tai "Đúng Lâm Nhàn bảo chúng tôi bắt anh."
Chu Hạo '...'
Sau khi lên xe cảnh sát, Chu Hạo phản ứng lại, khóc lớn "Không Tôi biết mình sai rồi Tôi sẽ xin lỗi cô ấy trên mạng, tôi lập tức xin lỗi ngay Hãy để tôi đi”
Phương Triệt cười nói "Xin lỗi nếu có ích thì cần cảnh sát làm gì?"
Chu Hạo đột nhiên càng suy sụp hơn nữa
Chu Hạo chưa bao giờ nghĩ đến rằng có một ngày mình sẽ bị bắt chỉ vì đăng hai câu lên mạng.
Đúng như mọi cư dân mạng nghĩ, mặc dù luật này đã được ban hành.
Nhưng mọi người luôn cảm thấy đây chỉ là luật giả. Với sự tiến bộ của công nghệ mạng, số lượng cư dân mạng tiếp tục phá kỷ lục.
Những điều như thế này chắc chắn sẽ xảy ra trên Internet vì nhiều lý do.
Luật Internet dường như đã trở thành vũ khí không thể thiếu để duy trì trật tự công cộng nhưng vì số lượng người quá đông nên không thể dễ dàng kết tội một cư dân mạng.
Vì vậy, luật cấm tung tin đồn đã có từ lâu nhưng vẫn khó thực hiện. Đánh giá từ môi trường Internet ngày nay và khả năng dung túng cho việc lan truyền tin đồn, cũng biết rằng luật này vẫn chưa tạo được uy nghiêm.
Hầu hết những kẻ tung tin đồn bị bắt trong báo cáo đều là lan truyên tin đồn về một số sản phẩm và an ninh quốc gia.
Không có nhiều tin tức về việc bắt giữ người tung tin đồn về sự việc của người nổi tiếng.
Xét đến cùng, ngành giải trí dường như là một thế giới tràn ngập tin đồn, ngay cả những người nổi tiếng cũng là một hình tượng được xây dựng lên, và sự không chân thật tạo ra một thế giới không thực tế.
Những âm mưu giữa những người nổi tiếng và việc đến và đi của họ dường như là chuyện bình thường.