Chương 363:
Chương 363:Chương 363:
Văn Sóc lúc đó chọn một thế giới mới làm nơi nghỉ ngơi. Mặc dù anh muốn đạt được đủ biểu tượng ngôi sao một cách nhanh chóng để rời khỏi thế giới này, nơi có thể chết bất cứ lúc nào.
Nhưng 300 ngôi sao cũng không hề đơn giản như vậy.
Trong thế giới của những người mới, việc gặp gỡ những người mới là điều đương nhiên.
Chỉ là người mà Văn Sóc gặp được chính là Lâm Nhàn.
Khi đó Lâm Nhàn vừa mới hoàn thành thế giới thứ nhất, bởi vì bị người mình tin tưởng nhất phản bội, cho nên ngay cả khi Lâm Nhàn đã tiến vào thế giới thứ hai, cô vẫn là bộ dáng uể oải đến mức không thể phục hồi, thậm chí còn run lên vì sợ hãi.
Văn Sóc chỉ nhìn một cái liền biết, loại người mới này nhất định sẽ chết ở thế giới này.
Nếu dựa vào may mắn ở cấp độ đầu tiên, cô vẫn có thể có vận may đó ở thế giới thứ hai, nhưng thế giới thứ ba không thể giải quyết bằng vận may.
May mắn sẽ không đồng hành cùng bất kỳ người thực hiện nhiệm vụ nào trong hơn 5 thế giới, bởi vì độ khó của thế giới dành cho người mới sẽ tăng dần.
Sau khi trải qua hàng trăm thế giới, Văn Sóc đã quen với việc gặp gỡ những người mới trong thế giới mới.
Những người mới trải qua một thế giới thường vừa mới chém giết lẫn nhau xong, cho nên những người mới đến thế giới thứ hai cũng không khá hơn những người kỳ cựu có kinh nghiệm là bao. Cho dù có người muốn thu đồ đệ thì phần lớn đều là chọn người mới đến ở thế giới thứ nhất.
Vì vậy Văn Sóc quyết định không để ý tới người mới này, anh chỉ muốn nghỉ ngơi, cũng không chuẩn bị chọc ra phiền toái gì.
Khi đi ngang qua Lâm Nhàn, cô gái đang tự ôm bản thân đột nhiên đưa tay nắm lấy quần anh.
Văn Sóc sửng sốt, cúi đầu nhìn cô, chỉ thấy đôi mắt ngước lên của cô gái đã chết lặng không còn sức sống.
Nhưng cô vẫn cố mỉm cười nói "Thưa ngài, anh vừa rơi mất một ngôi sao."
Văn Sóc nhìn lại biểu tượng ngôi sao trên mặt đất, đương nhiên không phải là anh đánh rơi nó. Nó hẳn là biểu tượng ngôi sao được trao cho cô gái này sau khi cô hoàn thành thế giới đầu tiên. Khi nhiều người mới lần đầu tiên nhận được sao, họ không hiểu công dụng của biểu tượng này và tự nhiên cũng không biết tâm quan trọng của nó
Cô gái này có lẽ là cũng như vậy
Cô gái nở nụ cười dịu dàng "4637 nói cái này có thể giúp người ta về nhà, anh nên cất nó đi, đừng đánh rơi nữa."
Văn Sóc sửng sốt, nhưng anh cũng không có điên cuồng đi đoạt lấy ngôi sao của người mới tới, cho dù điều đó sẽ giúp anh nhanh thoát khỏi thế giới đáng sợ.
Anh chỉ nói với Lâm Nhàn "Đây là của cô, nếu cô thu thập được 300, cô có thể quay lại."
Lâm Nhàn liếc nhìn các ngôi sao rồi hỏi "Anh có bao nhiêu?"
Văn Sóc “Hơn 100."
Lâm Nhàn khit mũi, cười nói "Vậy anh đã gần 300 rồi, cái này tôi đưa cho anh "
Văn Sóc trâm ngâm nhìn ngôi sao trong tay, Lâm Nhàn bổ sung "300 tôi không thể thu thập được, tôi quá yếu, có lẽ tôi sẽ sớm chết."
Văn Sóc cảm thấy cô nói có lý nên đưa tay cầm lấy ngôi sao trong tay cô. Ngôi sao đã bị lấy đi. Tuy nhiên, từ đầu đến cuối cô cũng không chú ý đến ngôi sao mà chỉ cúi đầu tự ôm lấy mình.
"Đi thôi " Cô chỉ nói.
Văn Sóc đã lâu không gặp được sự tốt bụng như vậy, không nhịn được hỏi thêm " Cô không đi à?"
Lâm Nhàn lắc đầu và u ám nói "Tôi đang trôi nổi trong đại dương trầm cảm, trôi nổi nổi nổi "
Văn Sóc "Vậy khi nào thì cập bến?"
Lâm Nhàn "Tôi cũng không biết."
Văn Sóc nắm chặt ngôi sao trong tay, nghĩ đến bộ dáng vừa rồi của cô gái đưa cho anh ngôi sao, tựa hồ có chút tuyệt vọng.
Cuối cùng, anh thở dài và nói "Hãy ra khỏi thế giới chán nản này Tôi sẽ hướng dẫn cô cách trải qua những thế giới này."
"Này, được rồi " Cô gái lập tức hăng hái đứng dậy, vỗ nhẹ bụi đất trên người.