Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí (Dịch Full)

Chương 370 - Chương 370:

Chương 370: Chương 370:Chương 370:

Lâm Nhàn hơi khác so với trong tin tức, không giống như ảnh mà Văn Thục Ni cho ông xme. Lâm Nhàn trong ảnh thì hiên lành và trầm lặng, trong khi Lâm Nhàn, người đang bước ra khỏi tòa nhà văn phòng vào lúc này, ăn mặc đơn giản như mỗi bước chân đều mang khí chất cao ngất ngưởng.

Văn Vĩnh Trạch sửng sốt "Cô ấy chính là người đã bao nuôi Văn Sóc?”

Chú Kỷ cũng sửng sốt một lúc, muốn lấy điện thoại ra kiểm tra khi nào tin tức như vậy lại xuất hiện. Đừng trách ông, người lớn tuổi thật sự không có hứng thú với những tin tức kiểu này, dù sao cũng là chênh lệch tuổi tác.

Nhưng chú Kỷ đã thay mặt Văn Sóc xử lý nhiều chuyện lớn như vậy, ông vẫn có thể xử lý những vấn đề như vậy một cách dễ dàng.

"Cậu đang nói về việc của cô ấy à? Sao cậu không sẵn đây hỏi cô ấy luôn?"

Văn Vĩnh Trạch trợn to hai mắt, thấy chú Kỷ thật sự không có chuẩn bị nói cái gì, chỉ có thể cười lạnh.

Nếu Văn Sóc không thể giữ lại, thì nói chuyện với Lâm Nhàn cũng được.

Văn Vĩnh Trạch sải bước hướng về phía Lâm Nhàn, chú Kỷ đi theo phía sau, còn tiện thể đưa ra mấy câu nhắc nhở "Nhị thiếu gia, tổng giám đốc của công ty chúng ta còn có thân phận khác nên mong cậu có thể chú ý đến lời nói của mình."

Văn Vĩnh Trạch cười lạnh "Nghe cô bé nhà họ Tô nói rằng cô ấy đánh con bé, còn khiến con bé phải chịu thiệt. Quả thực có chút thủ đoạn, nhưng dù sao tuổi đời vẫn còn trẻ, tưởng có thể trước mặt tôi tác oai tác quái sao, mơ đi." Chú Kỷ "Nhị thiếu gia, hiểu lầm rồi, ý tôi là cậu nên khách sáo hơn với tổng giám đốc công ty chúng ta, nếu không bảo an sẽ đánh cậu, đây là sự thật có thể xảy ra."

Văn Vĩnh Trạch "...'

Tuy rằng chú Kỷ đã nói như vậy, nhưng Văn Vĩnh Trạch cũng không để trong lòng, sải bước đến trước mặt Lâm Nhàn, chặn đường cô.

Lâm Nhàn đang cúi đầu nhìn vào điện thoại, nghe báo cáo của Giản Mộc Hạnh.

Đột nhiên, trước mặt cô xuất hiện một bóng đen, Lâm Nhàn sửng sốt, ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, sau đó cau mày nói "Ngài đang chặn đường tôi."

Văn Vĩnh Trạch "Ồ, tôi chính là tới tìm cô."

Lâm Nhàn nhướng mày và cất điện thoại đi. Sau đó cô nghiêm túc nhìn JVăn Vĩnh Trạch “Tìm tôi? Có chuyện gì vậy?”

Lâm Nhàn cảm thấy mình là một nhà lãnh đạo tốt, sẵn sàng lắng nghe ý kiến, và hôm nay cô ấy thậm chí còn giúp Triệu Tiểu Thư tìm một trợ lý lo liệu sinh hoạt.

Dù đối phương là người xa lạ nhưng Lâm Nhàn vẫn tỏ ra tôn trọng và sẵn sàng lắng nghe những gì họ nói.

Người bên kia tỏ vẻ trịch thượng nói "Tôi là cha của Văn Sóc."

Lâm Nhàn kinh ngạc nhìn Văn Vĩnh Trạch, sau đó gật đầu "Có chút giống."

Văn Vĩnh Trạch ”...'

"Vậy bác Văn, người đến đây làm gì?"

Văn Vĩnh Trạch cười lạnh, tự cho mình thân phận là cha của chủ tịch công ty này, giọng điệu ngạo mạn nói "Cô nghĩ thế nào?"

Lâm Nhàn thật sự nghiêm túc suy nghĩ "Đến đòi tiền?"

Văn Vĩnh Trạch "...' Tên ngốc này từ đâu tới?

Lâm Nhàn nói "Xin lỗi, nếu đúng như vậy, tôi phải nói rằng công ty chúng tôi có sự quản lý chặt chẽ, và mọi tiền hoa hồng của cổ đông sau khi tới kỳ hạn sẽ được chuyển khoản trực tiếp vào tài khoản đứng tên của cổ đông đó."

Văn Vĩnh Trạch càng nghe những lời này càng thấy không ra gì, ngắt lời "Im đi, công ty của cô một năm có thể kiếm được bao nhiêu doanh thu?"

Lâm Nhàn cúi đầu cười nói "Bác Văn, tôi kính trọng ngài là cha của chủ tịch, nên kính ngài hai phần thể diện. Đừng để người ta cho mặt mũi lại không cần Tôi kiếm được bao nhiêu tiền, ngài chỉ nhận tài sản thừa kế, còn không kiếm được tiền, cho nên xin hãy tự trọng chút."

Văn Vĩnh Trạch sửng sốt một lát, sau đó xoa xoa lỗ tai, tựa hồ không tin vào những gì mình nghe được.

Lâm Nhàn nhìn chú Kỷ luôn cúi đầu không nói gì ở bên cạnh Văn Vĩnh Trạch, liền hiểu được mối quan hệ giữa Văn Sóc và Văn Vĩnh Trạch, vcó lẽ cũng không khá hơn là bao.
Bình Luận (0)
Comment