Chương 383:
Chương 383:Chương 383:
Người bên kia sửng sốt một chút "A Trời ơi, tốt quá Khi nào dẫn về xem?”
Mẹ Lâm không chỉ ngạc nhiên mà còn rất vui vẻ, cuối cùng con gái bà cũng yêu đương.
Lâm Nhàn nheo mắt lại, dẫn về?
Sau đó Văn Sóc đột nhiên nói vào tai anh "A, dì, cháu lúc nào cũng rảnh "
Lâm Nhàn "222?"
Mẹ Lâm vui mừng tột độ, khi nghe thấy giọng nói của Văn Sóc, bà hưng phấn hét lên "Được chứ, được chứ, các con đang bận, có thời gian nhớ quay về nhé, dì sẽ chuẩn bị đồ ăn ngon cho các con "
Văn Sóc đến gần điện thoại, nhỏ giọng nói "Được, dì, mấy ngày nữa cháu sẽ đưa Nini về."
Lâm Nhàn "2???"
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Nhàn nhìn Văn Sóc hỏi "Anh đang nói cái gì vậy? Anh về nhà tôi à?"
Văn Sóc cười khẽ "Bằng không thì sao? Làm gì có cặp đôi đang yêu nào mà không về nhà gặp mặt?"
Lâm Nhàn sửng sốt, luôn cảm thấy có gì đó sai sai, nhưng nghĩ kỹ lại, quả thực.
Bên kia, Văn Vĩnh Minh vừa hoàn thành một hạng mục thì nghe tin con gái của em gái mình là Văn Giai Dịch đã đến.
Văn Vĩnh Minh nghiêm túc cau mày "Để cô ấy vào đi " Văn Giai Dịch và bác cả tình cảm cũng không tồi, hi hi ha ha liền được vào.
Vẻ mặt nghiêm túc của Văn Vĩnh Minh hiếm khi lộ ra nụ cười, hỏi cô "Sao vậy? Có gì cao hứng à?”
Văn Giai Dịch nói “Cháu không cao hứng, hai ngày trước cháu lướt mạng, thấy qua tin tức này."
Văn Vĩnh Minh nheo mắt lại, nghe giọng điệu của Văn Giai Dịch, rõ ràng là đang cáo trạng. Tuy nhiên, Văn Vĩnh Minh thường sẽ dung túng cho những sự việc không ảnh hưởng đến toàn cục.
Văn Giai Dịch mở màn hình điện thoại ra cho Văn Vĩnh Minh xem "Bác xem thử đi."
Văn Vĩnh Minh nhận lấy điện thoại, càng nhìn sắc mặt càng nghiêm túc.
Trên mạng đang nói về một chàng trai trẻ là cháu trai bất tài và bị đuổi khỏi nhà họ Văn, thiếu gia nghèo khó và vô dụng, không nuôi nổi công ty và cuối cùng đã bán mình cho một nữ diễn viên tài năng tên Lâm Nhàn.
Sau đó, Lâm Nhàn này đã giúp đỡ công ty, tăng cổ phần, chống lại các cổ đông, v. v.
Tóm lại, là cốt truyện của một cuốn tiểu thuyết lãng mạn kể vê một nữ tổng tài bao dưỡng tiểu chó săn dân dân mở ra trước mắt ông.
Nhưng Văn Vĩnh Minh không cảm thấy lãng mạn, sắc mặt nóng bừng, như tự tôn bị người ta giãm xuống đất, khiến ông cảm thấy khó chịu.
Ông ném chiếc điện thoại trên bàn và đỏ mặt chửi "Thật vớ vẩn."
Văn Giai Dịch gật đâu "Cháu cũng cảm thấy như vậy, cho nên mới cùng bác hai đi tìm hắn. Cuối cùng bác đoán xem, kết quả như thế nào? Hắn và người phụ nữ đó liên kết khiến cháu và bác hai không còn mặt mũi, thậm chí còn mắng cháu trước mặt cả công ty, dù sao thì nếu Lâm Nhàn muốn tạo dựng danh tiếng, cô ấy chỉ có thể chấn chỉnh cháu, chủ tịch cũ. Tuy nhiên, cô ấy còn châm ngòi mối quan hệ giữa Văn Sóc và bác hai, đồng thời cũng mắng bác ấy, quả thực không biết xấu hổ."
Văn Giai Dịch nói rất nhiều
Văn Vĩnh Minh tự nhiên sẽ tin tưởng cháu gái của mình, lúc này cho dù Lâm Nhàn đứng trước mặt ông nói mình không chửi rủa, Văn Vĩnh Minh cũng không tin.
Ông nghe Văn Giai Dịch mô tả Lâm Nhàn là một người phụ nữ kiêu ngạo, độc đoán và vô lý.
Sau đó ông nghe Văn Giai Dịch miêu tả Văn Sóc là một tên đẹp trai không có đầu óc, chỉ biết nghe lời phụ nữ.
Mặc dù Văn Vĩnh Minh biết trong lời nói của Văn Giai Dịch có chút thêm thắt, nhưng ông cũng đoán được Lâm Nhàn và Văn Sóc nhất định đúng như lời Văn Giai Dịch nói.
Văn Sóc không có tình cảm với Văn gia, và Văn Vĩnh Minh chắc chắn không có tình cảm với Văn Sóc.
Một người từ khi sinh ra đã bị đưa về quê và gần 30 năm chưa hề trở về nhà. Văn Vĩnh Minh làm sao có thể vì sự sa đọa của Văn Sóc mà buồn được?
Ông chỉ không thể chấp nhận Văn Sóc mang đến tai tiếng như vậy cho nhà họ Văn.