Chương 404:
Chương 404:Chương 404:
Không lâu sau, cảnh sát địa phương cũng ra thông báo. Giải thích ngắn gọn rằng Văn xx bị bắt vì đã lên kế hoạch thực hiện một vụ án giết người từ 10 năm trước. Một người trong số đó đã chết và một người khác thì bị thương nặng.
Trong chốc lát, dư luận trên mạng tràn ngập, họ bắt đầu tấn công Văn Thiên Tinh trên diện rộng vì những việc làm quá đáng như vậy. Sự tức giận này thậm chí còn lan sang Văn gia.
Vậy Văn gia làm gì? Nói thẳng cho tôi biết họ bán sản phẩm gì, tôi muốn tẩy chay.
@Cục thuế thành phố An Diên, có thể kiểm tra thuế của công ty này không? Công ty có người thừa kế như vậy cũng không khá hơn là mấy, tiền thuế chắc phải trốn tới hàng tỷ đúng không?
Cư dân mạng châm chọc và mỉa mai, còn có những cư dân mạng cấp tiến hơn đã yêu cầu (@Cục thuế thành phố An Diên phải điều tra.
Chờ Văn thị kịp phản ứng thì người của cục thuế đã đứng trước cửa công ty.
Sự hận thù ý địch ngập trời này của người dân dẫn đến một tập đoàn đang trên bờ vực sụp đổ chỉ vì một người thừa kế khiến các cổ đông muốn ăn tươi nuốt sống Văn Thiên Tinh.
Văn Vĩnh Minh lúc này không thèm quan tâm tới chuyện này, ông chỉ nghĩ làm sao bồi dưỡng quan hệ, bảo vệ đứa con trai duy nhất của mình.
Khi Văn Thiên Tinh còn ở trong trại tạm giam, anh đã yêu cầu được gặp Văn Sóc, sau khi Văn Sóc nghe được chuyện này liên đồng ý. Có lẽ là bởi vì đã bị bắt được, hoặc có lẽ là bởi vì Văn Thiên Tinh bản chất như thế này. Khi Văn Sóc nhìn thấy Văn Thiên Tinh lần nữa, Văn Thiên Tinh đã thay đổi từ một chàng trai vui vẻ và đầy nắng thành một thanh niên u ám và thờ ơ.
Nhìn thấy Văn Sóc đi tới, Văn Thiên Tinh lộ ra nụ cười âm trầm.
"Tao biết mày sẽ đến."
Văn Sóc không nói gì mà kéo chiếc ghế đối diện ra ngôi xuống. Hành động phớt lờ giống như nhìn xuống sự kiêu ngạo của một con kiến từ trên cao.
Đôi mắt Văn Thiên Tinh co rụt lại, nhìn người đối mặt chỉ có thể cười ác độc 'Mày lấy đâu ra chứng cứ đó?”
Chính mình đã xóa tất cả hồ sơ trò chuyện. Mọi giao dịch với web đen sẽ tự động bị xóa mỗi khi chúng xuất hiện.
Vì vậy, điều này cũng khiến Văn Thiên Tinh rất bối rối.
Văn Sóc không thể nào biết được chuyện này, trừ phi ngay từ đầu đối phương đã nghi ngờ anh.
Nhưng làm sao có thể, nếu ngay từ đầu đã nghi ngờ anh thì làm sao có thể 10 năm không làm ra động tĩnh gì?
Văn đã xóa mất rồi, ngươi nghĩ còn ai nữa?"
Văn Thiên Tinh sửng sốt, trợn to hai mắt nhìn Văn Sóc "Văn Dực? Không thể nào, hắn đã chết 10 năm trước rồi."
"Cùng một người lên kế hoạch giết người, ngươi cho rằng hắn là cục bột sao? Nhược điểm lớn như vậy, sao chỉ có thể để mình ngươi giữ?" Văn Sóc cúi đầu, kéo thẳng tay áo, hỏi "Văn Dực có nói cho ngươi nghe qua, thời điểm cùng người nói chuyện hắn dùng một chiếc điện thoại khác không?”
Văn Thiên Tinh sửng sốt một chút, cảm thấy có gì đó không đúng "Cho dù tính không nói cho tao, thì cũng không thể nói cho mày biết được."
Văn Sóc gật đầu "Đúng vậy, nhưng có lúc tình huống thật kỳ lạ, tôi và hắn có chút sự tình, hắn đã nói cho tôi biết"
Văn Thiên Tinh dĩ nhiên không tin, cười lạnh nói "Nói cho mày cái gì? Mày đang tính hù dọa ai? Hắn đã chết rồi. Trước khi xảy ra tai nạn xe cộ, hắn không thể nào nói với mày những điều như vậy."
Lúc xảy ra tai nạn xe cộ, Văn Dực liền tử vong tại chỗ, căn bản không còn thời gian nữa.
Văn Sóc đứng dậy, đến gần Văn Thiên Tinh, nhẹ giọng nói "Cho nên, tôi đương nhiên đang nói là... Sau khi chết."
Giọng nói của Văn Sóc tuy nhẹ nhàng nhưng lại rất nghiêm túc.
Văn Thiên Tinh trong lòng co rút, ngẩng đầu nhìn Văn Sóc. Khuôn mặt anh đầy sợ hãi và nghi ngờ.
Văn Sóc khách khí cười với đối phương, nhìn đồng hồ trên tường "Đã đến giờ rồi, tôi nên đi."