Chương 44T:
Chương 44T:Chương 44T:
Hướng Quân '222'
Văn Thục Ni "222"
Văn Sóc mỉm cười với bà cụ rồi quay lại bàn làm việc.
Người đàn ông rất vui mừng khi nhìn thấy Văn Sóc xuất hiện trên màn hình "Lúc đầu, tôi không thể thu hút đầu tư nên buộc phải chạy sang Mỹ vì không còn lựa chọn nào khác”.
Văn Sóc ừ một tiếng "Chỉ là vấn đề đôi bên cùng có lợi mà thôi."
"Hahahaha, Văn tổng cứ nói đùa, nhờ có anh mà tập đoàn Tân Ích mới có tình trạng hiện tại, anh là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Tân Ích, nên đến công ty gặp mặt mọi người."
Văn Sóc "Chúng ta nói chuyện này sau đi Tôi không có hứng thú quản lý công ty."
"Hahahaha, tôi cũng biết điều đó. Nhưng tôi nghe nói sau khi anh trở về sẽ thừa kế một công ty giải trí. Tôi luôn muốn gặp anh, nhưng lại sợ làm phiên."
Văn Sóc cười khúc khích “Cái này thì khác."
Người nọ cũng không hỏi có gì khác biệt, nếu xem tin tức, anh ta sẽ biết chuyện gì đã xảy ra giữa Văn Sóc và Lâm Nhàn.
Người đàn ông mỉm cười nói thêm vài câu rồi cúp điện thoại.
Nói xong mấy câu này, trong văn phòng im lặng hồi lâu, Hướng Quân quay đầu lại, kinh ngạc nhìn Văn Sóc.
Tập đoàn Tân Ích, một loại hình doanh nghiệp mới, đứng đầu cả nước về lợi nhuận vào năm ngoái. Nói cách khác, CEO của Tân Ích là người giàu nhất nước trong hai năm qua.
Chỉ trong 8 năm, Tân Ích từ công ty mà mọi người đều không quan tâm về nó, đánh ra một con đường máu đến hiện tại.
Mọi người trong nước cũng biết ông chủ này không thu hút được đầu tư trong nước nên đã ra nước ngoài tìm kiếm.
Và giọng nam vừa phát ra từ máy tính...
Hướng Quân ”...' Cho nên, lát nữa mình nên nói cái gì đây?
Môi Văn Thục Ni run run, nhìn Văn Sóc, đầu bà có chút mơ hồ.
Cuộc nói chuyện vừa rồi có ý nghĩa gì, đại biểu cho điều gì? Bà vẫn chưa hiểu rõ lắm.
Văn lão phu nhân đã hoàn hồn lại, cười khổ "Những năm tháng đó ở nước ngoài, cháu một chút cũng không hề lãng phí."
Có thể đầu tư vào Tân Ích có nghĩa là anh không chỉ sở hữu cổ phần ở Tân Ích, thậm chí có thể... nhiều hơn thế nữa.
"Ha ha ha... Lâm Nhàn cười lớn, thanh âm trong trẻo dễ nghe, cô nói "Đúng vậy, anh ấy có thể tiếp nhận Văn gia thay đổi giọng điệu, thậm chí còn có thể tiếp nhận Văn gia không chia tài sản cho anh ấy là vì anh ấy không cần nó. Bây giờ Văn gia không sụp đổ, không phải vì gia thế lớn, mà là vì bà còn sống."
Văn lão phu nhân sửng sốt, quay lại nhìn Lâm Nhàn.
Lâm Nhàn thẳng thắn nhìn bà "Văn Sóc là người coi trọng tình nghĩa, bà trước đây đã giúp đỡ anh ấy, cho nên chỉ cần bà còn sống, Văn gia sẽ không sụp đổ, chỉ là sẽ không như vậy mà sụp đổ thôi. Bà nghĩ liệu nó còn vực dậy được sao?"
Văn lão phu nhân nắm chặt quải trượng trong tay, nhớ tới lời nói của con trai cả.
Mối quan hệ của Văn gia với phía bên ngoài đã trở nên khá tốt trong những năm qua.
Nhưng đột nhiên bên trên nói tra liền tra, trước đó cũng không có động tĩnh gì. Bây giờ bên trên không có phản hồi, thuế đã bổ sung đầy đủ nhưng chưa nói có được hay không. Cứ treo thế này, giá cổ phiếu của nhà họ Văn liên tục giảm, dù không giảm nữa cũng sẽ không tăng.
"Ta hiểu được." Văn lão phu nhân tựa hồ trong nháy mắt đã suy nghĩ rõ ràng, đúng vậy, không phải Văn Sóc không có khả năng đắc tội Văn gia mà là nhà họ Văn bọn họ... không thể đắc tội với Văn Sóc được.
Bà thâm sâu nhìn Văn Sóc một cái, quay người nói "Con cháu có phúc riêng của con cháu”
Bà đã kết một cái thiện duyên và giúp đỡ Văn gia một đoạn đường này. Nhưng cuộc đời của bà cuối cùng cũng sẽ kết thúc, ai có thể ngờ rằng Văn gia và Văn Sóc cũng sẽ ứng với câu nói đó, ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây .
Ngạn ngữ Trung Quốc có câu "30 năm Hà Đông, 30 năm Hà Tây", ý nói cho dù bất kỳ lúc nào cũng đừng coi thường những người không bằng bạn bây giờ, vì có lẽ sau này họ sẽ khiến ban thay đổi con mắt nhìn về họ, thậm chí là bạn còn không với tới họ. Đồng thời, nếu bạn đang trong hoàn cảnh khó khăn, nghèo túng-thì cũng đừng buông xuôi, vì có thể sau này bạn sẽ leo lên đỉnh cao của cuộc đời.