Chương 446:
Chương 446:Chương 446:
Nhưng dù có nói thế nào đi chăng nữa, cô cũng không thể chạy trốn khỏi đám cưới. Nghĩ đến những điều này, cô cảm thấy bất lực và muốn khóc. Điều cha và anh trai cô từng nói với mình là "Con tận hưởng được mọi thứ của Kha gia thì cũng phải gánh vác được trách nhiệm này." Kha Vi không thể chịu được cuộc sống nghèo nàn. Nếu không muốn rời khỏi Kha gia, thì chỉ có thể gả vào Hướng gia.
Đúng lúc cô đang ngắm nhìn cảnh đẹp phía xa, tiếng cười sôi nổi trong đám cưới lại vang lên từ khu vườn dưới nhà, khiến Kha Vi càng khó chịu
Đôi mắt buồn bã của cô rời khỏi dãy núi xa xa, cô nhìn xuống đám đông sôi động phía dưới, cảm thấy một cảm giác hư ảo như chính mình bị tách biệt khỏi thế giới. Đúng lúc này, một chiếc Rolls Royce dừng lại trước cửa. Một người đàn ông mở cửa xe bước xuống, mặc một bộ vest đen, dung mạo tuấn tú, khí chất lạnh lùng, nếu không phải Văn Sóc thì có thể là ai?
Thị lực của Kha Vi thuộc hạng tốt, trong lòng có chút rung động.
Kết quả, sau khi Văn Sóc xuống xe, lập tức quay người mở cửa hàng ghế sau, liền nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy đỏ từ trong xe bước xuống.
Ánh mắt của Kha Vi và Tô Kỳ đồng thời dừng lại, thân hình người phụ nữ có lồi có lõm, vòng eo mảnh khảnh phảng phất một đôi tay là có thể nắm lấy.
Đường nét khuôn mặt tuyệt đẹp và nụ cười tự tin của cô ấy không ai khác chính là Lâm Nhàn.
Đây là lần đầu tiên Lâm Nhàn mặc một chiếc váy như vậy kể từ khi cô trở về từ thế giới xuyên nhanh, dáng người vốn thường được giấu đi trong những bộ đồ thể thao rộng rãi hoặc bộ bodysuit màu trắng giờ đã được chiếc váy ôm trọn một cách hoàn hảo.
Tóc cô được vén lên cao, gương mặt cũng dịu đi rất nhiều
Văn Sóc mỉm cười nắm lấy tay cô, dẫn cô đi đến hiện trường.
Hướng Quân đã đợi ở cửa, nhìn thấy Văn Sóc tới, trong lòng vui vẻ hơn bất cứ ai. Anh bước tới với một nụ cười và vẻ mặt lấy lòng.
Kha Vi”...
Tô Kỳ trâm ngâm một lúc rồi nói "Tôi thấy chồng cô... rất vui vẻ."
Kha Vi hít một hơi thật sâu, sau đó lấy điện thoại di động ra gọi cho Hướng Quân.
Hướng Quân dẫn Văn Sóc đi vào, sốt ruột nghe điện thoại.
"Anh bị bệnh tâm thần à?" Kha Vi gần như tức muốn hộc máu "Ai mẹ nó kết hôn lại thỉnh bạn trai cũ đến?"
Hướng Quân cũng hít một hơi thật sâu "Em thật không biết xấu hổ, anh ta có được tính là bạn trai cũ của em không? Hai người đã từng nắm tay chưa?"
Kha Vi "..." Thật đúng là chưa từng nắm tay qua.
Hướng Quân nói "Lát nữa đừng nhắc đến bạn trai cũ, bạn gái cũ, chúng ta có xứng không? Không xứng."
Nói xong, anh cúp điện thoại.
Kha Vy khó hiểu nhìn điện thoại, sau đó quay đầu vẻ mặt khó tin nhìn Tô Kỳ, sau đó hỏi "Ý anh ấy là gì? Liệu còn có thể như thế này được sao?" Mời vị hôn phu cũ đến hiện trường đám cưới, anh ấy còn muốn mặt mũi không đây?
Tô Kỳ chỉ có thể xấu hổ cười "Chúng ta đi xuống cẩn thận tránh xa Văn Sóc. Trước kia khi anh ấy gặp tai nạn xe cộ, hai ngày sau đó cô liền hủy hôn. Tôi nghĩ anh ấy đến đây là để báo thù."
Kha Vi nghĩ đến chiếc xe hơi sang trọng trị giá 20 triệu tệ mà mình từng thấy trước đây, sau khi anh công thành danh toại muốn tới khoe khoang trước mặt cô, cũng không phải là không thể, cô liền tin lời Tô Kỳ nói.
Hướng Quân hưng phấn rót một ly rượu cho Văn Sóc, sau đó hỏi Văn Sóc "Văn tổng, gần đây anh có dự án nào muốn đầu tư không?"
Văn Sóc nhìn anh, mỉm cười "Ngày cưới, anh còn tâm trạng nói chuyện công việc à?"
Hướng Quân xua tay “Cái đó không quan trọng."
Văn Sóc '...
Hướng Quân lại nhìn Lâm Nhàn, có chút chán ghét nói "Chị dâu, trong thời gian ở cùng Văn tổng, chị đã đầu tư vào những dự án gì?"
Lâm Nhàn cầm lấy ly rượu trong tay, cười nói "Tôi không đầu tư-"