Chương 6T:
Chương 6T:Chương 6T:
Lâm Nhàn quay lại nhìn đám người đang ngồi sau máy quay cách đó không xa, cô hét lên "Có kịch bản gì không?”
cái gì vậy Cô không thấy những người hâm mộ đang ở khoảng cách gần đây sao? 22
Lâm Nhàn nhướng mày "Thật sao? Anh không hối hận à?”
Đạo diễn "... Chắc chắn rồi."
Lâm Nhàn đưa tay ra, chỉ vào xe số 3 và nói "Tôi chọn chiếc này."
Thái Chí Phàm ...'
Đạo diễn "..."
Lâm Nhàn nói xong, cô tiến lên một bước, mở cửa xe. Đạo diễn, người quay phim và những người khác đẳng sau cô, đều lao tới mang theo những chiếc máy quay nặng nề.
Cửa xe được kéo ra, toàn cảnh bên trong nhanh chóng lộ ra, một người đàn ông đang ngồi trên ghế cạn bàn uống trà.
Nghe được âm thanh, anh ấy hơi quay đầu lại nhìn, dung mạo tuấn mỹ, trong đôi mắt lạnh lẽo mang theo vài phần kinh ngạc.
Lâm Nhàn không hề tỏ ra rụt rè với người đàn ông này, cô đứng ngoài xe nhìn người bên trong, sau đó chậm rãi nở một nụ cười thú vị.
Cô nói "Xin chào, tôi là Lâm Nhàn."
Nếu hỏi ai là người được yêu thích nhất trong mùa này, chắc chắn là người trước mặt cô Nguyễn Trạch Minh. Sau 10 năm hoạt động trong giới giải trí, sự nổi tiếng của anh đã bay vút lên trời.
Trong hai năm gần đây, người hâm mộ của anh thường cảm thấy đau lòng vì những khó khăn khác nhau của anh trong sự nghiệp. Họ cũng tự hào về khả năng diễn xuất hiện tại của anh với vô số danh hiệu, giải thưởng mà anh đã nhận được.
Hơn 90 triệu người hâm mộ chứng tỏ Nguyễn Trạch Minh là ảnh đế danh xứng với thực.
Lúc này mặt anh không biểu tình, nâng chén lên, có chút kinh ngạc, cũng không đáp lại.
Một lúc sau, người đại diện dùng ánh mắt như muốn khóc, thay anh nói "Xin chào, anh ấy tên là Nguyễn Trạch Minh."
Người đại diện dù sắp rơi hết nước mắt nhưng vẫn nhắc nhở Nguyễn Trạch Minh phải cư xử như một quý ông. Ngoại trừ Lâm Nhàn, các khách mời nữ lần này đều là những lựa chọn tốt, tuy nhiên, lại không lường trước được rằng Lâm Nhàn, người vốn được sắp xếp là người cuối cùng đến, lại trở thành người đầu tiên chọn lựa.
Người đại diện muốn lắc vai Lâm Nhàn và hỏi "Cô có xứng đáng không? Một chiếc chìa khóa có giá 10 tệ, cô xứng đáng được bao nhiêu chiếc chìa khóa?"
Tất nhiên, nếu người đại diện dám hỏi điều này, Lâm Nhàn sẽ liền đáp lại anh ta "Tôi có thể dùng chìa khóa để giết anh."
Người đại diện "..."
Tuy nhiên, trên thực tế, Lâm Nhàn chỉ cởi chiếc túi của mình và đặt nó vào xe, sau đó nhảy lên xe, ngồi trên chiếc ghế duy nhất còn lại và nói "Nóng chết tôi "
Thái Chí Phàm "... Cô may mắn như thần, vậy mà lại quan tâm đến thời tiết
Đạo diễn chớp mắt nhìn người quay phim thì thấy anh ta đang lao tới với chiếc máy quay trên tay.
Chưa kịp lên xe đã thấy Lâm Nhàn đóng sâm cửa lại.
Người quay phim '...'
Nguyễn Trạch Minh ngồi trong xe sửng sốt "... Cô đang làm gì vậy? Cửa xe...
Lâm Nhàn lên tiếng, liếc nhìn cửa xe, nói "Mở cửa, máy điều hòa sẽ không mát."
Nguyễn Trạch Minh liếc nhìn cửa, muốn nói nhưng không biết mở lời thế nào "....
Im lặng một lúc, anh nói "Người... quay phim ... vẫn chưa lên.".
Lâm Nhàn dựa trên ghế, cảm nhận làn gió mát, thở dài thoải mái và nói "Không cần thiết Trên xe có thiết bị ghi hình Anh ta đâu còn nhiệm vụ gì ở đây?"
Nguyễn Trạch Minh "... phỏng vấn." Tuy rằng không có kịch bản, nhưng sẽ có những trình tự cơ bản đơn giản, người đối diện chưa từng đọc qua sao?
Lâm Nhàn nói "Vậy anh mở cửa xe ra đi."
Nguyễn Trạch Minh "Tôi?... Cô đi."
Lâm Nhàn nghe xong, quay đầu lại, tựa cầm lên bàn, ngẩng đầu nhìn Nguyễn Trạch Minh đối diện hỏi "Tại sao?" Nguyễn Trạch Minh nói "Xét về thâm niên trong nghề thì tôi là tiền bối."
Lâm Nhàn "... Người đại diện đã nói với anh chưa ... đây là loại chương trình tạp kỹ gì chưa? Ngốc nghếch."
Nguyễn Trạch Minh "..." Ngốc nghếch, ngốc nghếch???
Ngốc nghếch???? Cô đang gọi ai vậy
Nguyễn Trạch Minh chưa từng bị ai gọi như vậy kể từ khi bước chân vào làng giải trí, anh trợn tròn đôi mắt kinh ngạc.