Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí (Dịch Full)

Chương 86 - Chương 86:

Chương 86: Chương 86:Chương 86:

Kéo theo một chiếc vali nhỏ, đeo kính râm, Lâm Nhàn thuận lợi đi ra.

Y Lợi Minh đã đỗ xe ở bãi đậu xe, một lúc sau, anh nhìn thấy Lâm Nhàn đang đi về phía xe của mình.

Y Lợi Minh hạ cửa sổ xuống, Lâm Nhàn tháo kính râm ra, nhìn Y Lợi Minh và nói "Anh Lợi Minh, cảm ơn vì sự vất vả của anh "

Y Lợi Minh "..."

Cô kéo cửa sau và bước vào, thản nhiên đặt kính râm sang một bên, chiếc vali nhỏ được để lên ghế bên cạn. Sau đó, cô lấy điện thoại di động ra kiểm tra, thờ ơ hỏi "Việc thương lượng số tiền bồi thường thiệt hại của tôi thế nào rồi?"

Y Lợi Minh khóe miệng giật giật, như thể hắn là gã sai vặt của cô.

Nhưng hắn vẫn trả lời "Chúng tôi đang kiểm tra ở bên đó, chắc chắn ngày mai sẽ đến."

Lâm Nhàn ngẩng đầu nhìn hắn, một lúc sau, vẻ mặt của Y Lợi Minh càng nghi hoặc, cô hỏi "Lần này về việc quan hệ công chúng là do anh làm sao?”

Y Lợi Minh sửng sốt, ý định muốn mắng cô đã gây ra scandal lớn như này với ảnh đế, mà cô còn tính nhờ công ty giải quyết giúp cô. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, quả thực đây là công việc của bọn họ nên làm, hắn liên kéo kéo khóe miệng nói: ".. Đây là việc của tôi, tôi sẽ tự mình xử lý nó."

Lâm Nhàn cất điện thoại, bình tĩnh nói "Đúng vậy, còn để tôi phải tự mình hỏi đến, anh thật là có trách nhiệm nha Anh Lợi Minh."

Y Lợi Minh "... Lần này cô và diễn viên Nguyễn gây ra rắc rối, biết nó lớn đến mức nào không? Nghĩ việc giải quyết sẽ đơn giản sao? Cô có biết rằng những người trong bộ phận đó lo lắng đến độ rụng gần hết tóc chưa?"

Lâm Nhàn nhàn nhã nói."Nếu cái đơn giản không được thì làm cái phức tạp lên. Đây là việc của anh, đừng nói về tóc của mình, nó có rụng sạch cũng không khiến tôi phải bận tâm. Anh nghĩ rằng với tỷ lệ chia lợi nhuận 2 8 với công ty, là chỉ chia cho vui sao? Tôi hy vọng anh sẽ cố gắng hết sức với tư cách là nhân viên. Mong rằng tôi sẽ xem được sự nỗ lực của anh Lợi Minh tối nay.

Y Lợi Minh đạp phanh, quay lại nhìn cô, ác độc nói "Cô bây giờ càng ngày càng không biết kiêng nể ai. Cô cho rằng tôi không thể làm gì cô sao?" Tượng đất cũng có 3 phần nóng nảy.

Lâm Nhàn trợn mắt nhìn anh "Anh có biện pháp gì có thể nói với tôi nhé Duy trì danh dự của tôi là điều cơ bản nhất trong hợp đồng. Tất nhiên tôi biết điều này thường xuyên được viết cho có lệ, nhưng..."

Cô đá đá vào lưng ghế của Y Lợi Minh và nhẹ giọng nói "Nó nằm ở trong hợp đồng, với tôi thể là đủ rồi."

Y Lợi Minh quay lại và trừng mắt nhìn cô, đủ rồi? Nghĩ hợp đồng có thể khiến cô muốn gì cũng được sao?

"Chỉ cần ở trong đó, cũng đủ để tôi có thể kiện. Anh nghĩ tòa án thì thế nào? Cách đây không hề xa."

Y Lợi Minh ”...' Kia xác thực...

Lâm Nhàn chậm rãi nhắm mắt lại, bình tĩnh cảnh cáo "Có xe ở phía sau theo dõi, nhanh lên. Khi khởi động để ý chiếc xe phía bên phải."

Y Lợi Minh thở phì phì, quay đầu lại sau khi cô nói, vừa định khởi động thì hắn nhìn thấy một chiếc xe minibus màu đen đang lao nhanh phía bên phải, Y Lợi Minh vội vàng đạp phanh, may mắn là xe vừa khởi động, không đi quá nhanh nên miễn cưỡng tránh được.

Hắn chửi rủa vài câu, đột nhiên phản ứng lại, quay đầu nhìn Lâm Nhàn.

Điều này khiến Y Lợi Minh lâm bầm, không biết làm sao cô biết có xe đang rễ ở bên phải.

Tại sân bay, hầu hết xe hơi đều chạy trên đường chính, rất ít ô tô chạy trên đường cao tốc.

Chẳng mấy chốc, anh đã đưa Lâm Nhàn đến ký túc xá.

Bởi vì lịch công tác nên trong ký túc xá không có ai khác, nhưng Lâm Nhàn lại phát hiện đồ đạc trong phòng mình đã bị động qua.

Lâm Nhàn "... Tốt, tốt, động đến đồ của tôi là muốn tôi đại khai sát giới sao?"
Bình Luận (0)
Comment