Chương 99:
Chương 99:Chương 99:
Vương Thành Quân nhiệt tình nói, nhưng mọi người đều nản lòng.
Lâm Nhàn nói rằng cô không nhảy ra để lựa chọn. Cô hiểu tình hình hiện tại, trước khi thẩm phán đưa ra quyết định, sẽ không có ai muốn dính vào chuyện thị phi. Và cô, chính là thị phi.
Giữa Nguyễn Trạch Minh và Văn Sóc, Hề Nhã Phàm cuối cùng sẽ chọn Nguyễn Trạch Minh. Văn Sóc ngôi trên xe lăn, sẽ khiến toàn bộ quá trình ghi hình rất rắc rối.
Cô nhìn Nguyễn Trạch Minh, nhưng chưa kịp nói chuyện thì Tô Kỳ đã lên tiếng "Ảnh đế Nguyễn, anh thấy tôi có thể làm đối tượng của anh được không?”
Nguyễn Trạch Minh nhìn Tô Kỳ, cảm thấy mình cùng tiểu thư trẻ tuổi như vậy không có quan hệ gì cũng trách An Đông không nói chuyện này với mình trước.
Thời Phỉ ở một bên cũng nhìn Văn Sóc, cô cảm thấy với khuyết điểm của anh thì sẽ không ai muốn chọn nên cố gắng nói "Anh..."
Văn Sóc ngước mắt lên nhìn Thời Phỉ. Thời Phỉ bị anh nhìn một cái cũng choáng váng bèn im lặng.
Văn Sóc liên mở miệng "Tôi cũng tới đây vì một người."
Trong phòng im lặng một lúc, mấy nữ diễn viên nhìn nhau, cho dù không tính chọn anh, họ vẫn hy vọng mình sẽ là nguyên nhân khiến anh tới tham gia chương trình này.
Đây là sự phù phiếm của phụ nữ, cũng là một kiểu so sánh. Vương Thành Quân kỳ thật cũng không biết anh ta tới vì cái gì, liền hỏi "Ai là người ở trong lòng anh?"
Văn Sóc cụp mắt xuống, một lúc sau mới nói 'Lâm Nhàn'.
Lời này vừa nói ra bên ngoài, bầu không khí vui vẻ trong phòng đột nhiên trở nên trầm mặc, xung quanh dường như trống rỗng, lời nói Lâm Nhàn vang vọng trong phòng.
Lâm Nhàn Lâm Nhàn đã lừa gạt mọi người quyên góp và Lâm Nhàn, người sắp đệ đơn kiện. Thành thật mà nói, mọi người không ghét cô ấy, nhưng cũng không muốn để bản thân dính vào.
Đây là việc liên quan đến luật pháp của đất nước và đạo đức con người.
Tất cả những người nổi tiếng và các doanh nghiệp đều sẽ né tránh điều này, dù bọn họ có tin chuyện đó hay không . Nếu họ dám có mối quan hệ thân mật với cô ấy, người hâm mộ và người qua đường sẽ phàn nàn với công ty quản lý đồng thời cũng nghi ngờ cuộc sống của họ.
Nguyễn Trạch Minh nghe anh đọc đến tên Lâm Nhàn, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Văn Sóc, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Lâm Nhàn cũng bất ngờ nhìn về phía Văn Sóc. Thực tế, cô cũng hoài nghi Văn Sóc có phải là bởi vì mình mới tham gia không? Nhưng lại nghĩ, bản thân làm gì có mặt mũi lớn như thế?
Ngoài những trải nghiệm không thể diễn tả được, cô không có gì đáng để người khác quan tâm.
Xuất thân từ nông thôn, gia đình nghèo, kinh nghiệm trung bình, thành tích tuyển sinh tâm thường, không có tài năng gì đặc biệt nổi bật, nếu một hai phải nói có cái gì thì có lẽ là buổi họp báo cách đây một thời gian gian và buổi phát sóng trực tiếp trong khách sạn. . Nhưng điều này không đủ để thu hút sự chú ý của những người như Văn Sóc, chẳng lẽ vì... mình là nhân viên của anh ấy sao? Lâm Nhàn sờ sờ cằm.
Văn Sóc nhìn Lâm Nhàn một lúc mới khó khăn mở miệng "Tôi đã xem qua vài lần chương trình tuyển tú mà cô ấy tham gia trước khi thành đoàn."
Lâm Nhàn "..." Cô nghi ngờ anh ấy đang sao chép lời của Tô Kỳ.
Vương Thành Quân và mọi người nhất thời không nói nên lời, tuyển tú là một chương trình thi đấu, kết quả cuối cùng đều đã được công bố, làm sao có người có thể xem tận mấy lần?
Văn Sóc ngẩng đầu nhìn Lâm Nhàn, Lâm Nhàn đứng lên mỉm cười, cô nghiêng đầu nhìn Văn Sóc sau đó nói "Tôi rất hân hạnh." Dù vì lý do gì, vào lúc này, có người nguyện ý đứng ra trước mặt, cô đều vui vẻ đón nhận lòng tốt này.
Văn Sóc "Cái này có tính là... đồng ý không?”
Lâm Nhàn gật đầu "Ừ"
Trong phòng dưới ánh đèn vàng ấm áp, một người ngồi trên xe lăn, một người đứng trước mặt. Dù chưa có gì được nói ra nhưng kể từ bây giờ, họ sẽ là cặp đôi mạnh nhất trong mùa này