Sau một hồi chém giết, Karen lại thu kiếm về lấy hơi.
Loại cảm giác đánh nhau thật thoải mái, tựa như là đánh xong một quả bóng
golf thì có nước đá và khăn lạnh đưa đến.
Đương nhiên, loại đãi ngộ này có thể gặp nhưng không thể cầu, lúc khác mình
cũng không tìm được một vị Thuật Pháp Quan chỉ chú tâm hỗ trợ cho mình.
Nhưng dù người áo đen phải chịu thương vong rất lớn, thì bọn chúng vẫn còn
không có rút lui.
Đợi đến lần lấy hơi kế tiếp, Karen hỏi: "Trên thuyền phát hiện cái gì?"
"Rất nhiều trứng! Màu trắng màu đen, còn có màu xanh lam!"
Còn có trứng màu xanh lam?
Những kẻ tiến hóa cấp bậc cao hơn?
Bây giờ Karen cũng hiểu được hành động kỳ lạ của đám người áo đen này, bọn
chúng thực sự muốn giành lại chiếc thuyền kia, cứu vớt những quả trứng trên
thuyền, bởi vì trứng bên trong khoang thuyền, không chỉ có đồng bọn của bọn
chúng, thủ lĩnh, thậm chí còn có khả năng tồn tại cấp bậc trưởng lão.
Cho nên, đây chính là nguyên nhân đội trưởng bắn ra ba phát đạn tín hiệu?
Bởi vì đội trưởng rõ ràng, nếu như không thừa dịp những tên kia còn không
phát triển hoàn thiện mà phá vỡ những quả trứng, chờ qua một khoảng thời gian
nữa khi bọn chúng chui ra, muốn tiêu diệt bọn chúng thì sẽ khó khăn hơn rất
nhiều.
Đội trưởng làm việc, từ trước đến nay thích diệt cỏ tận gốc, lần trước cảm thấy
bất mãn vì mình không thể giết chết Peder của Luân Hồi Thần Giáo.
Lúc này, Peia chạy ra từ dưới boong tàu, hô: "Bom thuật pháp đã bố trí xong!"
Đội trưởng lập tức thông qua vỏ sò màu xanh lam ra lệnh cho Fanny: "Các
ngươi rút lui trước, lên bờ!"
"Vâng, đội trưởng!"
Fanny lập tức truyền mệnh lệnh, lập tức trượt xuống khỏi cột buồm, thả người
nhảy lên, nhảy vào trong nước, Wind, Gray và Peia cũng giống như vậy, sau khi
nhảy xuống dưới nước, tìm một khu vực để lên bờ.
Đội trưởng đánh giá thời gian một chút, chịu bị thương để thoát khỏi cuộc
chiến.
"Tiếp ứng cho ta!"
Memphis tiên sinh mở lỗ hổng trong trận pháp ra, để đội trưởng tiến vào trong,
bắt đầu thở dốc, vết thương cũng đang nhanh chóng phục hồi như cũ.
Lúc này, hai tên áo đen quấn băng vải đỏ bị đội trưởng dây dưa vọt thẳng về
hướng con thuyền, nhưng còn không chờ bọn chúng đến gần bờ biển.
"Oanh!"
Một tiếng vang thật lớn, vụ nổ phát ra từ trong khoang thiều, khói đen nồng nặc
và ngọn lửa dữ dội trong nháy mắt bốc lên, thân thuyền bắt đầu nghiêng quá,
chìm xuống với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
"Đến cùng có bao nhiêu quả trứng mà phải dùng bom thuật pháp?" Karen hỏi.
"Nhiều đến nỗi vượt qua khỏi tưởng tượng của cậu, trong khoang thuyền, tất cả
đều là trứng." Đội trưởng nói, "Chúng ta cũng có thể rút lui rồi, phá vòng vây!"
Khi bọn người Karen có ý định phá vòng vây rút lui, bọn hắn chẳng những
không có ngăn cản, ngược lại tránh ra, từng cái lại nhảy vào trong nước chuẩn
bị đi cứu giúp.
Một màn này, để trong lòng Karen cảm thấy có chút kinh ngạc, thuyền đều bị nổ
thành như vậy, trứng chắc hẳn đều đã bị phá hủy, không phải nên nổi điên báo
thù mới đúng chứ?
Cuối cùng, bọn người Karen thuận lợi rời khỏi bến tàu.
Lúc ba người dừng lại nghỉ ngơi, Karen hỏi: "Vợ con của Wood hình như cũng
ở trên thuyền."
"Đã cứu được, còn có Gendi và mấy tên đội viên còn lại, cũng bị nhốt trên chiếc
thuyền, ta để bọn họ đi trước đến chỗ mà chúng ta lên đảo, hai mẹ con kia rất
quen thuộc với hòn đảo này, có thể dẫn đường.
Gendi và mấy đội viên chưa chết kia đều bị trọng thương, không có cách nào
tiếp tục chiến đấu, nên để bọn họ rút lui trước."
"Gendi thế mà không chết?"
"Đoán chừng đám người kia tập kích xong cũng thấy hối hận, cho nên tạm thời
giữ lại không dám giết hắn, nhưng đội viên của hắn thiệt hại phân nửa, bản thân
mình còn bị bắt làm tù binh, nếu như không phải đám tín đồ Hải Thần Giáo này
xuất hiện ở đây với quy mô lớn đến khó tin như vậy, hắn ta đoán chừng sẽ bị
thẩm phán vì không hoàn thành trách nhiệm, nhưng bây giờ, chắc là còn có thể
lập được công, được chia công lao vì trợ giúp tiểu đội chúng ta."
"Còn phần to đâu?"
"A, phần to gì, nhiệm vụ này vẫn là của tiểu đội chúng ta, nhiệm vụ vẫn là do ta
nhận, chúng ta chống cự tập kích của Hải Thần giáo, còn thành công tiến hành
phản kích.
Trước mặt của Hải Thần Giáo tà ác, tiểu đội chó săn chúng ta dùng ý chí kiên
cường và tinh thần bất khuất, bảo vệ vinh quang của Trật Tự!
Đúng không, Memphis?"
"Ừm, đúng thế." Memphis gật đầu.
"Đúng rồi, bom thuật pháp là đội trưởng ngài để cho Peia mang theo?"
"Ừm, lúc đầu định dùng để dọn dẹp, không nghĩ tới phải dùng ở chỗ này, bây
giờ lo lắng duy nhất đó chính là, mười con quạ đen mà ta và Memphis đưa ra
ngoài rốt cuộc có mấy con thành công bay đến thành phố York đây."
"Tôi đã thông qua trận pháp truyền tin để người của trang viên Ellen giúp chúng
ta kêu gọi tiếp viện."
"Cũng được, tuyến đường này vốn là của ba nhà Thần Giáo chúng ta, đảo Ám
Nguyệt và trang viên Ellen, nếu cậu nói vậy thì tiếp viện hẳn là rất nhanh sẽ
đến, tốt rồi, không cần lo lắng.
Thật ra còn có một điểm mà ta cảm thấy kỳ lạ, ta luôn cảm thấy bọn chúng
không chỉ để tâm đến chiếc thuyền kia vì đống trứng lít nha lít nhít bên trong,
có điều, chờ tiếp viện tới bắt lại toàn bộ, chắc là có thể thẩm vấn rõ ràng."
Karen nhẹ gật đầu, theo thói quen giơ tay lên muốn sờ vào thứ gì đó trọc lóc, lại
sờ không thấy.
"Con chó của tôi đâu rồi?"
Đội trưởng lập tức nói:
"Ngài chó của cậu đâu?"
...
Một con chó vàng bơi lên trên bờ từ dưới mặt nước, điên cuồng vung vẩy cơ thể
ướt sũng của mình.
Hé miệng,
"Phù phù!"
Một quả trứng màu tím rơi xuống đất.
"Ừng ực... Ừng ực... Ừng ực..."
Bên trong quả trứng máu tím, giống như là có một trái tim đang đập.
"Đưa ta... Trở về... Ta... Ban cho... Ngươi trí tuệ... Cho ngươi... tất cả… thứ
ngươi muốn..."
Kevin nghe nói như thế vẻ mặt lộ ra vẻ rất kích động, sau đó nâng chân sau lên
nhắm chuẩn vào nó rồi tiểu lên;
"Tí tách... Tí tách... Tí tách..."
"Ngươi... Ngươi... Súc sinh!"
Kevin cười, cười đến nỗi rất vui vẻ.
Lập tức, Kevin ngẩng đầu, ngắm nhìn về một phương xa, chuẩn bị mang trứng
rời đi, nhưng khi nó cúi đầu xuống chuẩn bị ngậm trứng lên...
Nó ngây ngẩn cả người